Sắc mặt Caroline vẫn bình tĩnh như trước, “Đừng quên, bọn chúng vốn dĩ là sinh mệnh xuất thân từ tế bào đất sét gốm sứ, đối với kết tinh, vốn dĩ chính là thuộc về cùng một chủng loại, có tính kiêm dung mãnh liệt.”
Không phải sinh ra đã tốt.
Hứa Chỉ thu lại vẻ mặt, bọn chúng có thể ăn đá, ăn kim loại để gia tăng độ cứng kết cấu.
Rất nhanh, trên hành tinh này, chiến tranh pixel lần thứ ba bùng nổ!
Lúc này đây hai bên đều có tiến bộ, là bộ lạc khối vuông máu thịt đại chiến với bộ lạc bát diện khoáng thạch.
Chiến tranh giằng co hơn hai mươi năm, hai bên có thắng có bại, đồng thời khắp thế giới cũng dần dần không còn động vật chân chính nữa, đều biến thành kết cấu tế bào pixel.
Bộ dạng của bọn họ, cũng trở nên hợp quy tắc.
Không còn là những tế bào hình tròn nhão dính chỉ có thể nằm oặt trên mặt đất làm nước bùn như lúc trước nữa, mà là biến thành tế bào hình lập phương có lớp khảm, có thể đứng thẳng, bộ dạng cũng trở nên có quy luật hơn.
Thậm chí bởi vì là sinh vật mosaic được tạo thành từ vô số tế bào khối vuông, cho nên còn có chút đáng yêu như phim hoạt hình.
Hơn nữa, cùng với kết cấu ngày càng tăng lên của thời đại.
Hình thể của bọn họ cũng không còn trọng tố về trùng đế giày lúc trước, cũng không đi lại bằng bốn chân giống như dã thú. Thậm chí bọn chúng còn dần thoát khỏi việc đi lại bằng bốn chân, một số cá thể biến thành đứng thẳng như con người.
Bởi vì không có gen di truyền cố định hình thái, bọn họ vẫn có thể tự mình biến hóa.
Hứa Chỉ: “.....”
Đây là “Một” tức là “Toàn”, nhất “Sinh” vạn vật, Toàn tộc có vô hạn khả năng sao?
Hứa Chỉ nhìn hành tinh kia, bắt đầu hiểu rõ hơn về câu nói: ‘vạn vật cả đời, mẹ của vạn vật’.
“Đây là tình hình hiện tại của bọn họ.” Sắc mặt Caroline trầm xuống, “Điều này vô cùng tà môn, ta không thể đoán được tương lai rốt cuộc sẽ có những thay đổi gì.”
Sắc mặt Hứa Chỉ cũng trở nên cổ quái.
Ngươi có thể tưởng tượng ra trò chơi pixel trong máy trò chơi trắng đỏ vào những năm 80-90 không? Một đống hình ảnh thô ráp chất chồng thành sinh vật... Tạo thành một hành tinh.
“Xem ra cũng vô cùng thú vị.”
“Đúng vậy, kết hợp với tế bào Toàn tộc vậy mà lại biến thành một hành tinh không có chuỗi gen DNA xưa nay chưa từng có.”
Rầm!
Trong lúc hai người nói chuyện, bọn họ đã rời khỏi vị trí quan sát lịch sử phát triển hai trăm năm của hành tinh, chậm rãi buông xuống trên hành tinh này.
Cây cối không phải là hình trụ, mà là hình vuông cao lớn.
Động vật cũng được tạo thành từ các loại khối vuông, nhưng màu sắc cũng không phải là đơn lẻ, mà là có mắt, miệng...
Không thể không nói tế bào Toàn tộc rất khủng bố, mỗi một loại tế bào đều có tác dụng thay thế các tế bào đã phân hoá.
Hai người trắng sứ đang đi lại trên hành tinh pixel kỹ thuật số này. Cả người tinh tế, giống như là hai bức họa sinh mệnh mang phong cách vĩ độ.
Hai vị Thần ưu nhã tinh tế đang đứng trên thế giới mosaic thô ráp.
“Bọn họ hiện tại đã không còn là trùng đế giày nguyên sinh nữa, có thể xem như là một loại sinh mệnh hoàn toàn mới, hơn nữa, trí tuệ cũng đang điên cuồng phát triển.”
“Đặc biệt là trọng lượng, cũng vô cùng nặng.”
“Tuy rằng đối với chúng ta thì không sao cả, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút.” Caroline dặn dò cười nói, “Hiện tại, hai bộ lạc vẫn đang chinh chiến, đặc biệt là bộ lạc khối vuông pixel, bọn họ đam mê tìm kiếm giống loài mới để mở rộng chủng quần... Nếu như nhìn thấy chúng ta, phỏng chừng cũng muốn xuống tay đối với chúng ta, đem con cháu của chúng ta biến thành pixel.”
Hứa Chỉ: “.....”
Tàn nhẫn như vậy, thấy một sinh vật mới liền muốn xuống tay sao? Mở rộng chi nhánh chủng tộc?
