Trong thành Vạn Thắng Thiên phía dưới, ngoại trừ Thái Nhất Kiếm Tôn có
chiến lực tuyệt đỉnh ra, còn có người khác đáng để bọn họ coi trọng sao?
Đám Trương Hàn chỉ có chiến lực Tiên Vương, vẫn luôn không lọt vào mắt bọn
họ, sao bọn họ có thể chú ý tới.
“Xin hỏi lão tổ, thành trì phía dưới ngoại trừ Thái Nhất Kiếm Tôn, còn có người
khác sao?”
Có một Tiên Đế do dự hỏi.
Lão giả kia liếc mắt nhìn mấy Tiên Đế này một cái, giơ tay chỉ phía dưới, lão ta
vốn chỉ về phía bên Đạm Đài Lạc Tuyết.
“Không cường đại, nhưng có mấy người nhân quả hơi lớn một chút, các ngươi
nhìn người phụ nữ bên cạnh có mấy quân cờ kia, nhân quả trên người có khí tức
của thánh giả.”
Lão ta lại chỉ về phía Tô Hề.
“Người phụ nữ này, nhân quả trên người lớn hơn nữa, hình như có khí tức của
vị nào đó thuộc Phật Môn…”
Lão ta lại chỉ về phía Tô Càn Nguyên.
“Người đàn ông này, trên người có khí tức của vu tộc trong truyền thuyết…”
Sau khi lão giả này nói xong, lại vòng về mấy tên đệ tử của Vô Đạo Tông.
“Hơn nữa khí tức của mấy người này tương liên, rõ ràng đến từ một tông môn,
nhưng tông môn sau lưng bọn họ, ta không nhìn thấu.”
Lão giả này khẽ lắc đầu.
Mấy Tiên Đế nghe lão giả nói vậy, sửng sốt một lát, thành Vạn Thắng Thiên
này, vậy mà nước sâu như vậy?
Vốn cho rằng đến bắt một mình Diệp Lạc, lại sau đó nhân tiện phá hủy thế lực
của Lý Thành kia là được.
Chuyện này…
Bây giờ xem ra, không đơn giản như vậy.
“Vậy lão tổ, bây giờ chúng ta nên làm gì đây?”
Có Tiên Đế hỏi.
“Đừng vội, đợi những người đó ra tay trước, khiến bọn họ liên lụy nhân quả lớn
nhất, sau đó chúng ta hãy ra tay.”
Lão giả kia lắc đầu, nói như vậy.
Rất nhiều Tiên Đế lập tức hiểu ý, cũng không sốt ruột, kiên nhẫn chờ đợi.
…
Người của Thượng Thanh Cung nghĩ như vậy, những người khác cũng như thế.
Cho nên lúc này thành Vạn Thắng Thiên mới không bị công phá, nếu không đã
lập tức bị công phá.
Rất rõ ràng, ở nơi này Tiên Đế đã không phải mạnh nhất, còn có một số người
hơn xa Tiên Đế. Nhìn thấu những chuyện này, mới không cho Tiên Đế khắp nơi
dẫn đầu phát động tấn công.
Tình thế trước mắt hơi gấp gáp, nhưng hai bên hoàn toàn không từ bỏ đại chiến,
mà giằng co tiếp.
Cứng đờ như vậy mất mấy ngày.
Mấy ngày sau, một Tiên Đế lỗ mãng phá giằng co này.
Đó là một tán tu Tiên Đế không biết bị người nào lừa tới, lỗ mãng liều lĩnh phá
trận pháp của Trương Hàn, cùng với ván cờ của Đạm Đài Lạc Tuyết.
Người này phá trận pháp và ván cờ, lập tức hấp dẫn sự chú ý của tất cả Tiên Đế.
Một trận đại chiến trực tiếp khai triển.
Khi trận pháp và ván cờ bị loại trừ, một mình Diệp Lạc một kiếm dẫn đầu giết
xông ra, đón nhận trực diện đám Tiên Đế trên bầu trời.
Lúc này sức chiến đấu cường đại của Diệp Lạc hoàn toàn thể hiện ra.
Một người một kiếm, chống lại hơn mười Tiên Đế, không chút suy yếu, thậm
chí còn đè nặng hơn mười Tiên Đế ra đánh.
Đối với hơn mười vị Tiên Đế bị đè nặng mà nói, trong lòng đã nhấc lên sóng to
gió lớn.
Lúc này mới qua bao lâu, rõ ràng Diệp Lạc này đã mạnh hơn rất nhiều.
Tốc độ trở nên mạnh hơn này, thực sự quá thái quá.
Lúc trước hơn mười Tiên Đế bọn họ liên thủ, còn có thể khiến Diệp Lạc chỉ có
thể phòng thủ, vậy mà bây giờ bị đè nặng ra đánh, thậm chí bọn họ chỉ có lực
chống đỡ.
Tuyệt đối không thể để Diệp Lạc tiếp tục phát triển nữa!
Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng hơn mười Tiên Đế…
…
Trong ngoài thành Vạn Thắng Thiên, một trận đại chiến có một không hai bùng
nổ.
Diệp Lạc ở trên bầu trời một mình đè ép hơn mười vị Tiên Đế, lộ ra hết phong
thái của kiếm tiên tuyệt đại, chiến lực khủng bố mở ra không bỏ sót.
Ở thành Vạn Thắng Thiên, đám đệ tử của Vô Đạo Tông cũng đang nghênh
chiến với rất nhiều Tiên Vương.
Các đệ tử của Vô Đạo Tông phối hợp vô cùng ăn ý.
Trương Hàn nhất niệm dựng vô số đại trận, vây khốn hoặc tập kích quấy rối
đám Tiên Vương.
Đạm Đài Lạc Tuyết bày ra ván cờ, áp chế đám Tiên Vương đồng thời thêm lực
lượng cho đám đồng môn.
Hoa Thần Y cũng ném ra cách loại thần bí chi khí, thêm cho đồng môn.
Ba bọn họ có tác dụng phụ trợ.
Bốn đệ tử còn lại làm người chủ chiến, bốn bọn họ cũng rất hiểu ngầm, phân
chiến trường thành bốn vùng.
Tô Càn Nguyên một mình lực áp rất nhiều Tiên Vương, cho dù đối phương lấy
ra pháp bảo gì, hắn ta đều dốc sức phá, vô cùng mãnh liệt.
Tô Hề ném ra vô số con rối, lấy con rối đối phó Tiên Vương, đồng thời còn
thường khống chế một số Tiên Vương đánh quân mình, khiến một đám Tiên
Vương hoài nghi trong bọn họ xen lẫn không ít nội gián.
Hai tỷ đệ Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân, một người “từ có đến không”, một người
“từ không đến có”, phối hợp hiểu ngầm, hai người liên thủ ứng phó đám Tiên
Vương này