Chàng Khờ

Chương 116

Hôn lễ vừa bắt đầu, MC đã bước lên sân khấu, gương mặt anh ta hồng hào, tay cầm micro, trịnh trọng cất lời với khách khứa trong hội trường: “Xin mọi người hãy trật tự.”

Tiếng xôn xao lập tức im bặt, cả hội trường to lớn lặng ngắt như tờ. Tất cả mọi người cũng ngậm miệng đều im lặng nhìn lên sân khấu.

MC trên sân khấu đột nhiên có cảm giác như đang bị vô số người nhìn chăm chú. Hai mắt anh ta phát sáng, lập tức cầm micro dõng dạc kể lể. Đây là một nam MC còn khá trẻ, chắc đây là lần đầu anh ta chủ trì một hôn lễ lớn tới vậy nên cũng tỏ ra hơi quá kích động. Giọng anh ta vang vọng, tâm trạng hồ hởi, thao thao bất tuyệt thốt những lời xã giao trước ánh mắt của vô số người, ra sức thể hiện bản thân, cũng không quên khen ngợi cô dâu chú rể không ngớt.

Nhưng những lời dài dòng văn tự của anh ta mới nói được một nửa, còn chưa kết thúc, mới nói được một nửa thôi thì chợt bản nhạc nền đám cưới êm tai đã chợt vang lên trong hội trường rộng lớn.

Tiếng nhạc rất lớn, bỗng chốc đã ngắt lời của MC, cùng với tiếng nhạc, nam nhân vật chính hôm nay, tên quỷ gian ác Chúc Nguyên Bá đã xuất hiện một cách long trọng.

Chúc Nguyên Bá mặc vest, thắt cà vạt, chân đi giày da sáng bóng, trông có vẻ rất phóng khoáng, nhưng cũng không thể che lấp nổi vẻ ngu ngốc của hắn ta. Gương mặt hắn ta rất ngờ nghệch, tư thế bước đi cũng vô cùng tức cười, gần như đang chạy chậm lên sân khấu.

Vừa bước lên, hắn ta đã bất mãn cất lời với MC: “Sao cậu dài dòng vậy, mau mời vợ tôi lên đi.”

Với Chúc Nguyên Bá mà nói, điều hắn ta thích chính là luật lệ, về phần trình tự hôn lễ, hắn muốn càng đơn giản càng tốt, hắn chẳng cần đám quy tắc cũ rích rườm rà mà chỉ muốn kết hôn thật nhanh.

Những người có mặt ở đây đều từng nghe danh Chúc Nguyên Bá, vì tiếng tăm quỷ gian ác của hắn ta đã vang xa như sấm rền. Nhưng có rất ít người từng thật sự gặp Chúc Nguyên Bá. Mà giờ phút này đây, Chúc Nguyên Bá lại xuất hiện trước mặt mọi người, trông rất đỗi ngu ngốc ngớ ngẩn, chẳng có chút đứng đắn nào. Một dịp quan trọng như đám cưới mà hắn ta cũng chẳng coi ra gì, hệt như đang chơi trò gia đình vậy, điều này khiến tất cả mọi người không khỏi tức cười.

Đặc biệt là người nhà họ Hạ và người nhà họ Hoàng, tất cả bọn họ đều tỏ vẻ cười trên nỗi đau khổ của kẻ khác. Tên quỷ gian ác Chúc Nguyên Bá càng ngốc nghếch càng đần độn, bọn họ lại càng vui mừng hơn, Hạ Mạt Hàn kết hôn với một tên đần ngang ngược tàn nhẫn thế này thật vừa ý họ, bọn họ thật lòng mong Hạ Mạt Hàn không có được kết quả tốt đẹp.

Đương nhiên MC cũng phải sợ hãi Chúc Nguyên Bá, anh ta vốn còn định nhân ngày hôm nay để được nở mày nở mặt, thể hiện bản thân mình. Nào ngờ Chúc Nguyên Bá lại cư xử chẳng giống ai, MC cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nương theo ý Chúc Nguyên Bá, cầm micro lớn tiếng cất giọng ngay: “Xin mời cô dâu tiến vào.”

