Hứa Chỉ tạm thời rời khỏi phân thân ở địa phủ. Lúc này bên ngoài trời đã tối.
Nhưng mà có quản gia đúng là rất tốt, chưa bao giờ phải nhọc lòng về chuyện đồ ăn và vệ sinh gia đình. Hắn có thể hoàn toàn tập trung đi xử lý vườn trái cây bên ngoài, cùng với tầng hầm ...
Đối với Hứa Chỉ mà nói, sinh hoạt đồng ruộng ở nông thôn như vậy rất nên thơ.
Hắn thảnh thơi ăn bữa cơm chiều trong phòng khách, sau đó liền bắt đầu bắt chéo chân ngồi trên sô pha sắp xếp lại tâm đắc sau trận chiến đấu vừa rồi.
Dù sao bản thân hắn rất ít khi đánh nhau, cho nên luôn phải rút ra các kinh nghiệm.
Chưa kể hiện tại hắn đã tự mình thử nghiệm một phen, chiến lực đại thành của mình quả thật rất khoa trương.
Tuy rằng so với Medusa thì chính mình sẽ bị đánh chết trong nháy mắt, nhưng ngoài người này ra thì trong cảnh giới Thiên Đế thì hắn đã gần như không có đối thủ...
Không có nguyên nhân gì cả, chính là do kỹ năng bị động, thật sự quá mạnh, thân hình quá cứng rắn.
Cứng đến mức đứng bất động ở nơi đó mà vẫn không bị đánh động.
“Nhưng hiện tại phân thân đang tu luyện võ đạo, đó là mảnh cuối cùng của toàn thể. Bản thể của ta còn chưa có đủ năng lượng để tu luyện cái này, không có nặng như vậy...”
Hứa Chỉ cảm thấy, nếu như bản thể tu luyện thứ đồ chơi này thì lúc ở trạng chân thân Nữ Oa, chân thân Bàn Cổ, thể trọng hoàn toàn biến chất, chỉ sợ thực sự sẽ nặng tới 48 vạn kg...
Đây quả thực là xe tăng hình người.
Nhưng trên thực tế thì sao?
Cũng không thể, võ đạo thoạt nhìn thì không có ngạch cửa và huyết mạch, nhưng lại yêu cầu năng lượng quá lớn, cần các loại vật đại bổ, hút vào năng lượng chồng chất, rốt cuộc trọng lượng sẽ nặng như thế nào đây?
Cũng không phải là tới từ hư không.
Phần lớn thức ăn và năng lượng bổ sung nhiều hơn nhiều so năng lượng của các hệ thống khác, cho nên hắn mới không dám tu luyện thứ đồ chơi này. Tập võ đương nhiên là có lợi, nghèo văn giàu võ, nhưng hiển nhiên, sau khi tu luyện xong hệ thống thứ ba này sẽ mạnh đến phát nổ.
Ta quá khó khăn mà.
Hứa Chỉ cảm thấy vấn đề của mình đó chính là năng lượng, nó hạn chế tiến độ của toàn bộ tu vi, là điểm kẹt duy nhất trong quá trình trước mắt của hắn.
Dù sao suy đoán cảnh giới hệ thống cho đến bây giờ, nội tình tích lũy được cũng đã đủ để cho hắn thành thục đột phá đến Thần linh cấp tám.
Nhưng việc này cũng không thể vội vàng.
Tuy rằng vừa mới cắt một đợt rau hẹ, thu hoạch cũng không nhỏ.
“Phải tăng cường công việc canh tác mới được.” Trong đầu Hứa Chỉ tràn đầy ý tưởng mới, “Nhưng phạm vị làm ruộng trên sao Thuỷ rõ ràng là không bằng thế giới của vũ trụ nhỏ kia, bên kia hình như có vẻ thuận tiện hơn một chút.”
“Để ngày mai rồi nói sau.”
Hắn nhìn sao trời ngoài cửa sổ, rồi trở lại trong phòng, an tĩnh đi vào giấc ngủ. Hắn cảm thấy mỏi mệt như thủy triều ập đến, rất nhanh ý thức đã chìm vào trong giấc ngủ.
Đạt đến trình độ Thiên Đế như này thì đã sớm không cần phải ngủ. Hứa Chỉ đây không chỉ là vì thói quen, mà còn là vì nguyên tố huyết mạch của hắn cho nên dẫn tới việc mỗi ngày phải ngủ say một nửa thời gian. Thống khổ của trường sinh chính là giản dị tự nhiên mà buồn tẻ như vậy.
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Ánh nắng tươi sáng chiếu lên người Hứa Chỉ. Hắn xốc chăn lên, duỗi eo một cái, chỉ cảm thấy cả người rất sảng khoái.
Toàn bộ kiến trúc đồ dùng trong nhà đã được gia cố, bởi vì hắn lúc bình thường còn tốt, nhưng lúc ngủ say thì lại không thể khống chế lực lượng. Hắn chỉ thở một cái thôi cũng có khả năng hủy diệt cả phòng, giường cũng sẽ bị uy áp của hắn đánh sụp.
Dù sao chuyện trọng lượng này cũng không phải là nói đùa.
Hứa Chỉ bỗng nhiên nhướng mày, giống như bị sinh linh nào đó triệu hoán vậy.
