Đợi đã!
Tô Càn Nguyên lại sửng sốt, hắn ta bắt đầu xem lại tin sư tôn truyền tới.
Hạ giới có biến.
Các tông môn bọn họ để lại, vậy mà muốn nhấc lên cuộc chiến diệt thế?
Sư tôn có lệnh, bảo hắn ta trở về một chuyến, còn bảo bọn họ để lại thông đạo,
chỉ cần tuân theo tin tức này, có thể mở ra thông đạo quay về hạ giới.
“Nghịch đồ! Nghịch đồ! Nghịch đồ!”
Tô Càn Nguyên nghiến răng nghiến lợi.
Lúc trước hắn ta để lại tông môn, chỉ vì lưu lại truyền thừa, khiến bên hạ giới
phát triển, cũng vì kéo dài uy danh của Vô Đạo Tông.
Không ngờ tới bây giờ lại náo loạn như thế.
Nếu chỉ là náo loạn cuộc chiến diệt thế gì đó, vậy hắn ta còn chưa cảm nhận
được gì, nhưng nháo tới bị sư tôn biết rõ, vậy tính chất chuyện này đã khác.
Quấy rầy sư tôn thanh tu!
Đặt ở trong đệ tử đời thứ hai, đều là lỗi nặng!
Tô Càn Nguyên không có bất cứ do dự gì, câu thông với tin tức kia, một đường
thông đạo ngưng tụ mà thành trước mặt hắn ta.
Đường thông đạo này đầy thần quang, chỉ trong nháy mắt, vậy mà lực lượng
thượng giới không thể che chắn, chỉ có thể để mặc nó mở ra.
Tô Càn Nguyên cất bước đi vào thông đạo.
…
Trong một tiên môn khác, Đạm Đài Lạc Tuyết đang ngồi trước một ván cờ cũng
nhận được tin tức.
So với Tô Càn Nguyên nghiến răng nghiến lợi, trái lại nàng không có nhiều dao
động cảm xúc, chỉ có trong đôi mắt lóe lên sắc thái nhàn nhạt.
Bộ dạng quả nhiên là như vậy.
“Ta đã biết, lưu lại tông môn truyền thừa, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, sẽ
đi xuống hoặc quậy ra chuyện như bây giờ, không nên để lại tông môn truyền
thừa.”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Nàng khẽ lắc đầu, thở dài một tiếng.
Cơ thể di chuyển, mở thông đạo tiến vào bên trong.
…
Lại là một tiên môn khác.
Ở trong một gian nhà gỗ, Tô Hề đang nghịch một đống tượng gỗ cũng nhận
được tin này.
Nàng vốn hơi sửng sốt một lát, sau đó nhanh chóng hoàn hồn.
“Tông môn truyền thừa gây chuyện ư? Sư tôn bảo bọn ta trở về một chuyến? Ta
thành lập ở hạ giới, là liên minh hoàng triều đúng không? Ngày đó trước khi phi
thăng, ta đã sớm nói không được gây chuyện, không ngờ tới đám người này còn
không nghe lời như thế.”
Trong đôi mắt của Tô Hề lộ ra ma tính.
So với trước đây, nàng bây giờ, không hề nghi ngờ càng có ma tính phòng bị
hơn.
Xem như là một ma nữ.
“Trở về một chuyến xem, mệnh lệnh của sư tôn không thể làm trái.”
Tô Hề nhắc tới “sư tôn”, ma tính trong mắt hơi rút đi, tràn ngập vẻ kính sợ.
Nàng không mở thông đạo trước, mà dời mắt nhìn đám tượng gỗ nàng bày trên
bàn.
Những tượng gỗ này không đơn giản là tượng gỗ như vậy.
Những tượng gỗ này đều là một đám tu sĩ cường đại biến thành.
Tiên môn chỗ nàng luôn biến mất một người, nhưng không phải thực sự biến
mất, mà bị Tô Hề luyện thành tượng gỗ.
Tô Hề làm như vậy, đương nhiên không phải vô duyên vô cớ.
Mà nàng biết, môn chủ của tiên môn này giống như muốn bồi dưỡng nàng
thành lô đỉnh.
Cho nên nàng mới không khách sáo với tiên môn này, trên cơ bản luôn bắt một
trưởng lão luyện thành con rối.
Nàng phải chậm rãi phát triển, đợi khi môn chủ của tiên môn kia thực sự muốn
làm việc xấu, chỉ sợ đối phương sẽ phát hiện, cả tiên môn đều là người của
nàng.
“Đi xử lý chuyện ở hạ giới trước đã.”
Tô Hề không sốt ruột, chậm rãi mở thông đạo quay về hạ giới.
Nàng còn tiện tay mang đi mấy trưởng lão Tiên Vương luyện thành con rối.
…
Mấy đệ tử của Vô Đạo Tông ở trong tiên môn khác, cũng chiếm được tin tức.
Vừa mới nhận được tin tức, bọn họ không do dự, nhao nhao tiến vào thông đạo
quay về hạ giới.
Trong những đệ tử này, bao gồm Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm
Đài Lạc Tuyết, Tô Hề, Hoa Thần Y, Đồ Tuyết Hi, Đồ Dạ Lân.
Trong đó Diệp Lạc đặc sắc nhất.
Khi hắn ta nhận được tin, hắn ta đang đại chiến với hơn mười đại yêu Tiên Đế.
Hơn mười đại yêu Tiên Đế mời tới một kiện “tổ khí”, trực tiếp ép Diệp Lạc
không thở nổi.
Ngay khi Diệp Lạc muốn trốn, thì bị hơn mười tu sĩ Tiên Đế phong bế vị trí,
thiếu chút nữa chơi lớn.
Vào thời khắc quan trọng, một tin tức của sư tôn truyền tới, một thông đạo cứ
thế cứu hắn ta đi.
Chuyện này khiến đám tu sĩ đại yêu Tiên Đế đánh phê không biết nói gì.
Bọn họ ngay cả “tổ khí” đều đã mời ra, bày ra thiên la địa võng.
Cuối cùng vẫn để Diệp Lạc chạy thoát?
Tất cả mọi người là cảnh giới Tiên Đế, chênh lệch sẽ lớn như vậy ư?
Quả thực là thái quá!
Đám tu sĩ đại yêu Tiên Đế hoài nghi nhân sinh cuối cùng chỉ có thể trở về nhà
mỗi người…
…
Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.
Trên quảng trường đại điện tông chủ.
Từng thần quang thông đạo lóe lên.
Bóng dáng Trương Hàn lộ ra.
Hắn ta hàng lâm hạ giới, khí tức lơ đãng nuốt nhả quanh người dẫn tới hư
không không ngừng chấn động, giống như không chịu nổi lực lượng của hắn ta