Mặt Caroline hơi đỏ, cũng phản ứng lại, hành động của mình đúng là có hơi khoa trương.
Nàng vừa lâm vào trạng thái tự mình điên cuồng nói chuyện khiến người cảm thấy xấu hổ, nhưng mà lại lập tức không thèm để ý nữa, dù sao thì bản tính của mình đã sớm lộ rõ ở trước mặt Thần linh siêu cổ đại trong tiệm trà sữa năm đó rồi.
“Ngài quá khen! Đây là kế hoạch vũ trụ nhỏ, hiện tại, nhiệm vụ chủ yếu chính là muốn phi thăng lên một hành tinh.”
Nàng nhiều ít có chút ngượng ngùng, lại hít sâu một hơi, bình tĩnh hơn một ít, “ Văn minh của bọn họ còn đang phát triển, thời điểm chuẩn bị hoàn toàn trưởng thành sẽ đem bọn họ thả vào tầng khí quyển!”
Hứa Chỉ gật gật đầu, nghiêm túc nói, “Ít nhất, phải để cho “Toàn tộc” đạt đến cảnh giới Thiên Đế, lại phối hợp với pháp lực hùng hậu của một vị Thần linh làm nguồn năng lượng dự phòng, mới có thể thổi ra được một hành tinh như vậy.”
Hành tinh một trăm mẫu đối với Thần bình thường thì cũng đã rất khó để làm được, Thượng Thần thì phỏng chừng sẽ trở nên tương đối nhẹ nhàng.
Caroline cười nói: “Đúng vậy, nhiệm vụ tiếp theo chính là tu luyện, may mà làm một vị Thần cao cấp ở trong thức hải trùng tu lại khối phân thân cơ thể phàm nhân này cũng sẽ không quá chậm. Qua hai trăm này, ta cũng đã hồi phục được phần lớn tu vi, trở về làm một vị Thượng Thần. Chỉ cần năng lượng đủ thì trùng tu một khối thân thể Thiên Đế cần khoảng 80 năm... 80 năm sau, hành tinh thứ nhất sẽ bay lên không, khi đó, văn minh của dân bản xứ hẳn là cũng vừa mới phát triển.”
Hứa Chỉ gật gật đầu, hắn cũng đã thấy được tương lai rộng lớn.
Tiếp theo, Hứa Chỉ cũng không có nói nữa, trực tiếp rời đi, để cho Caroline tự mình làm chủ.
Dù sao ở lại thì hắn có thể làm gì sao?
Cùng nhau tu luyện đến Thiên Đế, hỗ trợ thổi tinh cầu sao?
Phân lượng của mình là bao nhiêu, hắn cũng không rõ ràng lắm, chỉ có thể nhân cơ hội “Cút đi”.
Hứa Chỉ đi rồi, Caroline hoàn toàn hít sâu một hơi, bắt đầu nghiêm túc tu luyện, tự cổ vũ cho chính mình, “Thần linh Siêu cổ đại nhìn như muốn phân chia một bộ phận đất đai ra, thật ra là hoàn toàn đem mảnh thế giới này giao cho ta, từ đầu tới cuối đều chưa từng can thiệp qua...”
Đôi mắt nàng ngưng lại, trong lòng là một mảnh vui sướng đồng thời cũng tràn đầy cảm kích, đây là một phần kỳ ngộ thật lớn.
Nhưng đối với nàng mà nói, điều khiến nàng càng thêm vui vẻ hơn không phải là kỳ ngộ mà ngược lại là có một người có thể buông bỏ thân phận và địa vị, lấy thân phận bằng hữu lắng nghe chính mình. Như vậy đã đủ cho nàng cảm thấy rất nhẹ nhàng rồi.
...
Sau khi rời đi từ chỗ Caroline, Hứa Chỉ liền trực tiếp trở về phòng khách, sắp xếp lại suy nghĩ,
“Hiện tại, phân thân của Thần linh siêu cổ đại này đang nỗ lực học tập, khống chế khối thân hình ‘ Toàn tộc ’ kia để tu luyện. Nếu như có đủ năng lượng thì phỏng chừng trong khoảng 80 năm nữa là có thể đạt đến cảnh giới Thiên Đế.”
Nếu như đạt đến trình độ này thì hắn sẽ có ba phân thân là Hermes, Diêm Vương luân hồi, Thần linh siêu cổ đại cùng nhau nhiệt tình học tập. Lấy lý giải của cảnh giới Thiên Đế thì hắn cũng sẽ không kém so với các Thần linh!
Thậm chí hiện tại, hắn đã có thể nghiên cứu thảo luận rất nhiều kiến thức với Medusa.
Dù sao với tốc độ học tập của tam trọng cùng với thời gian khủng bố ở bên trong thì khuyết thiếu hiện tại của hắn cũng chỉ có năng lượng.
Thậm chí, bao nhiêu năm trôi qua, đạo tâm của Hermes cũng đã được lĩnh ngộ một cách nước chảy thành sông. Năm đó bản thân hắn còn đang cân nhắc khắp nơi, quả nhiên tu đạo tinh thần này không thể gấp gáp, nó hết sức công phu.
