Vương quốc Babylon năm 700.
Đã qua một trăm năm kể từ ngày đại khánh kết hôn, hiện giờ lại nghênh đón một lễ quốc khánh thịnh điển. Hơn nữa nội dung đều giống nhau, ba học viện vu sư của ba đại Vương Quốc cùng nhau so tài, vô số thiên tài vu sư đối đầu với nhau trên lôi đài.
Lúc này, Đại đế luyện kim đã tại vị hơn ba trăm năm, thọ hơn bốn trăm tuổi.
- Hơn bốn trăm năm còn chưa chết, từ cổ chí kim chưa từng có tiền lệ này.
- Còn nhớ năm đó Gilgamesh và ba đại nữ vu cũng chỉ thọ được hơn hai trăm năm mà thôi, thọ mệnh dài như vậy quả thực chưa từng xuất hiện.
...
Vô số người chỉ có thể chôn cảm giác rung động này xuống tận đáy lòng.
Trong suốt tháng năm qua, không hề có bất cứ ý kiến trái chiều nào xuất hiện, các Vương quốc đều phát triển phồn thịnh hòa bình. Dù sao có Đại đế luyện kim vĩnh sinh bất hủ trấn áp cả ba Vương quốc, thanh thế vô lượng.
Lúc này, sau khi bôn ba cả đời mệt nhọc, cuối cùng Lý Sinh Khương cũng có thể sống cuộc sống hưu nhàn làm ruộng của mình.
Trong trăm năm qua, hắn chung sống rất vui vẻ với bảy cô nữ vu nhỏ của mình, thoải mái làm ruộng, phát triển khoa học kỹ thuật, xem hoa ngắm trăng, đúng là một cuộc sống viên mãn.
Dù trong thời gian hòa bình này đã có mấy tên vu sư cấp sáu xuất hiện, Almin cũng thuận lợi lên cấp sáu, mà cũng bởi vì không có tranh đấu gì quá mức mãnh liệt, cho nên không thể xuất hiện những thiên tài tuyệt thế có thể dẫn dắt cả một thời đại giống như Medusa.
Thời kỳ đại khánh, Vương quốc Tường Vi, Vương quốc Bán Thú Nhân ráo riết đến gặp mặt Quân chủ Đại đế, dâng lên các loại quà mừng, các loại kỳ trân dị bảo rực rỡ muôn màu.
Vu sư của ba đại Vương quốc tụ họp lại với nhau, nhàn nhã thưởng thức các loại thức ăn, thảo luận thuật luyện kim, vu thuật. Hơn nữa, ai nấy đều ngẩng cao đầu nhìn lên vị đang ngồi trên ngai vàng của Vương quốc Babylon, Đại đế Grantham.
- Khí thế vẫn cuồn cuộn, uy áp vẫn mãnh liệt làm sao.
- Đại đế luyện kim phảng phất trường tồn cùng thế gian, thống trị từng thời đại vu sư.
Trong khi mọi người đang nghị luận, đột nhiên xuất hiện những bông hoa.
Từng hàng cung nữ xinh đẹp tay cầm lẵng hoa bước ra từ hai bên, tung những đóa hoa lên không trung.
- Quán quân của hội giao lưu lần này, hai anh em Edward Elric và Alphonse Elric, đến đây yết kiến Đại đế luyện kim vĩ đại! Quốc vương Babylon! Bệ hạ Grantham!
Từng điểm đặc sắc của thời đại lần lượt được đẩy mạnh.
Học viện vu sư, các trường phái lớn cho ra đời vô số kỳ tích, nhưng mà Đại đế luyện kim vẫn ngồi trên vương tọa vĩnh hằng không đổi.
...
Vương quốc Babylon năm 704.
Mới qua đại khánh được 4 năm, đột nhiên xuất hiện một tin tức làm người ta phải khiếp sợ. Bảy vị Vương phi của Đại đế luyện kim đồng loạt tận thọ, Đại đế cử hành đại tang cho các nàng, khiến cả nước chấn động.
- Gì cơ, Vương phi của Đại đế đã qua đời rồi sao?
Lý Sinh Khương lặng lẽ đứng trước mộ ba ngày.
- Lão sư...
