Hứa Chỉ cân nhắc, “Toàn tộc, quả thực là có khả năng vô hạn. Trong tương lai thật sự có khả năng là kết cấu sinh mệnh của chân thần sáng thế duy nhất.”
Rốt cuộc thì lý niệm Hoa Hạ đề cập tới cái gì?
Hỗn độn tức là một, nhất sinh vạn vật.
Sinh mệnh tế bào đất sét đơn thuần...
Nhìn như đơn giản, nhưng có thể làm được đến bước này thì cần phải có lượng kỹ thuật khổng lồ.
Trước mắt, Toàn tộc quả thực là có thể sáng tạo nên vạn vật, tế bào đất sét có thể sáng tạo nên các sinh mệnh khác nhau, tuy rằng bản chất chỉ là những sinh vật đất sét có hình dạng mặt ngoài.
Về phần tóc đen?
Đó chính là sắc tố đen trên tơ đất sét.
Hứa Chỉ cảm khái một tiếng, “Như vậy, hiện tại sinh mệnh kỹ thuật số này có liên quan đến tế bào Toàn tộc?”
“Có một chút liên hệ.”
Vẻ mặt Caroline bình tĩnh, hơi duỗi tay ra, một khối màn ảnh nửa trong suốt xuất hiện ở trước mắt, “Phía trên là một hành tinh tà môn, lịch sử văn minh đã trôi qua hai trăm năm.”
Rầm!
Trong hình ảnh là một hành tinh đang bay lên không, là thời điểm phi thăng đầu tiên.
Đây là một hành tinh cỡ trung.
Hành tinh gốm sứ trắng như tuyết, đẹp như một tác phẩm nghệ thuật, diện tích bề mặt ước chừng một trăm mẫu, bên trong là kết cấu chân khí kinh mạch tinh vi, công năng cũng rất đơn giản... trôi nổi, đồng thời phát ra sóng trọng lực, hấp thụ sinh vật trên hành tinh.
Xôn xao!
Thực mau, trong hình ảnh liền xuất hiện một vị Thần trắng như sứ đứng ở trên sao trời, nhẹ nhàng duỗi tay, một lượng lớn bùn đất và sông băng lập tức bao phủ khắp mặt hành tinh trắng sứ này. Nàng đồng thời thả xuống một ít sinh mệnh đã chuẩn bị, phù hợp với trọng lực và môi trường sinh thái của hành tinh này. Chúng đang bắt đầu sinh sản trong thời kỳ đầu.
Sinh mệnh chính trên hành tinh này có kết cấu đơn giản giống như một loại trùng đế giày, ước chừng cao khoảng nửa người, cả người nhăn dúm, thoạt nhìn trí tuệ không cao, thành niên chỉ có chỉ số thông minh bằng đứa trẻ bảy tám tuổi.
Cây cối là các loại thực vật thấp bé, ước chừng có mười mấy loại.
Là một thực vật chân không, ở trong vũ trụ chân không vắng lặng, không có tầng khí quyển bảo hộ, bọn chúng sớm đã tiến hóa để có khả năng hút “Băng” vào để bổ sung hơi nước.
Ngoại trừ trùng đế giày thì còn có một số động vật có kết cấu đơn giản hoàn toàn thuộc về dã thú như bọ cánh cứng, động vật nhỏ. Bọn chúng là sinh mệnh dã thú thuộc về tầng thấp nhất.
“Lúc ấy đã phát triển đến lúc này, sinh mệnh trí tuệ ban đầu của hành tinh này cũng đã làm xong.”
Caroline nói, “Ta cũng không ôm hy vọng quá lớn vào hành tinh này. Bởi vì tuy rằng đã diễn biến ra sinh mệnh trí tuệ, nhưng trí tuệ thật sự không cao, người bình thường chỉ như đứa trẻ sáu bảy tuổi. Ta tin rằng cho dù có đi qua một ngàn năm, cũng chỉ là một hành tinh với nền văn minh nguyên thủy đơn giản, nhiều lắm thì cũng chỉ biết xây dựng phòng ốc, cầm gậy gỗ để phản kháng các chủng tộc từ các hành tinh khác tới xâm lấn...”
“Chính xác, chỉ số thông minh quá thấp.” Hứa Chỉ trả lời.
Đây là điều bình thường.
Thời điểm suy đoán trước đây đã đem hầu hết lực tính toán dồn vào trên người “Toàn tộc”, các giống loài khác đều là hoang dại, có thể ngẫu nhiên xem một chút. Tuy rằng phần lớn sinh mệnh đều có mức độ trí tuệ không đồng đều, nhưng số lượng chủng tộc trí tuệ trung cấp, cao cấp vẫn còn rất thưa thớt.
Hầu hết đều là những sinh mệnh có trí tuệ thấp, thả xuống ở trên từng hành tinh để góp cho đủ số. Bọn họ có thể coi là vai chính của thời đại, nhưng cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Dù sao thì trong toàn bộ vũ trụ, thì hành tinh chứa sinh mệnh tầng thấp nhất đương nhiên là nhiều nhất.
