Chàng Khờ

Chương 283

Trận pháp phòng thủ này là một tấm bình phong cực lớn do Quy Hư Đạo Nhân dàn ra, an toàn tính mạng của tất cả người nhà họ Ngô đều dựa vào nó. Đối với người nhà họ Ngô mà nói thì nó hệt như một bức tường tâm lí, vững vàng bảo vệ trái tim yếu đuối và hoảng hốt của họ.

Nhưng bây giờ bức tường tâm lí này đã bị công phá mất rồi.

Trái tim mong manh của những người nhà họ Ngô chợt phơi bày ra ngoài, không hề giấu giếm. Giây phút đó, tất cả mọi người đều cảm nhận được nỗi kinh hãi đến cùng cực, bây giờ bọn họ chính là cá nằm trên thớt để mặc người ta xâu xé.

Phía bên kia, Đại trưởng lão phá xong trận pháp phòng thủ thì liền dẫn đội ngũ người nhà họ Đường vào trong trang viên.

Người nhà họ Đường lúc bấy giờ hừng hực sát khí, vẻ mặt tàn độc, bọn họ hệt như Lệ Quỷ đòi mạng, kết thành đội ngũ xông vào trang viên nhà họ Ngô để lấy mạng người nhà họ Ngô.

Người nhà họ Ngô trong trang viên thấy đám Thần Chết này tới gần thì chỉ cảm thấy tức ngực khó thở, cổ họng họ như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, sự kinh hoảng rót đầy trong tim họ. Bây giờ, cho dù Quy Hư Đạo Nhân có mặt ở đây thì bọn họ cũng cảm thấy không an toàn nữa rồi, dù sao thì trận pháp phòng thủ hùng mạnh như vậy của Quy Hư Đạo Nhân cũng đã bị người nhà họ Đường công phá mất rồi, sao Quy Hư Đạo Nhân có thể chống đỡ được hơn trăm cao thủ đỉnh cấp này chứ!

Đường Chấn Phong càng tuyệt vọng hơn cả người nhà họ Ngô, vì ông ta càng hiểu rõ sự đáng sợ và hùng mạnh của Đại trưởng lão hơn, lúc ông ta ở nhà họ Đường đã cực kì sợ hãi Đại trưởng lão rồi. Mà nay, ông ta tháo chạy khỏi nhà họ Đường, đã trở thành đối tượng truy sát của nhà họ Đường nên đương nhiên ông ta càng sợ Đại trưởng lão hơn nữa. Nhìn thấy Đại trưởng lão tới gần, trái tim Đường Chấn Phong run rẩy, ông ta không kiểm soát được sự sợ hãi theo bản năng đó, ông ta càng sợ vợ con mình sẽ mất mạng ở đây hơn. Thế nhưng, ông ta lại biết rõ ràng, lần này đừng nói là Quy Hư Đạo Nhân, cho dù thần tiên có xuống đây thật cũng không cứu được bọn họ.

Quy Hư Đạo Nhân đã hao phí khá nhiều tinh lực để tu sửa trận pháp. Bây giờ trận pháp đã bị phá rồi, Quy Hư Đạo Nhân có hiện tượng yếu đi, mặt ông tỏ vẻ nghiêm trọng chưa từng có, ánh mắt ông dán chặt vào từng bước đi của Đại trưởng lão, ánh mắt ấy trở nên sâu thẳm vô tận.

Vào giây phút Đại trưởng lão dẫn đoàn người bước vào trong trang viên, Quy Hư Đạo Nhân liền bước lên trước, ông đứng sừng sững phía trước tất cả người nhà họ Ngô, hệt như một ngọn núi đồ sộ, đối diện với đội ngũ của nhà họ Đường.

Đại trưởng lão dừng bước, nhìn chòng chọc Quy Hư Đạo Nhân, ánh mắt của lão ta sắc bén như muốn nhìn thấu Quy Hư Đạo Nhân.