Almin yên lặng đứng ở phía xa, nhất thời không biết nên an ủi như thế nào.
Bảy nữ vu Elizabeth có thực lực rất yếu, được Đại đế luyện kim dùng vô số kỳ trân dị bảo và tài nguyên của quốc gia để duy trì mạng sống, ngủ say gần trăm năm mới tỉnh dậy.
Nhưng cuối cùng, cũng chỉ sống thêm được hơn trăm năm nữa.
Như đột nhiên nhớ ra cái gì, Lý Sinh Khương thở dài:
“Ta còn nhớ hai anh em Elric đạt quán quân giao lưu học viện trước đó, bởi vì mưu toan khai phá cấm kỵ của thuật luyện kim, luyện thành thân thể con người, tiếp xúc với cấm khu tử vong giống Đại đế tử vong, cứu trở về người mẹ đã mất của mình, cuối cùng bị thuật luyện kim cắn trả, dẫn đến bị tàn tật.”
Lý Sinh Khương thở hắt ra một hơi:
“Ta không muốn liên quan đến những thứ này, cũng không muốn đi cầu xin Đại đế tử vong Medusa, ta chỉ muốn các nàng được an nghỉ.”
“Được vui sống với các nàng trăm năm qua, đã đủ rồi. Tính tổng tuổi thọ thì các nàng cũng đã sống hơn hai trăm năm, Gilgamesh hay ba đại nữ vu cũng chỉ đến thế mà thôi. Đối với những nữ vu cấp ba nhỏ bé như các nàng, như vậy đã là quá đủ rồi.”
Khoảng thời gian một trăm năm qua, Lý Sinh Khương đã cực kỳ thỏa mãn.
Chỉ là cuộc sống tiếp theo, hắn phải đi một mình rồi.
Sau khi bảy nữ vu chết đi, cuối cùng hắn cũng cảm thấy trong lòng trống rỗng, sống trên đời chẳng còn mục tiêu gì nữa, cũng không có ý nghĩa gì hết.
“Dường như các nàng mới chính là người nhà của ta, ta cũng sắp quên đi bản thân là người của thế giới khác xuyên việt đến. Ta chính là Quốc Vương Grantham của Vương quốc Babylon, đây mới là cuộc đời của ta.”
“Hãy để ta tự do phóng khoáng một lần, trở thành bạo quân đi.”
Hắn cười có chút khổ sở, sau đó quay đầu sang một bên, nhìn về phía Vương cung rộng lớn của mình:
“Chôn cùng các nàng đi, nó vốn là ngôi nhà ta xây cho các nàng.”
Ngày hôm sau, một tin tức chấn động không kém đã xuất hiện: Vườn treo Babylon, được tuẫn táng theo bảy vị Vương phi!
Vô số người chấn kinh, từ đầu đường tới cuối ngõ, khắp nơi đều có tiếng xì xào bàn tán.
- Vườn treo Babylon, kỳ vật luyện kim cấp thế giới! Lại bị chôn cùng bảy nữ vu cấp ba thôi sao?
- Đó vốn là ngôi nhà do Đại đế luyện kim xây dựng vì các nàng, do thám Thần trên trời chỉ là chức năng phụ thôi, giờ để nó hạ táng cùng các nàng cũng là chuyện đương nhiên.
- Dùng vườn treo Babylon như mộ địa, thế thì có hơi quá rồi? Chẳng biết là thật hay giả đây?
- Không phải giả đâu, đã có người nhìn thấy vườn treo Babylon bay lên trời, sau đó bay vào hố đen vô tận từ việc do thám lòng đất năm đó, ma quật luyện kim Tartarus. Bây giờ chắc nó đã chìm xuống tận cùng của lòng đất, người khổng lồ Adolf đã vung xúc tu khổng lồ của mình lên, lấp bùn đất lại như cũ.
...
Sau khi có tin xác nhận, vô số người không nhịn được cảm thán trong lòng.
Xây dựng mộ lớn Tartarus.
Vườn treo Babylon được mai táng sâu dưới lớp đất, coi như đã chìm vào giấc ngủ ngàn thu.
Đây là tin tức rung động nhất trong mấy trăm năm qua, không chỉ vì bảy nữ vu nho nhỏ kia, mà còn vì Đại đế luyện kim đã xây dựng mộ địa cho chính mình, sau khi ngài chết sẽ được mai táng chung với các nàng ở dưới lòng đất.