Mà tâm huyết dồn vào lại là Thạch tinh và hành tinh Cybertron- hai vai chính của thời đại...
“Sau đó thì sao?”
Hứa Chỉ hỏi.
Hắn cúi đầu, nhìn về phía nguyên sinh thái của hành tinh trùng đế giày này, là một khu rừng rậm vô cùng nguyên thủy, nhìn không ra chỗ nào tà môn cả.
Nhưng nói như vậy thì trong hai trăm năm, hành tinh này tuyệt đối sẽ không có “Giống loài tiến hóa”. Những trùng đế giày đó vẫn là trùng đế giày, là sinh mệnh thấp kém nhất.
Lại không phải là tốc độ chảy của “kỷ Sáng Thế”.
Chẳng lẽ, giống loài cấp thấp như bọn họ có thể tự mình chủ động tiến hóa?
Tự mình tiến hóa, đó là năng lực của loài trí tuệ cao cấp, bước lên con đường tu luyện, chủ động đề cao mức độ sinh mệnh.
“Phía sau đã xảy ra một số chuyện đặc biệt ...”
“Cũng vượt khỏi lực tính toán của ta, quả nhiên, kỳ tích thiên nhiên, không phải cứ dựa trên tính toán là có thể đoán được, nó có khả năng vô hạn...”
Sắc mặt Caroline cũng có chút cổ quái, lần thứ hai khống chế màn hình nửa trong suốt kia, truyền phát tin tức, “Đây là lịch sử sau hai trăm năm phát triển của bọn họ, ngài tự mình xem đi.”
Hứa Chỉ quay đầu nhìn lại.
Trong màn hình lớn, lịch sử phát triển của cả hành tinh được ghi lại rõ ràng.
Giống như một bộ phim điện ảnh tua nhanh.
Thế sự xoay vần, trùng đế giày và các loại thực vật đã hợp thành hệ sinh thái của thế giới này. Thọ mệnh của những trùng đó rất ngắn, chỉ có năm sáu năm, nhưng tốc độ sinh sản lại có thể so sánh với loài kiến. Qua 40 năm mà đã trải qua mười mấy thế hệ, cũng đủ để xuất hiện một số sự phân hóa chủng quần dù là rất nhỏ. Trùng đế giày từ màu xanh lục thuần thúy dần phân hoá thành hai loại sinh vật có màu xanh biếc và xanh sẫm.
“Thời gian diễn biến bình thường quá ngắn, hơn một trăm năm qua đi, chủng quần mới phân hoá, thích ứng với môi trường, nhiều lắm cũng chỉ thay đổi được ‘ làn da ’ mà thôi.”
Hứa Chỉ nhìn đến màn này, cảm thấy cuộc sống vốn là nên diễn ra như vậy.
Nhưng mà...
Hứa Chỉ bỗng nhiên thấy được điểm nút quan trọng của vận mệnh.
Hắn rõ ràng nhìn thấy một con trùng đế giày, lột ra lớp bùn đất thật dày, tiến vào chỗ “Địa tâm”, trực tiếp tiếp xúc với bản thể của tế bào Toàn tộc.
Sau đó...
Loại trùng đế giày này tới kỳ sinh sản, không tìm không bạn đời, nó vậy mà lại bò lên trên mặt đất, phát xuân đối với hành tinh này...
Hứa Chỉ thấy một màn như vậy thì cảm thấy rất bình thường, cũng không có cảm xúc gì đặc biệt, giống như là đi trên đường thấy được hai chó nhỏ…không thể miêu tả được.
Dù sao thì trong tự nhiên có thể thấy qua rất nhiều màn tương tự như này, rất nhiều động vật đều như vậy. Đây là phản ứng rất bình thường của sinh mệnh. Giống như Teddy tiến vào thời kỳ đặc biệt thì nó cũng có thể như vậy đối với không khí, thế giới động vật không phải như vậy sao? Ngay cả thời kỳ này của cá heo biển, cũng sẽ tìm đến các loại thuyền Kayak hoặc là các thuyền nhỏ khác...
Nhưng mà giây tiếp theo...
Cả người hắn như chết máy!
Bởi vì hắn nhìn thấy rất nhiều trùng đế giày bởi vì để sinh tồn, nhưng không tìm thấy bạn đời, cũng học theo con trùng đế giày này, làm như vậy đối hành tinh.
Hứa Chỉ nhìn một hồi thì phát hiện hành vi cổ quái như vậy đã trở thành thói quen của chủng tộc này, ước chừng giằng co mười mấy năm, đến một ngày nào đó, toàn bộ hành tinh bỗng nhiên mang thai...
Hành tinh!
Vậy mà lại mang thai!!
Nó sinh ra một trùng đế giày gốm sứ nhỏ, đang điên cuồng khóc ô ô.
-----
Dịch: MBMH Translate