Vừa nghe lời này, mọi người đều mở to mắt, tâm trạng trở nên phấn chấn, chờ mỹ nhân áo lam trong bức tranh “Người đẹp áo lam” xuất hiện.

Trong sự mong chờ của vô số người, Hạ Mạt Hàn được Hoàng Quý Lan dắt tay đưa vào hội trường.

Hôm nay Hạ Mạt Hàn vô cùng xinh đẹp, cô mặc một bộ váy cưới lộng lẫy màu trắng, trang điểm rất đẹp đẽ tinh tế, trông thật sự y hệt như mỹ nhân trong bức tranh “Người đẹp áo lam”, đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Trong tích tắc, bầu không khí đã trở nên cuồng nhiệt sôi nổi, rất nhiều người kinh ngạc trước vẻ đẹp của Hạ Mạt Hàn, tiếng bàn tán nổ ra vang dội.

Hạ Mạt Hàn không hòa mình vào bầu không khí náo nhiệt linh đình này, dù hôn lễ có long trọng tới đâu, không khí có vui mừng ra sao thì lòng Hạ Mạt Hàn cũng chỉ thấy buồn thương. Gương mặt cô không hề mang vẻ vui mừng, trông hệt như sắp phải bước lên đoạn đầu đài, cô chầm chậm tiến về phía sân khấu lớn với vẻ bất lực và tuyệt vọng.

“Đúng là Mạt Hàn rồi!” Trần Vũ Hàm nhíu mày, kinh ngạc thốt lên.

Hôm nay Trần Vũ Hàm tới đây cũng vì nghe nói Chúc Nguyên Bá và nữ chính trong bức tranh “Người đẹp áo lam” kết hôn, đương nhiên Trần Vũ Hàm biết nữ nhân vật chính của “Người đẹp áo lam” là Hạ Mạt Hàn, nhưng cô ta thật sự không thể tin Hạ Mạt Hàn lại đột nhiên kết hôn với Chúc Nguyên Bá, vậy nên mới cố tình chạy tới đây tìm câu trả lời. Cô ta mong tất cả đều chỉ là hiểu lầm mà thôi, có thể cô dâu không phải Hạ Mạt Hàn. Nhưng giờ phút này đây, tận mắt nhìn thấy Hạ Mạt Hàn mặc váy cưới bước ra, Trần Vũ Hàm đã không thể tự lừa mình dối người được nữa. Hạ Mạt Hàn thật sự chuẩn bị kết hôn với Chúc Nguyên Bá.

Hôn phu của Trần Vũ Hàm, Du Chí Viễn cũng có mặt, ông ta tỏ ra vô cùng kinh ngạc, không nén được phải bật thốt: “Rốt cuộc có chuyện gì vậy, chẳng lẽ Hạ Mạt Hàn đột ngột ly hôn với Ngô Bách Tuế là do tên Chúc Nguyên Bá này sao?”

Trần Vũ Hàm phản bác ngay: “Sao có thể như vậy được, dù Mạt Hàn đã ly hôn rồi nhưng cô ấy không hề có ý định tái hôn, trông vẻ mặt của Mạt Hàn rõ ràng đang không vui, chắc chắn cô ấy bị ép phải cưới Chúc Nguyên Bá.”

Du Chí Viễn lẳng lặng nói: “Chúc Nguyên Bá là một tên quỷ gian ác, cậu ta thường xuyên hành hạ cả người lẫn động vật, nếu Hạ Mạt Hàn cưới cậu ta thì coi như xong.”

Nghe vậy, Trầm Vũ Hàm thót tim, cô ta sốt sắng nói: “Sao có thể như vậy? Hạ Mạt Hàn không thể cưới loại người như vậy được, Chí Viễn, anh có thể giúp cô ấy không?”