Tả Hữu hộ pháp cũng dừng bước, chia ra đứng hai bên Đại trưởng lão, bọn họ cũng nhìn Quy Hư Đạo Nhân.

Tất cả trăm cao thủ tinh anh nhà họ Đường đều lần lượt dừng bước, đứng sau lưng ba người Đại trưởng lão, khí thế của bọn họ dạt dào, sát khí ngập trời, bọn họ hệt như một tập hợp cỗ máy giết người đáng sợ, bất cứ lúc nào cũng chực lấy mạng của người nhà họ Ngô.

Quy Hư Đạo Nhân biết rõ sức mạnh của đám người nhà họ Đường này, nhưng ông không hề sợ, khí thế của ông lại một lần nữa trào dâng, trong mắt ông là ý chí chiến đấu kiên định. Dường như ông đã hạ quyết tâm phải bảo vệ nhà họ Ngô đến cùng.

Hai bên giương cung bạt kiếm, mùi thuốc súng nồng nặc. Một trận quyết đấu kinh thế sắp nổ ra.

Đại trưởng lão nhìn chòng chọc quan sát Quy Hư Đạo Nhân một lúc rồi lão ta lạnh lùng cất tiếng hỏi: “Ông chính là Quy Hư Đạo Nhân?”

Đại trưởng lão đã biết những chuyện đám người Tam trưởng lão gặp ở nhà họ Ngô, hôm nay lão ta đích thân tới đây chính là nhắm vào Quy Hư Đạo Nhân. Đúng là thực lực của Quy Hư Đạo Nhân đã làm kinh động tất cả người nhà họ Đường, bọn họ không thể nào ngờ được thế giới bên ngoài lại tồn tại một người có võ công đạt đến cảnh giới này. Quy Hư Đạo Nhân này hoàn toàn vượt khỏi sự khống chế của nhà họ Đường đối với thế giới bên ngoài, thế nên nhà họ Đường buộc phải trừ khử ông.

Cho dù Quy Hư Đạo Nhân không tham gia vào chuyện của nhà họ Ngô thì nhà họ Đường cũng sẽ không tha cho ông. Bây giờ, Quy Hư Đạo Nhân đã trở thành đối tượng truy sát hàng đầu của nhà họ Đường rồi.

Ánh mắt Quy Hư Đạo Nhân lạnh thấu xương, ông nhìn thẳng Đại trưởng lão rồi thản nhiên trả lời: “Đúng!”

Đương nhiên đáp án này nằm trong dự liệu của Đại trưởng lão, mặt lão ta không chút biểu cảm, tiếp tục lạnh lùng nói: “Trận pháp này không phải người bình thường có thể dàn ra được. Nói, rốt cuộc sao ông có thể đạt được đến cảnh giới này?”

Hôm qua Quy Hư Đạo Nhân đánh lui Tam trưởng lão với hai mươi cao thủ nhà họ Đường, thực lực này đã khiến người nhà họ Đường chấn động rồi. Mà hôm nay, Đại trưởng lão đích thân lĩnh giáo trận pháp phòng thủ của Quy Hư Đạo Nhân thì lão ta càng kinh ngạc hơn. Phải biết rằng muốn làm một đại sư trận pháp mạnh khó hơn rất nhiều so với làm một Vũ Thánh mạnh. Nhưng Quy Hư Đạo Nhân này không những có võ công cao cường mà còn tinh thông trận pháp. Chuyện này khiến Đại trưởng lão nghi ngờ sau lưng Quy Hư Đạo Nhân có lẽ còn tồn tại một cao nhân hùng mạnh hơn.

Nghe câu hỏi của Đại trưởng lão thì Quy Hư Đạo Nhân đáp thẳng mặt: “Sao tôi phải nói với ông?”

Quy Hư Đạo Nhân chẳng khách sáo chút nào, ông hoàn toàn không nể mặt Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão nghe vậy thì ánh mắt chợt long lên, sát khí túa ra.

