Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1159

Bầu trời Bắc Tiên Châu này, thánh nhân giao chiến ở trung tâm.

Vạn Pháp thần quân và Kim Ô thiên thánh đỏ mắt đấu pháp, các loại pháp bảo,

sát chiêu đều đã lấy ra.

“Vạn Pháp thần quân, hôm nay ngươi tất phải chết đi!”

Kim Ô thiên thánh tức giận gầm thét, khí thế mênh mông mãnh liệt, sau lưng có

hư ảnh Tam Túc Kim Ô bay lên.

“Kim Ô thiên thánh, hôm nay nhân tộc ta lộc chết về tay ai cũng không biết

được, đừng mạnh miệng nói sớm như thế!”

Vạn Pháp thần quân có dáng vẻ lịch sự, nhưng lúc này nhe răng trợn mắt nói.

Hai thánh nhân càng đấu càng hung.

Căn bản chính là ôm tâm tư khiến đối phương phải chết.

Nếu là lúc bình thường, bọn họ căn bản không có khả năng càng đấu càng hung,

dù sao đều là thánh nhân, đây đều là nhún nhường ba phần.

Loại quan hệ này kéo dài vô số năm.

Nhưng hôm nay ai cũng không biết vì sao, hai thánh nhân phát triển tới tình

hình không chết không ngừng.

Ngay khi hai thánh nhân tiếp tục tử đấu, ở phía xa, một bóng người hiện lên,

tiến vào vòng chiến đấu của hai thánh nhân, cố gắng khuyên can hai người.

Người tới là Thượng Thanh thánh nhân, vừa tới đã cưỡng ép tách hai người ra.

Rõ ràng cho thấy muốn khuyên can.

“Vạn Pháp thần quân! Kim Ô thiên thánh! Hai người làm sao vậy? Có chuyện

gì không thể ngồi xuống nói được ư, đấu đến mức này là sao?”

Thượng Thanh thánh nhân vừa tới không biết phải nói gì.

Bọn họ đều đã ước định, ở ẩn không ra.

Kết quả vậy mà gây ra chuyện này.

Thái Thanh thánh nhân và Ngọc Thanh thánh nhân đều đã bế quan, nếu không

phải lão ta còn chưa bế quan, chú ý tới tình hình bên ngoài, hai thánh nhân này

thực sự đã đại chiến tới tình hình Bắc Tiên Châu văng tung tóe.

“Việc làm của Vạn Pháp thần quân hơi quá đáng! Nhân tộc của lão ta có người

tập kích sát hại con của yêu hoàng yêu tộc ta, con của yêu hoàng này là cháu

ruột ta, Vạn Pháp thần quân không những không giao người, còn che chở thiên

vị, chuyện này sao ta có thể nhịn?”

Tuy Kim Ô thiên thánh không ra tay, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm Vạn Pháp

thần quân, ước gì có thể ăn sống nuốt tươi lão ta.

Nghe thấy những lời này, Thượng Thanh thánh nhân thản nhiên nhìn về phía

Vạn Pháp thần quân.

“Thúi lắm, ta tính nhân quả, căn bản không tìm được người tập kích sát hại cháu

lão ta, là nhân tộc hay không còn chưa biết được, ta thấy lão ta muốn tiêu diệt

nhân tộc Bắc Tiên Châu, muốn chiếm cứ khí vận Bắc Tiên Châu mới đúng!”

Vạn Pháp thần quân không yếu thế chút nào, tức giận nhìn Kim Ô thiên thánh.

Thượng Thanh thánh nhân lại nhìn về phía Kim Ô thiên thánh.

“Ta không tính ra, nói không chừng là vì ngươi abo che, dùng bí pháp bảo vật gì

đó, che giấu nhân quả của khí tức này! Còn có mặt mũi nói ra à!”

Kim Ô thiên thánh mở miệng lần nữa.

Thượng Thanh thánh nhân lại nhìn về phía Vạn Pháp thần quân.

“Ngươi thúi lắm, ta cần làm như vậy ư? Nếu thực sự muốn giết một đứa cháu

trai của ngươi, ta cần phái người đi làm sao? Ta tiện tay có thể giết…”

Thượng Thanh thánh nhân lại nhìn về phía Kim Ô thiên thánh.

“Ngươi xem, ngươi chính là có động cơ, chuyện này chắc chắn là ngươi làm…”

Thượng Thanh thánh nhân lại nhìn về phía Vạn Pháp thần quân.

“Ngươi…”

“…”

Hai thánh nhân ngươi một câu, ta một câu, khiến đầu Thượng Thanh thánh nhân

sắp bùng nổ.

Cuối cùng lão ta không nhịn được nữa.

“Đủ rồi!”

Thượng Thanh thánh nhân bùng nổ ra thánh uy, nổi giận đùng đùng nói một

câu.

Đột nhiên xảy ra thay đổi, khiến Kim Ô thiên thánh và Vạn Pháp thần quân đều

ngây ngẩn cả người, hai bọn họ ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn về phía Thượng

Thanh thánh nhân.

“Các ngươi đánh đi, đánh ngươi chết ta sống, ta mặc kệ, tốt nhất là các ngươi

chết một người, đừng ở chỗ này dây dưa nữa!”

Thượng Thanh thánh nhân bùng nổ kêu lên, sau đó rời đi.

Có lẽ chính lão ta cũng không chú ý tới tính tình mình nóng như vậy.

Nhưng lúc này lão ta chỉ có một tâm tư, rời khỏi nơi khiến lão ta cảm thấy phiền

não này.

Lão ta không chơi.

Thượng Thanh thánh nhân rời đi, Vạn Pháp thần quân và Kim Ô thiên thánh

liếc nhau, đấu với nhau lần nữa, vẫn là tử đấu.



Cùng lúc đó, trong khu vực nào đấy ở Bắc Tiên Châu.

Một thiếu niên của nhân tộc đang bị mấy đại yêu Tiên Vương tập kích.

Đây là một chuyện rất thái quá.

Nếu như bị tu sĩ nhân tộc nhìn thấy, nhất định sẽ mắng to đám đại yêu Tiên

Vương này không biết xấu hổ.

Nhưng nếu có tu sĩ nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ không mở miệng nói gì.

Bởi vì trong quá trình mấy tu sĩ Tiên Vương bao vây tấn công thiếu niên nhân

tộc, đều không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.

Trái lại, còn bị thiếu niên nhân tộc đè nặng ra đánh.

“Tới đây, các ngươi đều nói xem, bản thể của các ngươi là cái gì.”

“Haizz, một quyền này của ngươi không đủ độ mạnh yếu, giống y như gãi

ngứa…”

“Tên gia hỏa này, ngươi thích dùng chân tấn công như vậy, bản thể của ngươi

nhất định là phi cầm gì đó đúng không? Trước đây ta từng nếm thử, khụ khụ, ta

từng giao đấu với Đại Bằng nhất tộc, bản thể của ngươi có phải là đại bằng hay

không?”
Bình Luận (0)
Comment