“Đệ nói như vậy không thích hợp, chúng ta nói chuyện thì cứ nói chuyện thôi,
sao việc này lại nhấc lên liên quan tới nhị sư huynh?”
Đám đệ tử thân truyền của Vô Đạo Tông đều đang bàn luận.
Trong đó ngay cả Đạm Đài Lạc Tuyết và Tử Tô cũng tham dự bên trong, chẳng
qua hai bọn họ đều không nói gì, chỉ im lặng đứng đó.
Đôi mắt tử sắc của Tử Tô đang thản nhiên nhìn chăm chú Tô Càn Nguyên,
trong lòng phân tích, nếu nàng chiến đấu với Tô Càn Nguyên, có bao nhiêu
phần trăm thắng.
Cuối cùng nàng cảm thấy, nàng không có phần thắng.
Huyễn cảnh của nàng giống như đối mặt với Tô Càn Nguyên, căn bản không có
tác dụng.
Bản thân Tô Càn Nguyên không có linh hồn, miễn dịch tất cả công kích phương
diện tinh thần, cho dù là mạnh mẽ túm vào thế giới huyễn cảnh, e rằng cũng có
thể dựa vào cường đại của bản thân thô bạo lao ra khỏi thế giới huyễn cảnh.
Mất đi huyễn cảnh, đại trợ lực này, nàng căn bản không có khả năng là đối thủ
của Tô Càn Nguyên.
Mà Đạm Đài Lạc Tuyết ở một bên cũng tính ra.
Nàng cũng như vậy, cảm thấy hoàn toàn không phải đối thủ của Tô Càn
Nguyên.
“Các sư đệ sư muội khoa trương quá.”
Đương nhiên là Tô Càn Nguyên rất hưởng thụ, chẳng qua ở mặt ngoài hắn ta
không biểu hiện ra cái gì mà thôi.
“Tam sư huynh, khí tức của huynh hiện giờ hình như không kém thánh nhân.”
Hoa Thần Y đi ra, nói.
“Đúng vậy, loại mặt hàng như thánh nhân Tiên giới, một quyền của ta có thể
đánh bạo một tên.”
Tô Càn Nguyên mặt mày hớn hở, hắn ta vô cùng tự tin đối với thực lực của bản
thân.
Theo ý hắn ta, cái gọi là thánh nhân Tiên giới, ở trên tay hắn ta, là loại mặt hàng
một chiêu đều không chống đỡ được.
Thành chuẩn thánh, luyện thành tổ vu chân thân, thực lực của hắn ta đâu còn
như xưa.
“Vậy tam sư huynh, huynh có khả năng so được với đại sư huynh không?”
Hoa Thần Y lại mở miệng nói như vậy.
Những lời này vừa vang lên, Tô Càn Nguyên vốn có chút đắc ý lập tức ủ rũ.
Đánh với đại sư huynh sao?
Nói đùa.
Đại sư huynh là người có thể đánh được ư?
Lúc trước hắn ta còn chưa đột phá chuẩn thánh, lấy cảnh giới Đại La Kim Tiên
đỡ bảy kiếm của đại sư huynh.
Hiện giờ hắn ta đột phá chuẩn thánh, theo lý mà nói nếu cùng cảnh giới, hắn ta
chưa chắc không đấu được đại sư huynh.
Nhưng hiện giờ đại sư huynh đã là thánh nhân!
Đó là thánh nhân xứng với tên thực, không phải đám thánh nhân Tiên giới bỏ đi
có thể so sánh.
Lại nhắc tới khí thế lần trước đại sư huynh chiến đấu với Thanh Thiên thánh
nhân, chỉ sợ một kiếm của đại sư huynh có thể khiến hắn ta quỳ trên đất xin tha.
Ồ… Không, chỉ sợ một ánh mắt đã đủ.
Dưới thánh nhân đều là con kiến!
Hắn ta không đánh lại được đại sư huynh, đó là một chuyện.
Lão lục này xảy ra chuyện gì thế? Học xấu với nhị sư huynh đúng không.
Sao thích kéo sang những chuyện như vậy.
“Đương nhiên là ta không thể so được với đại sư huynh, nhưng mà…”
Sau khi Tô Càn Nguyên nói xong, thì dừng một lát.
Sau đó hắn ta bất chợt nói tiếp.
“Nhưng mà so sánh với mỗi sư đệ sư muội đều được, dù sao đã lâu rồi chúng ta
không so tài, không bằng các vị sư đệ sư muội, chúng ta tới so tài một trận đi?”
Chỉ nghe Tô Càn Nguyên nói như vậy.
“Hả? So tài? Tam sư huynh, huynh muốn so tài thế nào? Kim Tiên so với Kim
Tiên, Thái Ất Kim Tiên đối với Thái Ất Kim Tiên sao?”
Đạm Đài Lạc Tuyết hơi nhíu mày, hỏi.
“Không phải không phải, các ngươi tới so tài với mình ta.”
Tô Càn Nguyên chống nạnh, trông rất bành trướng.
Hắn ta, Tô lão tam, muốn một mình đấu cả Vô Đạo Tông!
Đúng vậy, Tô lão tam cảm thấy chỉ cần sư tôn và đại sư huynh đứng dậy, hắn ta
có thể nói một câu, tất cả các vị đang ngồi đều là đồ bỏ đi.
Cuối cùng Tô lão tam cũng đã xoay người!
“Hả???”
Lần này tất cả đệ tử thân truyền của Vô Đạo Tông đều nhìn về phía Tô Càn
Nguyên.
Tam sư huynh này, không khỏi quá coi thường bọn họ.
Muốn một mình đấu với tất cả bọn họ.
Đây là quá ngạo mạn ấy chứ?
Bọn họ vốn muốn khuyên Tô Càn Nguyên từ bỏ ý nghĩ so tài.
Nhưng tâm ý của Tô Càn Nguyên đã quyết, muốn một mình đấu với tất cả đệ tử
thân truyền, trọng chấn hùng phong.
Đám đệ tử thân truyền của Vô Đạo Tông cũng dấy lên ý chí chiến đấu, đồng ý.
Bọn họ sẽ chứng minh cho vị tam sư huynh này xem, bọn họ liên thủ tam sư
huynh này cũng không có khả năng địch nổi!
Đám người ước định xong, thì rời khỏi Ẩn Thiên Đảo.
…
Đi tới hư vô chi hải.
Một mình Tô Càn Nguyên đứng một bên, bên kia là hơn mười đệ tử của Vô
Đạo Tông.
Hai bên sắp bùng nổ một trận đại chiến.
Không thể không nói, khí thế toàn thân Tô Càn Nguyên quả nhiên là khủng bố,
lấy khí thế của một người, hoàn toàn áp chế hơn mười người liên thủ.