Bởi vậy, phương diện pháp lực đạo tu cũng đột phá, Hứa Chỉ cũng hoàn toàn bước vào Thiên Đế song thể tu, đạo tu.
Nhu cầu đột phá năng lượng, lại lần nữa tăng mạnh.
So với Vu sư, thể tu, ma hạch... thì nhu cầu năng lượng gấp vô số lần Thiên Đế bình thường, vô cùng khổng lồ, hắn cảm thấy càng ngày càng bành trướng.
Hắn sắp xếp lại suy nghĩ một chút, “Chờ phân thân Toàn tộc này tu luyện tới cảnh giới Thiên Đế, tuy rằng ta không có khả năng giống như là Caroline, có thần lực khổng lồ có thể hấp thu các chất trên đại địa, giống như là keo thủy tinh vậy, có thể thổi ra một hành tinh trăm mẫu... Nhưng mà dưới sự chủ trì pháp lực hồn hậu của bản thể thì thổi ra một cái ngang người, vẫn là có thể đi...”
“Đại khái, trong hơn nửa ngày nữa là ta có thể có được một quản gia lớn ngang ta.”
Thực ra, đây là mong ước nhỏ bấy lâu nay của hắn, hiện tại cuối cùng cũng có thể thực hiện, không khỏi có chút vui vẻ.
Thần Sáng Thế rửa chén, lau nhà, đúng là đánh mất tôn nghiêm mà!?
Thừa dịp này lén ra ngoài chèo thuyền, Hứa Chỉ cũng cảm thấy không có chuyện gì để làm cả.
Đạp đạp.
Đi ra cửa, ngồi ở trước sân, gió lạnh thổi quét.
Hắn bưng một chén trà nóng, mặc kệ nhiệt độ của sương trắng, quan sát toàn bộ khung cảnh của thế giới Vu sư.
Thế giới Vu sư ngoài phòng đã phát triển qua hai trăm năm, gần như là ôn hòa, dần dần khôi phục lại sự cường thịnh, chú ý một chút, cũng không có xảy ra sơ suất gì.
Cối xay gió luyện kim tinh tế xoay tròn, phía dưới là những điểm sáng kiến trúc, thành thị chót vót.
Tam giới là thế giới siêu phàm có quy mô lớn và thành thục nhất, hệ thống tự ứng đối hoàn chỉnh, căn bản không cần lo lắng nhiều.
“Vừa lúc đi lên sao Thuỷ thu một chút đồ ăn, mở rộng đất đai một lần nữa, gia tăng diện tích làm ruộng.” Hứa Chỉ vừa nghĩ vừa kéo Truyền Tống Trận ra, một bước bước vào.
Rầm!
Trong thế giới màu vàng kim với phóng xạ khủng bố đã đốt cháy khắp đại địa.
Ánh mắt Hứa Chỉ nhìn về phía xa, đã trải qua một đoạn thời gian, đám cổ thụ sao trời này đã có thể thu hoạch, cành lá xanh biếc như phỉ thúy, lộ ra vầng sáng mông lung, vô cùng xa hoa lộng lẫy.
Rầm!
Cổ thụ sao trời khắp đại địa bị giết chết trong nháy mắt, một lượng năng lượng lớn phản hồi, thổi quét vào trong cơ thể.
“Mỗi một viên cần 30% năng lượng là được.” Hứa Chỉ nhắm hai mắt lại, không ngừng cảm ứng hiệu quả hấp thu.
Sinh vật đại diệt sạch, không phải là toàn bộ năng lượng đều có thể hấp thu, chỉ có ba phần thôi.
Năng lượng luôn có hao tổn... Mà bảy phần này sẽ không thể tránh khỏi việc bị tiêu tán trong không khí. Đây cũng là nguyên nhân mà năm đó các vị thần điên cuồng tàn sát chúng sinh, chính là vì hấp thu những năng lượng tử vong phân tán này.
“Mà 70% tử vong tiêu tán ở chỗ này, dân bản xứ cũng không hấp thu được, cũng có chút lãng phí.... Nhưng mà, trong bảy phần lại có ba phần tiêu tán trong không khí, bốn phần năng lượng còn sót lại ở trong cành lá cây cối và thi hài... Phần lớn chúng tồn tại dưới hình thức phóng xạ. Tuy rằng ta không thể hấp thu trực tiếp và sử dụng chúng, nhưng còn có thể dùng những phế liệu phóng xạ đó để làm xá lợi.” Hứa Chỉ hơi nhướng mày, xá lợi trước đây chính là được thu hoạch từ cây cối, sau đó áp súc lên thi hài.
“Những xá lợi này sẽ dùng trong lục đạo luân hồi, để cho các người chơi tu luyện. Dù sao Phật hệ cần năng lượng này... còn có thể ném vào thế giới mới trong tiểu vũ trụ, dù sao bọn họ cũng cần năng lượng này, tất cả đề là hệ thống nguồn sáng phóng xạ”
Hứa Chỉ không ngừng sắp xếp lại suy nghĩ, quan sát đại địa từ trên cao, nhàn nhạt nói: “Vì tương lai siêu phàm của sa bàn, trồng thêm một đám, hơn nữa, tiếp theo sẽ xây dựng lớn hơn chút nữa.”
-----