“Là Caroline à...”
Hứa Chỉ lập tức phản ứng lại. Đây là phương thức liên lạc do hắn lưu lại, phỏng chừng thì thế giới vũ trụ bên kia cũng đã phát triển không sai biệt lắm đi? Dù sao mấy ngày nay, hắn cũng chưa có đi xem. Nàng mỗi một ngày đều phụ trách giúp hành tinh phi thăng, cho dù là một vị Thần cường đại tới cực điểm thì mỗi một lần phun ra một trăm mẫu đất làm thành hành tinh con, cũng rất là vất vả!
Phỏng chừng sẽ mệt đến dục tiên dục tử.
“Suy cho cùng, nếu như thật sự muốn sáng tạo nên một hành tinh thì cần phải là một con ong chăm chỉ.”
Hứa Chỉ trực tiếp tiến vào thế giới tiểu vũ trụ, nhìn xem bên này giờ đã phát triển như thế nào rồi.
“Nếu như nàng thật sự muốn giao lưu một chút với thế giới lục đạo luân hồi, thì phải mang một số người chơi đến đây phát triển một số sinh thái...” Hứa Chỉ ít nhiều cảm giác có chút không ổn, nhưng cụ thể như thế nào thì vẫn phải đến nhìn xem đã.
Dù sao văn minh Phật đạo bên kia chắc chắn sẽ phát triển đi lên.
Thế giới tiểu vũ trụ.
Ở trung tâm là một hành tinh màu vàng thật lớn, phát ra vầng sáng mông lung, mà xung quanh lại là các hành tinh loại nhỏ nhiều màu. Chúng nó ở trong không khí lấy một loại quỹ đạo riêng, xoay tròn bốn phương tám hướng.
Rầm.
Một vị Thần tóc dài cả người trắng như tuyết, yên lặng đứng ở một chỗ trên hành tinh.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Hứa Chỉ chậm rãi đi tới.
Caroline chỉ vào nơi xa trên một viên Thạch tinh, “Bọn họ đang đánh nát thiên thạch, bắt đầu một thời đại mới.”
Hứa Chỉ nhìn lại theo ánh mắt của nàng. Hắn thấy được Jack, đại trưởng lão, người nhân tạo số mười tám trong tuyến thế giới suy đoán lúc trước, đang xảy ra trong hiện thực.
Khái niệm về Toàn Thần sáng tạo nên các hành tinh trong toàn vũ trụ, đều nằm ở quá khứ và tương lai trên tuyến thế giới, và đã bị bọn họ biết rõ.
Cho dù hiện tại, sau khi đột phá Thiên Đế cũng không thể đoán trước được tương lai của thời đại, nhưng bọn hắn cũng không biết rằng khái niệm Tạo Vật Chủ “Toàn thần” đã ăn sâu vào trong tâm mỗi người.
Sáng tạo hành tinh, đứng ở trên điểm quá khứ và tương lai của tuyến thế giới, Tạo Vật Chủ Toàn thần.
Từ góc độ bản sao mà nói thì quyền năng sáng thế vĩ đại đã có chút giống với nguyên bản!
“Bên kia, là hành tinh Cybertron.” Nàng lại nhìn về phía một bên khác, một hành tinh khoa học viễn tưởng đầy rẫy những tòa cao ốc, “Từng viên có thể tự ý thức được mồi lửa của mình, cũng cùng loại với long châu... một nền văn minh máy móc đặc thù được xây ở trong cơ thể chiến giáp máy móc.”
Hứa Chỉ nhìn lại theo ánh mắt của nàng.
Hai nền văn minh, hiện tại đều đã phát triển mạnh mẽ!
Đều xuất hiện một đám Thiên Đế cấp bậc cường giả.
Mà nền văn minh của các hành tinh khác lại không có quá nhiều thời gian để suy đoán tương lai cho bọn họ, dân bản xứ đang còn ở vào thời kỳ nguyên thủy, thuộc về loại cỏ dại tự nhiên mọc thành cụm.
Nàng cười cười, đứng ở trên sao trời nói, “Lúc này tổng cộng có mười bảy hành tinh, trên có chủng tộc sinh sống và các nền văn minh. Nhưng trên thực tế, lại không khác biệt lắm so với đại vực Dung Nham cổ đại năm đó. Mỗi một đại vực, đại vực Tường Đá, đại vực Chước Hỏa.... cũng đều có giống loài đặc biệt sinh tồn. Trước mắt quả thực là tương đương với một đại vực Dung Nham cổ đại mở rộng, những đại vực phân cách kia chính là những hành tinh nhỏ.”
Hứa Chỉ phản ứng lại theo bản năng, đúng là như vậy.
Hắn dường như hiểu ra, liền đáp lại, “Nhưng mà chỉ là phóng đại bước đi mà thôi, bản chất vẫn giống nhau. Nếu như trong một thôn nhỏ thì sẽ phân tách thành từng hộ gia đình trong thôn, nếu như là một quốc gia thì sẽ phân tách thành các thành trấn, vũ trụ loại nhỏ, đương nhiên là sẽ phân tách thành các hành tinh.”
Caroline cũng cười rộ lên, đây là bản chất của thế giới.
Một vòng tròn nhỏ, tạo thành một vòng tròn lớn.
-----
Dịch: MBMH Translate