Bọn họ phát hiện, bọn họ thực sự hoàn toàn không có bất cứ biện pháp gì đối
với Từ Ngự này.
Căn bản không đuổi kịp đối phương.
Nhưng bọn họ không có lựa chọn nào khác.
Bọn họ nhất định phải tru sát Từ Ngự.
Chuyện này không chỉ là giúp Thượng Thanh thánh nhân báo thù, càng vì nếu
bọn họ không tru sát được Từ Ngự, sau này uy nghiêm của thánh nhân Tiên giới
sẽ mất sạch, bất cứ kẻ nào cũng không cảm thấy thánh nhân Tiên giới cao cao
tại thượng, đến lúc đó phiền phức của bọn họ lớn lắm.
“Ngươi có gan đừng đi! Xem ta tru sát ngươi thế nào!”
Ngọc Thanh thánh nhân là người tính tình nôn nóng, nổi giận đùng đùng kêu
lên.
“Ngươi có thể kìm nén được, vậy thì đuổi theo đi.”
Từ Ngự vừa phi hành, vừa quay đầu kêu to.
“Ngươi trăm ngàn lần đừng để ta đuổi được ngươi, nếu để ta đuổi được ngươi,
đương nhiên ta sẽ rút thần hồn của ngươi…”
Ngọc Thanh thánh nhân còn muốn nói mấy lời tàn nhẫn.
Nhưng lão ta còn chưa nói xong, bỗng nhiên có giọng nói từ trong hư không
truyền tới.
“Sao thế, rút thần hồn ra, sau đó thì sao, sau đó ngươi muốn làm gì?”
Giọng nói này chậm rãi vang lên.
Chỉ trong nháy mắt, lực lượng vô thượng đột nhiên xuất hiện, định trụ cả thời
không.
Lúc này, cho dù là Từ Ngự hay Cổ Thần, hoặc là Thái Thanh thánh nhân, Ngọc
Thanh thánh nhân, đều không thể nhúc nhích, toàn bộ cơ thể cứng ngắc ở giữa
không trung.
Bốn bọn họ đều cảm thấy giật mình, không biết xảy ra chuyện gì.
Rất nhanh, một bóng người từ trong hư không chậm rãi đi ra.
Đúng là Diệp Lạc.
Diệp Lạc chậm rãi đi ra, cả Thiên Địa giống như chấn động, sau lưng hắn ta có
hư ảnh trường hà kiếm đạo như ẩn như hiện, khí thế toàn thân vô cùng khủng
bố, giống như một ý niệm của hắn ta, có thể phá hủy cả Nam Thiên Châu.
“Đại sư huynh!”
Từ Ngự nhìn thấy Diệp Lạc đi ra, lập tức lộ ra vui mừng.
Cổ Thần ở bên cạnh nhẹ nhàng thở ra, đương nhiên là lão ta biết mối quan hệ
của Từ Ngự và Vô Đạo Tông.
Nếu vị Thái Nhất thánh nhân này xuất hiện, vậy thì toàn bộ nguy hiểm có thể bị
hóa giải một cách dễ dàng.
“Nhóc Từ, ta phụng lệnh sư tôn tới đón ngươi trở về.”
Diệp Lạc nhìn về phía Từ Ngự, lộ ra nụ cười, nói như vậy.
Hắn ta nhẹ nhàng vung tay, phá giải áp chế đối với Từ Ngự và Cổ Thần, khiến
hai người có thể nhúc nhích.
“Lão nhân gia tông chủ biết rõ chuyện của ta sao?”
Từ Ngự sửng sốt một lát, hỏi.
“Không phải là ngươi đang nói lời vô nghĩa sao? Ngươi ngay cả thánh nhân đều
đã tru sát, sư tôn sẽ không biết được sao? Sư tôn lo lắng cho an nguy của ngươi,
đặc biệt bảo ta tới đón ngươi về nhà.”
Diệp Lạc trợn mắt nói.
Nghe thấy những lời này, trong lòng Từ Ngự không khỏi ấm áp.
Đón hắn ta về nhà…
“Được rồi, tiểu tử ngươi đi sang một bên trước, hai thánh nhân Tiên giới này
vẫn nên chết đi.”
Diệp Lạc vẫy tay, chẳng muốn nói gì thêm.
Ánh mắt hắn ta nhìn về phía Thái Thanh thánh nhân và Ngọc Thanh thánh
nhân.
Chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt hắn ta từ thoải mái hiền hòa, biến thành lạnh lùng
nghiêm túc.
Bao che cho con, hắn ta học được rất rõ.
Hai người này muốn tru sát Từ Ngự, hắn ta không có khả năng tha cho hai
người.
Hắn ta xòe bàn tay ra, một tia kiếm khí chém về phía hai người.
Dưới ánh mắt vô cùng hoảng sợ của hai người, tia kiếm khí kia cách bọn họ
càng ngày càng gần, nhanh chóng tới gần bọn họ.
Bọn họ muốn thoát đi, nhưng căn bản không có sức thoát được, chỉ có thể trơ
mắt nhìn kiếm khí không ngừng tới gần.
Ong ong ong…
Nghìn cân treo sợi tóc.
Một quang trụ từ trên trời giáng xuống, phá hủy kiếm khí.
Chỉ thấy bóng dáng Thanh Thiên thánh nhân xuất hiện trước người hai thánh
nhân Tiên giới, cản kiếm khí giúp.
Thanh Thiên thánh nhân lúc này, khí thế cường đại hơn trước rất nhiều, trên
người lóe lên kim quang, rõ ràng chiếm được Thiên Đạo thêm vào nhiều.
“Ngươi còn dám xuất hiện?”
Diệp Lạc nhìn thấy Thanh Thiên thánh nhân, vẻ mặt cũng thay đổi, mở miệng
nói.
“Hai người này là thánh nhân Tiên giới, phụng Thiên Đạo chi lệnh, không thể
để hai bọn họ chết trong tay ngươi, nếu như ngươi rời đi, không sao, nếu không
rời đi, thì trấn sát ngươi ở đây.”
Thanh Thiên thánh nhân không lộ ra khiếp đảm, trái lại vô cùng lạnh lùng nói
những lời như vậy.
“Trái lại nói rất mạnh miệng, ngươi quên lần trước ngươi tháo chạy rồi hả? Lần
trước cảnh giới của ta bất ổn chưa củng cố còn có thể tru sát ngươi, lần này
cảnh giới của ta được củng cố, ngươi cho rằng ngươi còn cơ hội sao?”
Diệp Lạc không yếu thế chút nào, kiếm khí vờn quanh người, có xu thế muốn ra
tay.
“Ngươi có thể thử xem.”
Thanh Thiên thánh nhân mở miệng lần nữa.
Hai người đứng đối diện nhau, bầu không khí đột nhiên trở nên ngưng kết lại.
Bùm bùm!
Ngay sau đó, khí thế trên người hai người va chạm nhau, giống như sao hỏa
đụng vào địa cầu, phát ra âm thanh rất to ở giữa không trung