Nhưng mà, vườn treo Babylon ngày xưa từng được dùng để tìm kiếm chư thần trên trời, hiện giờ bị mai táng, không thể nghi ngờ là đã buông bỏ ước mơ thăm dò chúng thần trên cao.
Sau khi bảy vị Vương phi qua đời, Vương của họ đã quá mệt mỏi, không còn hùng tâm tráng trí nữa rồi.
...
Vương quốc Babylon năm 800.
Lại một trăm năm nữa trôi qua, Đại đế luyện kim đã thọ năm trăm tuổi, vị Quân chủ Đại đế vĩ đại này đã thống trị hơn một nửa thời gian tồn tại của Vương quốc Babylon.
Lại thêm một năm tổ chức đại khánh vu sư.
Lại một lần diễn ra cuộc so tài giữa các học viện, nhân tài cũng xuất hiện như nấm sau mưa, giống hệt như năm đó.
Đại đế vẫn mạnh mẽ cường thế như trăm năm trước, uy áp tinh thần mênh mông vô tận. Ngài ngồi trên ngai vàng, khiến cho người dưới không dám nhìn thẳng.
Mọi người vẫn thì thầm trò chuyện như xưa.
- Đại đế Luyện kim vẫn tỏa ra khí thế khiến người ta run sợ như vậy! Nhưng không biết đó có phải chỉ là uy áp giả tạo bên ngoài, thực chất đã sắp chết già rồi không?
- Đừng có nói bừa! Vào hai trăm năm trước khi Đại đế kết hôn, đã từng có người nói Đại đế sẽ không sống được lâu nữa, trăm năm trước bảy Vương phi qua đời cũng có người nói thế, nhưng giờ Đại đế vẫn còn ngồi ở chỗ đó, sinh long hoạt hổ chủ trì lễ đại khánh còn gì.
- Đại đế Luyện kim đã sống năm trăm năm, đó đã là chuyện không thể tưởng tượng được. Phải biết, vu sư cấp sáu truyền kỳ chỉ có tuổi thọ 250 năm mà thôi...
- Có lẽ sống thọ như thế này, đối với Đại đế cũng là một loại đau khổ.
Người người than thở. Dựa theo tình trạng hiện tại của Đại đế, không ốm không đau thế này, phỏng chừng có thể sống thêm mấy trăm năm nữa, thậm chí cả ngàn năm cũng được!
Nội tình kinh khủng của Đại đế, sao có thể dùng cảnh giới vu sư cấp sáu để cân nhắc được?
...
Bờ bên kia của biển Oceanus, trên đảo luyện kim Gorgons.
Medusa hơi giật mình, cau mày:
“Cấp sáu truyền kỳ thọ 250 năm, cấp bảy sử thi thọ 600 năm. Bây giờ ta đã hơn 650 tuổi, theo lẽ thường thì ta đã sớm chết rồi. Nếu không phải ta đã khám phá ra một phần bí ẩn của tử vong, hiểu được kết cấu cơ bản của sinh vật là tế bào mà Đại đế luyện kim nói tới, phát hiện bọn chúng sinh sinh diệt diệt, từ đó hóa giải sự già nua, lúc này mới có được tuổi thọ hơn 700 năm... Đại đế Luyện kim kia, sao hắn vẫn chưa chết?”
Vu sư cấp bảy sử thi, bị một vu sư cấp sáu truyền kỳ hầm chết, đúng là chuyện khó có thể tượng tượng nổi.
Phảng phất Đại đế luyện kim kia, mới chính là một tôn sử thi còn sống.
Medusa luôn bình tĩnh trước mọi phong ba, nhưng bây giờ cũng bắt đầu không kiềm chế nổi. Nàng đã hơn 600 tuổi rồi, chỉ còn hơn một trăm năm tuổi thọ nữa thôi.
Nàng tràn đầy lo lắng và khó tin:
“Cuối cùng thì hắn có thể sống đến khi nào? Đại đế luyện kim chỉ có cảnh giới truyền kỳ, thực sự muốn hầm chết một vu sư cấp sử thi như ta sao?”
-----------------