Du Chí Viễn cạn lời: “Em đang nghĩ gì vậy, em có biết Chúc Nguyên Bá là ai không, cậu ta là đại thiếu gia của nhà họ Chúc đấy. Dù Ngô Bách Tuế có đích thân tới đây thì chắc chắn cũng không thể ngăn trở hôn lễ này đâu.” Du Chí Viễn cảm thấy cả thân phận lẫn năng lực của Ngô Bách Tuế đều rất đáng gờm, nhưng có đáng gờm nữa thì cũng không thể so bì với nhà họ Chúc. Du Chí Viễn biết nhà họ Chúc chính là hoàng đế của Giang Đông.

Nghe vậy, gương mặt Trần Vũ Hàm nhăn tít lại, tim cô ta cũng lặng đi. Cô ta đang lo lắng, đang đau buồn vì Hạ Mạt Hàn. Ban đầu lúc cưới tên khờ Ngô Bách Tuế, Hạ Mạt Hàn đã phải chịu không biết bao nhiêu nỗi tủi thân và sự khinh thường. Về sau, khó khăn lắm bệnh tình của Ngô Bách Tuế mới bình phục trở lại, coi như Hạ Mạt Hàn cũng đã khổ tận cam lai, nhưng đột nhiên hai người lại ly hôn. Giờ chuyện lại càng vô lý hơn, Hạ Mạt Hàn lại bị ép kết hôn với một tên ngớ ngẩn, thậm chí tên ngốc này còn là con quái vật biến thái, Hạ Mạt Hàn mà cưới hắn ta thì khác nào tay ma quỷ?

Trần Vũ Hàm càng nghĩ càng thấy lo lắng, nhưng cô ta không thể giúp gì, chỉ có thể lo âu sốt ruột, gương mặt cô ta tràn ngập sự đau khổ, thở dài thườn thượt: “Mạt Hàn đáng thương quá.”

“Nữ nhân vật chính của bức tranh “Người đẹp áo lam” đúng là đẹp thật đấy!”

“Cô gái xinh đẹp thế này mà lại phải cưới tên quỷ gian ác Chúc Nguyên Bá, đáng thương quá.”

“Mọi người không biết rồi, trước đó cô Hạ tiểu thư này đã cưới một kẻ ngốc, không ngờ giờ tái hôn, chồng mới cũng lại là một tên khờ.”

“Ôi, đúng là hồng nhan bạc mệnh!”

Tiếng xì xào than thở nho nhỏ lẳng lặng vang lên trong bầu không khí mừng vui.

Hầu hết mọi người đều đang reo hò cho đám cưới, những người có quan hệ với Chúc Nguyên Bá là kẻ vui mừng nhất, bọn họ rất mừng rỡ vì đại ca của mình có thể cưới được một người vợ xinh đẹp, người thì chúc phúc, kẻ thì đùa giỡn.

Người nhà họ Hạ và thành viên nhà họ Hoàng cũng vô cùng phấn khởi, lòng dạ rất kích động, đặc biệt khi thấy vẻ buồn bã âu sầu, sống không bằng chết của Hạ Mạt Hàn, bọn họ càng vui như mở cờ trong bụng.

Kết cục của Hạ Mạt Hàn càng thê thảm, bọn họ lại càng vui mừng.

Những vị khách ngồi trên khán đài phía ngoài cũng đều là người tới xem trò vui, đa số bọn họ đều thấy hào hứng, một tên quỷ gian ác cưới một cô dâu xinh đẹp, bọn họ cảm thấy như đang xem màn kịch vui không liên quan đến mình, chỉ cần cười thôi là được.

Một phần nhỏ khách khứa lại cảm thấy thương xót cho Hạ Mạt Hàn, vì họ đều biết rõ tính tình tên ngốc Chúc Nguyên Bá rất quái dị, vô cùng bạo lực, Hạ Mạt Hàn mà cưới loại người như Chúc Nguyên Bá thì chắc chắn sẽ không được sống tử tế.

Hạ Mạt Hàn chầm chậm tiến từng bước lên sân khấu trong ánh nhìn chăm chú mang đủ các sắc thái khác nhau của mọi người.

Chúc Nguyên Bá thấy Hạ Mạt Hàn tiến tới bèn tức khắc sốt sắng thét lên với MC: “Được rồi, đừng có lắm mồm nữa, đi thẳng vào vấn đề đi, cậu mà làm mất thời gian của tôi, tôi sẽ cho cậu chết tươi.”