Lúc này, Tả hộ pháp đứng bên trái của Đại trưởng lão chợt tức giận quát: “Ông thật sự tưởng mình ghê gớm lắm sao, dám ăn nói với Đại trưởng lão như vậy à?”

Tả hộ pháp cũng biết Quy Hư Đạo Nhân phi phàm, nhưng việc đó không đồng nghĩa với việc hắn sẽ xem trọng con người phàm tục ở thế giới bên ngoài này. Với hắn thì người ở ngoài có ghê gớm đến đâu cũng đều hèn mọn, còn người nhà họ Đường của bọn hắn mãi mãi đứng ở nơi cao quý, người ở thế giới bên ngoài buộc phải sùng bái tôn kính. Đặc biệt Đại trưởng lão lại còn là người đức cao vọng trọng nhất ở nhà họ Đường, người bên ngoài càng phải khom lưng uốn gối, cung kính đối với lão ta mới được. Nhưng Quy Hư Đạo Nhân này lại vô cùng ngông cuồng, không hề xem Đại trưởng lão ra gì, đương nhiên Tả hộ pháp không nhịn được.

Quy Hư Đạo Nhân liếc nhìn Tả hộ pháp một cái rồi lạnh lùng nói: “Ông ta là Đại trưởng lão của mấy người, có liên quan gì tới tôi? Hôm qua tôi đã nói rồi, nhà họ Đường các người đừng bao giờ tới quấy rầy nhà họ Ngô nữa, sao các người nghe không lọt tai chứ?”

Trong lời nói của Quy Hư Đạo Nhân mang theo ý giận. Người nhà họ Đường không nghe lời khuyên răn của ông, thao túng thế giới bên ngoài quá nhiều, càng không nghe ông cảnh cáo mà tới tấn công nhà họ Ngô. Tất cả những điều này tuy là vẫn nằm trong dự liệu của Quy Hư Đạo Nhân nhưng thật sự gặp phải cảnh nhà họ Đường ép người quá đáng, Quy Hư Đạo Nhân vẫn thấy bực bội.

Tả hộ pháp vốn đã tức không chịu được rồi, bây giờ thấy Quy Hư Đạo Nhân vẫn ngông cuồng phách lối như vậy thì hắn càng không thể nhịn. Hắn bộc phát cơn giận quát Quy Hư Đạo Nhân: “Chết tới nơi rồi mà ông còn dám ngang ngược đến thế này, không dạy cho ông một bài học thì ông không biết trời cao đất dày là gì!”

Tiếng quát của Tả hộ pháp hệt như tiếng rồng ngâm hổ hầm, chấn động trời đất. Vừa dứt lời, chân nguyên điên cuồng phát ra quanh người hắn, luồng chân nguyên này dồi dào không ngớt, vô cùng vô tận lại ngang tàn vô song, trong đó còn mang theo khí thế sát phạt cực kì đáng sợ.

Một giây sau, người ta chỉ thấy Tả hộ pháp mang theo khí thế đó xông tới trước Quy Hư Đạo Nhân, hắn không nói không rằng tung ra một quyền đánh Quy Hư Đạo Nhân.

Quyền này bao hàm chân nguyên cuồng nộ, ngưng thụ hơi thở của trời đất, hung hăng đánh về phía Quy Hư Đạo Nhân.

Ánh mắt Quy Hư Đạo Nhân chợt lạnh lại, ông lập tức phát ra chân nguyên ánh sáng rồi ngưng tụ vào tay phải, sau đó tung quyền tay phải với khí thế vô tận đỡ quyền của Tả hộ pháp.

Ầm!

Một tiếng vang cực lớn, quyền hai người đối nghịch nhau trong không trung, phát ra sóng khí chân nguyên mãnh liệt.

