“Trảm!”
Kiếm trong tay Diệp Lạc đều đã nở rộ hào quang sáng như ngọc.
Một kiếm của hắn ta trảm về hư không.
Một kiếm này, cuốn theo lửa giận vô cùng vô tận của hắn ta.
Bùm bùm!
Hình chiếu kiếm đạo từ bên ngoài thượng giới chiếu rọi mà đến, hợp làm một
thể với tiên kiếm trong tay Diệp Lạc.
Một kiếm của Diệp Lạc trảm đến hư không.
Huyết dịch kim sắc phun tung tóe mà ra, hư không sụp đổ, khí tức đáng sợ bùng
nổ ở phía xa.
“A! Tiểu bối! Ta muốn ngươi phải chết!”
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng ở phía xa.
Đám Tiên Đế ở trên bầu trời đều sửng sốt một lát.
Bọn họ nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy ở phía xa, một bóng người đẫm máu, nửa quỳ trên bầu trời, cánh tay
trái đã biến mất không thấy.
Khí tức của bóng người kia hơn xa Tiên Đế, rõ ràng thuộc về “Đại La”.
Một kiếm của Diệp Lạc chém đứt một cánh tay của “Đại La”!
Chiến lực khủng bố này!
Đám Tiên Đế vừa rồi còn triền đấu với Diệp Lạc trợn to hai mắt, nhanh chóng
lùi về sau, đâu còn dám tiếp tục tranh đấu với Diệp Lạc…
….
Bùm bùm!
Trên bầu trời thành Vạn Thắng Thiên mây đen dày đặc, sấm sét vang dội.
Không khí áp lực đến cực hạn vờn quanh toàn bộ chiến trường.
Dưới loại không khí này, vô số tu sĩ đại yêu đều cảm thấy áp lực, bọn họ muốn
làm gì đó, nhưng căn bản không có sức đi làm, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn bầu
trời.
Ở trên bầu trời, mấy bóng người “Đại La” đều biểu lộ ra, đứng sóng đôi với dl
cầm tiên kiếm trong tay, mặc thanh sam.
Vị Đại La bị một kiếm của Diệp Lạc chém đứt tay cũng nhanh chóng dài ra
cánh tay lần nữa, căm tức nhìn Diệp Lạc, ước gì có thể ăn sống nuốt tươi hắn ta.
Bị Diệp Lạc chém đứt một cánh tay, đau là chuyện chắc chắn.
Nhưng đối với Đại La mà nói, là thương tổn không quá lớn.
Dù sao nhân vật như Đại La, sớm đã bất tử bất diệt, một ý niệm có thể tập hợp
lại cơ thể, muốn hoàn toàn tru sát là chuyện gần như không thể.
Chỉ có điều bị một “Tiên Đế” như Diệp Lạc chém đứt tay, đây gần như là
chuyện mất sạch thể diện.
Nếu hôm nay để Diệp Lạc bình an rời đi, vậy ngày mai Đại La này đừng lăn lộn
nữa, đương nhiên sẽ thành sỉ nhục trong mắt tất cả Đại La. Ngày khác có Thiên
Kiêu Tiên Đế nào đó muốn vượt biên khiêu chiến Đại La, đương nhiên sẽ tìm
lão ta.
Cho nên hôm nay lão ta phải tru sát Diệp Lạc!
“Tiểu bối, Đại La không thể chịu nhục, hôm nay ngươi tất phải chết!”
Lão giả Đại La kia tức giận nhìn Diệp Lạc, uy áp toàn thân đều phát tiết lên
người Diệp Lạc.
Nhưng đối với Diệp Lạc mà nói, vẫn luôn hời hợt.
Cảm nhận khí tức của mình tương lai trở thành “thánh” xong, cái gọi là khí tức
của Đại La, đối với hắn ta mà nói chỉ là chuyện cười.
“Đại La? Ngươi như vậy cũng gọi là Đại La sao?”
Diệp Lạc nhẹ giọng châm chọc một câu.
Hắn ta cảm thấy, Đại La Kim Tiên chân chính mạnh hơn đám người gọi là Đại
La này rất nhiều.
Thậm chí căn bản không cùng một cấp bậc.
“Muốn chết!”
Lão giả Đại La kia không nhịn được, giơ thứ gì đó như chày kim cương lên,
đánh về phía Diệp Lạc.
Diệp Lạc vốn còn thản nhiên hờ hững, nhưng nhìn thấy thứ như chày kim
cương này xong, gương mặt lập tức thay đổi.
Những thứ này gọi là “tổ khí”, đương nhiên là hắn ta biết, tất cả đều là một số
thứ thái quá tới cực hạn.
Lần trước hắn ta bị mấy thứ này bức tới đường cùng.
So với cái gọi là Đại La, Diệp Lạc càng sợ mấy thứ này hơn.
Tuy tiên kiếm trên tay hắn ta là bảo vật, nhưng hoàn toàn không thể sánh bằng
mấy thứ này, hai thứ này căn bản không cùng một cấp bậc.
“Chạy mau!”
Diệp Lạc kêu to với các đệ tử của Vô Đạo Tông ở phía dưới, sau đó xoay người
một kiếm chém về phía chày kim cương.
Ong!
Kiếm chày va chạm.
Không nằm ngoài dự đoán của Diệp Lạc, tiên kiếm bị đẩy lùi.
Chày kim cương kia thế như chẻ tre, đánh về phía Diệp Lạc, giống như muốn
một chiêu giết chết Diệp Lạc.
Diệp Lạc cũng nghiêm túc, liên tục nện bước, cơ thể giống như quỷ mị, tránh đi
một kích này.
Diệp Lạc vốn muốn tranh thủ thời gian chạy trốn cho đám đồng môn, nhưng
hắn ta nhìn xuống, lập tức ngây ngẩn cả người.
Chính diện đám đồng môn của hắn ta đều có một Đại La chặn lại, đám đồng
môn đều không thể chạy trốn.
Lần này thực sự chơi lớn!
Hắn ta không chỉ sắp đáp lên, ngay cả đám đồng môn cũng cần phải đáp lên.
Không được!
Tuyệt đối không thể cứ như vậy!
Diệp Lạc nghiến răng, vẫy tay, triệu hồi tiên kiếm.
Hắn ta xoay người rơi xuống mặt đất, muốn hội tụ với đám sư đệ sư muội.
Nhưng lão giả Đại La kia sao có thể để Diệp Lạc được như ý muốn.
“Chạy chỗ nào!”
Lão giả Đại La vung tay áo lên, hóa thành lỗ hổng lớn một phương, lực hút
khủng bố bùng nổ từ bên trong, muốn hút đám Diệp Lạc vào.
“Trảm!”