Đụng phải loại chú rể như Chúc Nguyên Bá, MC cũng chẳng biết phải làm sao, anh ta chỉ có thể bỏ qua các bước cần thiết của hôn lễ, trịnh trọng hỏi Chúc Nguyên Bá: “Chúc Nguyên Bá tiên sinh, anh có đồng ý cưới Hạ Mạt Hàn tiểu thư làm vợ, yêu cô ấy, chung thủy với cô ấy đến chết, dù cô ấy có nghèo khổ, ốm yếu hay tàn tật không?”

Chúc Nguyên Bá không hề do dự, đáp ngay: “Tôi đồng ý, tôi đồng ý.”

Nghe được lời này, đám cậu ấm cô chiêu ngồi quanh sân khấu đùa cợt hoan hô ầm ĩ.

“Hạ Mạt Hàn tiểu thư, cô có đồng ý cưới Chúc Nguyên Bá tiên sinh làm chồng, yêu anh ấy, chung thủy với anh ấy đến chết, dù anh ấy có nghèo khổ, ốm yếu hay tàn tật không?” MC hỏi Chúc Nguyên Bá xong cũng không dám làm mất thời gian nữa, bèn vội vã cất tiếng hỏi Hạ Mạt Hàn.

Cổ họng Hạ Mạt Hàn như nghẹn lại, cô cảm thấy vô cùng đau khổ, không muốn chấp nhận sự thật này, nhưng cô biết rõ mình không thể thay đổi hiện tại, cô có không đồng ý cũng phải đồng ý. Chỉ là nói ra ba từ “Tôi đồng ý” quá khó khăn, cô không thể thốt nổi thành lời.

Chờ đợi hồi lâu, thấy Hạ Mạt Hàn không lên tiếng, MC sốt ruột vã mồ hôi, anh ta không khỏi cất tiếng hỏi: “Hạ Mạt Hàn tiểu thư, cô có đồng ý…”

MC còn chưa dứt lời thì Chúc Nguyên Bá đã chợt vươn tay tóm lấy vai MC, bực tức mắng mỏ anh ta: “Mày lắm mồm quá.”

Nói rồi, hắn ta thuận tay hất một cái.

Rầm!

MC còn chưa kịp hiểu đầu cua tai nheo ra sao đã bị hất khỏi sân khấu, ngã chổng vó xuống đất.

Trước đó thấy Chúc Nguyên Bá phá rối buổi hôn lễ trang trọng thiêng liêng, ngang nhiên uy hiếp MC, mọi người còn thấy khôi hài, nhưng giờ, trông hắn ta động tay động chân, đánh cả MC – người quan trọng nhất trong lễ cưới ngã xuống sân khấu, mọi người cũng cảm thấy cạn lời. Lúc này họ mới thật sự hiểu rằng Chúc Nguyên Bá là một tên quỷ gian ác không biết phải trái, không ai có thể xúc phạm hắn ta, dù chỉ một chút thôi cũng không được.

Vậy nên, trong tích tắc, tất cả cùng chìm vào im lặng. Mọi người nín thở, câm như thóc, không dám phát ra bất cứ tiếng động nào.

Chúc Nguyên Bá không quan tâm tới phản ứng của những kẻ khác, hắn ta hất anh chàng MC mồm mép liến thoắng đi rồi vội vã thúc giục Hạ Mạt Hàn: “Em có đồng ý cưới tôi không?”

Lúc thốt ra câu hỏi này, Chúc Nguyên Bá cũng rất sốt ruột, thoáng có vẻ tức giận, vẻ mặt hắn ta đã trở nên dữ dằn.

Hạ Mạt Hàn rất sợ Chúc Nguyên Bá nổi giận, cô không dám chọc giận tên điên này, cuối cùng, cô vẫn khó khăn mở miệng, định trả lời hắn ta.

“Con bé không đồng ý!” Đúng lúc này, một giọng nói đột ngột vọng lên, âm vang khắp hội trường.

———————–
Bình Luận (0)
Comment