Hứa Chỉ trầm mặc một chút, bỗng nhiên mở miệng, hắn nhìn cây khối vuông bốn phía, cũng không vội vã nghiên cứu sinh thái, mà nói, “Bộ lạc này, tất cả đều hoang dã, cuồng bạo, giết chóc, giống như là dã thú, chỉ biết sinh sản và đấu tranh, không có văn minh. Chúng ta cũng nên chế tạo một số tai nạn, để đốc thúc bọn họ phát triển hơn mới được.”
Caroline trả lời, “Ta cũng đang có ý này, hai đại bộ lạc hiện tại đang tiến vào thời hoà bình. Bởi vì bọn họ đã không còn xung đột, bộ lạc bát diện vẫn luôn cung phụng đất mẹ như trước, tiến hành sinh sản... Mà bộ lạc khối vuông cũng có thể sinh sản như bình thường. Một bên sinh hoạt tại trung tâm trái đất, một bên sinh hoạt trên mặt đất.”
Caroline gật gật đầu, nàng cũng cảm thấy vô cùng hứng thú đối với sự phát triển của nền văn minh này. Một loại hình thái sinh mệnh không có máu thịt, DNA thô ráp, đã hoàn toàn khác biệt rồi.
Nàng tiếc hận nói, “Chỉ là, virus đại nhất thống là gen virus tiến hóa, cũng không có hiệu quả đối với bọn họ, nếu không đã có thể dùng thêm một lần nữa. ”
Hứa Chỉ cảm thấy không ngoài ý muốn, “Ngươi không phải nói, muốn mời một A Tu La đạo từ thế giới khác, đến đây tiến hành giao lưu hữu hảo, giao lưu văn minh sao?”
Caroline gật gật đầu.
Hai thế giới giao lưu, luận đạo, bởi vì đều cùng một cái hệ thống, ở trong mắt nàng thì đây là điều nên làm. Dù sao hai bên đều là một trong những thế giới được cai trị bởi thần linh siêu cổ đại.
Giao lưu hữu hảo, giúp đỡ nhau phát triển là điều đương nhiên.
“Vậy hai việc trước mắt hợp lại làm một là tốt rồi.” Hứa Chỉ cười nói, “Để cho những A Tu La đạo kia sinh tồn ở thế giới này, hơn nữa nếu như giao lưu thì hai bên nhất định sẽ bùng nổ chiến tranh.”
Caroline cả kinh, nhíu nhíu mày, vội vàng nói, “Dù sao thì đó cũng là khách nhân, hẳn là nên đối đãi tốt một chút, mới có lễ tiết.... Ngài hẳn là biết bộ lạc khối vuông pixel này vô cùng hoang dã, nguyên thủy, thô bạo, nhìn thấy sinh linh không giống nhau sẽ buộc chặt vào trong bộ lạc, muốn sinh hạ sinh mệnh mới...”
Hứa Chỉ lắc đầu, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.
“Không có việc gì, bọn họ đã hình thành thói quen đối với phương diện này.”
...
Caroline vẫn còn chưa phản ứng lại.
Ở trong mắt của nàng thì đây là hai việc không giống nhau.
Mời A Tu La đạo của thế giới “Lục đạo luân hồi” tới làm khách, hai đại thế giới giao lưu văn minh, đương nhiên phải ở Thạch tinh, hành tinh Cybertron khoa học viễn tưởng phồn hoa nhất. Như vậy thì mới có thể thể hiện ra thực lực cường đại nhất cùng với sự tôn trọng của bản thân.
Mà “hành tinh kỹ thuật số pixel” trước mắt này tuy rằng đã trôi qua hai trăm năm, nhưng vẫn là thời đại của nền văn minh bản địa.
Vô cùng thô ráp đơn sơ, đây không phải là phương thức để đối đãi với khách nhân. Huống chi, lấy sự dã man hiện tại của những người dân bản xứ đó đương nhiên sẽ bắt giữ những A Tu La đạo kia...
Hậu quả thật là không dám tưởng tượng.
“Dù sao cũng là khách nhân, bọn họ tới là giúp thế giới chúng ta phát triển văn minh, làm việc cho chúng ta, có thể hay không...” Caroline nghĩ một lúc rồi nói.
Hứa Chỉ cười cười.
Rất nhiều vị Thần đều là như thế này.
Trong năm tháng dài dòng, quan niệm sống chết cũng dần trở nên đạm bạc. Bọn họ sẽ không chú ý tới những sinh linh mênh mang, nhưng bọn hắn vẫn sẽ coi trọng tồn tại cùng đẳng cấp, giống như là người tôn trọng người vậy.
Con người sẽ tôn trọng thứ khác với đồng loại như côn trùng hay vi sinh vật sao?
Người bình thường sẽ không nhìn xem rốt cuộc có bao nhiêu con kiến đã chết, bao nhiêu vi khuẩn đã chết. Đây là sinh vật thuộc hai loại vĩ độ... không có “Nhân quyền”.
Nàng đây là tôn trọng người dưới trướng cai trị của Thần linh siêu cổ đại ở một thế giới khác.
-----
Dịch: MBMH Translate