Nhưng hắn ta không có ý dừng lại, mà tiếp tục bắt đầu chuyển động.
Trường hà kiếm đạo mở ra, là có sự giúp đỡ của tất cả những người tu hành
kiếm đạo.
Phàm là người có tư chất kiếm đạo cường đại, đều có thể lấy thần hồn tiến vào
nơi này tu hành.
Còn tu hành như thế nào, đương nhiên là tới tham ngộ kiếm đạo.
Lúc này Diệp Lạc hành động, chính là muốn khắc lĩnh ngộ kiếm đạo của bản
thân trước khi thành thánh vào trong trường hà kiếm đạo.
Với thực lực của thánh nhân như hắn ta, muốn khắc ở bên trong, đương nhiên
vô cùng đơn giản.
Rất nhanh, Diệp Lạc hoàn thành khắc ấn.
Theo hắn ta hoàn thành khắc ấn, một chút quang hạt trôi nổi trong trường hà
kiếm đạo.
Chút quang hạt này tràn ngập khí tức sắc bén, giống như quang hạt này rơi lên
bất cứ chỗ nào, đều có thể phân thứ đó thành hai.
“Trong trường hà kiếm đạo tương lai, khắp nơi đều là lưu quang, chẳng lