Thần Sáng Thế vô địch siêu việt vô số vĩ độ, không gian, thời gian. . .
Hứa Chỉ ngồi ở trong sân phơi nắng, ăn dưa, rất bất đắc dĩ bày tỏ:
Bây giờ ta còn là vu sư nhỏ cấp một, điên cuồng làm ruộng ở nông thôn, chỉ tùy tiện một phát súng là có thể bắn chết, có Thần Sáng Thế nào yếu như vậy sao?
"Đúng là cảm ơn các vị đã nâng đỡ, đồn thổi ta đến mức không gì không làm được."
Hứa Chỉ bất đắc dĩ cười to:
"Nhưng ta có Trùng Sào, có thể thả lên bào tử, có khả năng diễn hóa ra vô số giống loài mới. . . Ta tự tin, sớm muộn gì mình cũng sẽ trở thành Thần Sáng Thế. Khi đó, không biết ta có mạnh được như các người khoác lác hay không. Dù sao bây giờ ta cũng quá yếu, yếu đến mức ngồi ở trong sân uống nước ăn hoa quả, mỗi ngày đều bị đám vật nuôi trong Sa Bàn muốn nghịch thiên tạo phản, bận rộn tới sứt đầu mẻ trán, còn có bệnh ung thư trong người."
Hắn tự hiểu lấy mình, mình yếu bao nhiêu thì bản thân hiểu rất rõ, nhưng thật ra hắn chỉ là một người trẻ tuổi trốn ở nông thôn làm ruộng. Thần Sáng Thế gì chứ? Chỉ là do một đám người chơi rác rưởi thổi phồng ra thôi.
Căn cứ vào Phó não Trùng Sào nhắc nhở, động tĩnh của các quốc gia rất lớn.
Mạch nước ngầm cuồn cuộn, tất cả đều đã nhận thấy được tính đáng sợ của trò chơi Sa Bàn nhàn nhã này.
Trước mắt, bọn họ đều áp dụng các loại biện pháp thành lập sở nghiên cứu bí mật, tiến hành nghiên cứu sâu về trò chơi sa bàn Bào Tử Tiến Hóa này.
"Các quốc gia đều đang nghiên cứu vườn trái cây nhỏ của ta?"
Sau khi Hứa Chỉ nhận được tin tức này, ít nhiều có chút bất an: "Mặc dù ta biết khi tuyên bố trò chơi này ở trên mạng, sớm muộn cũng sẽ có ngày này, bị cả thế giới chú ý tới, nhưng ta không ngờ nó lại đến nhanh như vậy."
Hắn luôn to gan, nhưng bây giờ ít nhiều cũng có chút hốt hoảng.
Các người chơi ở Sa Bàn nhỏ và thổ dân trong Sa Bàn lớn đang điên cuồng gây chuyện thị phi thì cũng thôi, dù sao Hứa Chỉ đã quen rồi, cả ngày âm thầm quan sát bọn họ lục đục với nhau. . . Nhưng bây giờ, ngay cả các siêu cường quốc cũng muốn tới gây chuyện thị phi à?
Hắn vội vàng kiểm tra tin tức do Phó não Trùng Sào truyền lại, cũng bắt đầu âm thầm quan sát, xem bọn họ muốn làm gì:
"Để cho ta xem tin tức tình báo. . . Bây giờ phần lớn bọn họ cho rằng hắc khoa kỹ này là trò chơi của người ngoài hành tinh, trước mắt cũng không tính hủy diệt người trái đất, rất có khả năng không có ý xấu, đây là thời cơ và nguy hiểm cùng tồn tại, ai cũng muốn quốc gia mình chiếm được tiên cơ. Nếu có thể đặt chân tới thế giới khác, chính là bước đầu tiên để tiến về phía văn minh vũ trụ ngoài không gian!"
Hứa Chỉ lén quan sát sở nghiên cứu do các nước trên thế giới bí mật thành lập, phát hiện trên cơ bản mục tiêu lâu dài của bọn họ đều giống nhau:
"Phát triển trở thành thuộc địa! Bước ra ngoài không gian! Chiếm lĩnh thế giới khác! Đưa trái đất tiến vào thời đại văn minh vũ trụ!"
Thậm chí, đã có một vài chuyên gia quyền uy đứng trước màn hình trò chơi, kích động đưa ra dự đoán với lãnh đạo các quốc gia: “Thế giới khác xuất hiện, đây là thời cơ của chúng ta! Trái đất của chúng ta sẽ nhờ vậy mà bước vào thời đại thực dân vũ trụ! Không thể để cho những quốc gia khác chiếm lấy tiên cơ!"
Phụt!!!
Hứa Chỉ đang ăn hoa quả, bỗng nhiên phun ra!
????
Con mẹ nó!! Đây là tình huống gì vậy?
Có thể là do bọn họ thấy một vị Đại Đế Luyện Kim nào đó dễ dàng trở thành chúa tể thế giới khác, cho dù khó có thể tin nổi, nhưng căn cứ các loại số liệu phản hồi thì thế giới này là có thật. . .
Nói cách khác, đây có thể là một thế giới siêu phàm lạc hậu còn chưa phát triển, mặc dù bên thổ dân có tồn tại Thần, nhưng tùy tiện một người hiện đại xuyên qua, phát triển con đường khoa học kỹ thuật cũng có thể thống trị thế giới khác?
Đây là một mảnh đất đai màu mỡ còn chưa được khai phá, khắp nơi là vàng!
Vì vậy, mỗi người bọn họ đều muốn trở thành Đại Đế Luyện Kim kế tiếp, thuộc địa hóa thế giới khác, mở rộng lãnh thổ của nước nhà để nhét vào bản đồ quốc gia của mình!
Thậm chí, ai cũng mơ hồ đoán được, nếu quốc gia nào khống chế thế giới khác, trở thành Đại Đế Luyện Kim kế tiếp, lợi dụng văn minh thần kỳ siêu phàm của thế giới kia và chúng Thần trên trời, vu sư truyền kỳ, sử thi để tiến hành nghiên cứu, sẽ hoàn toàn vượt qua những quốc gia khác!
"Tham vọng lớn thật đó!" Hứa Chỉ hết chỗ nói rồi: "Mọi người đều thấy Đại Đế Luyện Kim, một người xuyên qua thế giới khác có thành quả nghiên cứu khoa học chân thật như vậy nên đều động tâm."
Thời đại vũ trụ lớn, trái đất đi về phía tinh không vô tận, thuộc địa hóa thế giới khác, không phải sẽ biến thành tiểu thuyết khoa huyễn sao. . .
"Các quốc gia đều muốn chiếm thế giới này trước để tiến hành thuộc địa hóa, nhét vào bản đồ quốc gia của mình. . . Nhưng má nó, các người đang muốn chiếm đoạt vườn cây nhà ta đấy!
Muốn nhét vườn trái cây nhà ta vào bản đồ quốc gia của các người à?
Một đám cường đạo đáng chết! Đám thực dân! Nước lớn lưu manh!
Vườn trái cây nhà ta rộng hơn một trăm mét vuông, trước đây ta tốn tiền để nhận thầu, rất đắt, vậy mà các người lại muốn cướp đi?"
Vẻ mặt Hứa Chỉ tràn đầy vô tội, chợt phì cười:
"Nhưng chỉ còn có nửa năm là hợp đồng nhận thầu đất sẽ kết thúc, sẽ không phải là vườn cây của ta nữa, đến lúc đó lại phải bỏ tiền ra nhận thầu một lần nữa, đúng là thiếu tiền. . . "
Hắn thật sự thiếu tiền, rất thiếu tiền. Nếu không thể tiếp tục nhận thầu vườn trái cây này, vậy Sa Bàn bào tử sẽ không có nhà để về.
"Nếu các vị siêu cường quốc biết mình tốn nhiều công sức như vậy, chuẩn bị vận dụng mấy tỷ để thành lập sở nghiên cứu, tăng độ cao chiến lược thành cấp quốc gia, lại chỉ là đang tranh cướp một vườn trái cây nào đó ở nông thôn, chỉ cần chút tiền là có thể nhận thầu, chắc chắn bọn họ sẽ hoài nghi nhân sinh?"
Hắn ngồi ở trong vườn trái cây, bình tĩnh gọt táo.
Dù sao mình không để ý tới bọn họ, yên tâm trồng trọt, bọn họ. . . cũng chỉ có thể tự mình chấn kinh, tự mình ngỡ ngàng, tự ngu tự nhạc mà thôi!
Ở nông thôn, nhà của Hứa Chỉ cũng xem như gia đình khá giả, trước kia hắn cũng xem như tuổi trẻ tài cao làm cho công ty nước ngoài. Nhưng bây giờ hắn không có việc làm, tiền lại tiêu quá nhanh, phải nghĩ cách kiếm tiền thôi.
Qua một lúc lâu, Hứa Chỉ mới dịu xuống, hít sâu một hơi rồi nói với Phó não Trùng Sào:
"Bây giờ, bọn họ muốn xếp đủ các loại gian tế vào trong Sa Bàn để phá rối bầu không khí của các người chơi trong Sa Bàn, thuộc địa hóa thế giới khác của ta, muốn trở thành Quân chủ Đại đế đời kế tiếp, muốn chiếm đoạt thế giới Sa Bàn của ta để nhét vào bản đồ của mình, còn muốn phát triển khoa học kỹ thuật ở bên trong...”
“Không thể bỏ mặc chuyện này được. Dù sao đây cũng là vườn trái cây mà trong nhà đã bỏ tiền ra để nhận thầu, ta vất vả phát triển Sa Bàn đến bây giờ, tại sao có thể thành quốc thổ của các người được? Thật sự tính toán tới quốc thổ, mặc dù là vườn nông do ta nhận thầu, nhưng vẫn là quốc thổ của Trung Quốc chúng ta đó?"
Suy nghĩ của Hứa Chỉ rất đơn giản, hắn dự định đánh đuổi đám người gây họa này.
Không cho phép bọn họ đi vào can thiệp là được.
Mình làm ruộng của mình, cứ để cho bọn họ mộng bức đi, dù sao bọn họ cũng không có cách nào.
Nhưng hắn lại đổi ý: "Bây giờ, ta hoàn toàn có thể không cần để ý tới bọn họ! Cứ để cho bọn họ ở bên ngoài nhìn mà nhỏ dãi, thành lập sở nghiên cứu, tự ngu tự nhạc. . . Nhưng ở một thời đại nào đó sau này, chờ ta mở ra vô số thế giới Sa Bàn mới, thật sự có Chư Thiên Vạn Giới, có lẽ sẽ thực hiện tham vọng của bọn họ, làm giống như lời bọn họ nói vậy. . .
Khi đó trái đất bước vào thời đại vũ trụ lớn! Đi về phía Chư Thiên Vạn Giới!
Lịch sử ghi lại giờ phút vĩ đại này!
Vô số người trái đất mừng đến chảy nước mắt, người lãnh đạo các nước đọc diễn văn trước tivi cũng rơi nước mắt đầy mặt: 'Đây là một bước nhỏ của loài người chúng ta, một bước dài của văn minh trái đất. . . '
‘Chúng ta sắp bước vào thời đại vũ trụ lớn, văn minh của vô số thế giới khác đang vẫy gọi văn minh trái đất của chúng ta. . .’
Hứa Chỉ cười rộ lên, có chút kỳ lạ:
"Nhưng trên thực tế thì sao? Bọn họ căn bản không có đi ra khỏi trái đất, cái gọi là Chư Thiên Vạn Giới, thế giới khác, đi về phía vũ trụ, thật ra vẫn chỉ ở vườn cây nhà ta, làm con kiến nhỏ ra sức cho ta. . . Suy nghĩ thôi đã thấy rất hấp dẫn rồi."
Hứa Chỉ trước sau cảm thấy nó rất triển vọng, nhưng chỉ là điên cuồng tưởng tượng mà thôi, thực ra đó là chuyện rất xa xôi.
Bây giờ Sa Bàn nhỏ này còn chưa đủ cho bọn họ chà đạp, trừ khi tới lúc mình phát triển ra rất nhiều Sa Bàn, thật sự có Chư Thiên Vạn Giới, thiếu rất nhiều người diễn hóa giống loài thì nói sau.
Đến lúc đó, có thể chia cho bọn họ mấy thế giới Sa Bàn nhỏ trong vườn trái cây, từng người thống trị một thế giới văn minh, phát động ‘Chiến tranh thế giới vĩ độ’, thông qua ống nước "Thông đạo thế giới" xâm lược thế giới của nhau. Lúc đó, sẽ giải quyết mâu thuẫn và oán hận chất chứa giữa các nước trong thực tế ở trong vườn trái cây nhà ta.
Vừa nghĩ tới điều này đã thấy rất thú vị!
Dù sao, nơi có chiến tranh là có thể diễn hóa ra giống loài văn minh.
Nhưng bây giờ mình không thể quá tham vọng, tạm thời phải lập tức chữa được bệnh ung thư, hoàn toàn đặt vững nền móng cho văn minh luyện kim đã.
Thuật luyện kim đã ở trước mắt, Hứa Chỉ nhìn về phía sa bàn.
---------------