Giây phút hai quyền va vào nhau, chân nguyên trong quyền thế của Tả hộ pháp ào ào tuôn ra nuốt chửng Quy Hư Đạo Nhân. Chân nguyên ánh sáng của Quy Hư Đạo Nhân cũng bùng nổ trong nháy mắt, áp đảo Tả hộ pháp với khí thế dời non lấp bể.

Hai luồng chân nguyên va vào nhau, người ta chỉ thấy chân nguyên ánh sáng của Quy Hư Đạo Nhân phá tan sức mạnh chân nguyên bùng phát trong quyền thế của Tả hộ pháp.

Ngay sau đó, thân hình Tả hộ pháp hơi chao đảo, liên tiếp lùi sau nhiều bước.

Còn Quy Hư Đạo Nhân thì vẫn sừng sững đứng nguyên tại chỗ.

Chỉ một cú đấm đã biết rõ ai cao ai thấp!

Rõ ràng Tả hộ pháp coi trời bằng vung này chẳng phải là đối thủ của Quy Hư Đạo Nhân.

Người nhà họ Ngô đứng sau lưng Quy Hư Đạo Nhân thấy cảnh tượng này thì một cảm xúc đặc biệt dâng lên trong lòng. Bọn họ không cho rằng Quy Hư Đạo Nhân có thể lấy một địch trăm, đánh lui nhiều người nhà họ Đường thế này. Nhưng Quy Hư Đạo Nhân đứng ngay phía trước bọn họ, bảo vệ chu toàn cho họ, đồng thời ông vừa ra tay đã đánh bại một trong những người dẫn đầu của đối phương. Điều này ít nhiều đã khích lệ những người nhà họ Ngô, bọn họ biết, lúc nào Quy Hư Đạo Nhân còn chưa gục ngã thì lúc đó bọn họ còn tạm thời an toàn, Quy Hư Đạo Nhân mà ngã xuống thì bọn họ chắc chắn sẽ đi đời nhà ma. Vì thế, tất cả người nhà họ Ngô đều ôm trái tim căng thẳng cùng cực, trông mong Quy Hư Đạo Nhân có thể chống đỡ được.

Bên kia, đám người nhà họ Đường thấy Tả hộ pháp bị đánh lui thì sắc mặt khẽ thay đổi, ánh mắt bọn họ nhìn Quy Hư Đạo Nhân càng sâu xa hơn.

Còn Tả hộ pháp thì lại càng tức giận hơn, hắn căm hận và không cam tâm. Sau khi đứng vững lại thì hắn liền bộc phát chân nguyên hung tàn của mình một lần nữa, khí thế trên người hắn tăng bạo, sắc mặt dữ tợn, nhãn cầu như sắp nứt toác ra, hận không thể ăn tươi nuốt sống Quy Hư Đạo Nhân.

Ngay lúc Tả hộ pháp chuẩn bị ra tay một lần nữa thì Hữu hộ pháp đột nhiên bước lên trước cản Tả hộ pháp lại, hắn trầm giọng nói: “Chúng ta cùng chiến!”

Hữu hộ pháp và Tả hộ pháp là hai vị thần bảo vệ lớn của nhà họ Đường, uy lực liên thủ của bọn họ mạnh mẽ vô đối. Hữu hộ pháp biết, chỉ dựa vào sức một mình Tả hộ pháp e rằng khó đối phó được với Quy Hư Đạo Nhân. Nhưng nếu hai người họ kết hợp với nhau thì Quy Hư Đạo Nhân không thể xem thường được.

Tả hộ pháp nghe vậy thì không chần chừ gì, hắn gật đầu ngay rồi hung hăng trợn Quy Hư Đạo Nhân, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi phải xem thử, rốt cuộc kẻ phàm gia tục tử như ông có bản lĩnh đến đâu!”

Vừa dứt lời, Tả hộ pháp và Hữu hộ pháp cực kì hiểu ý nhau, cùng lúc chuyển động, lao về phía Quy Hư Đạo Nhân…

———————–
Bình Luận (0)
Comment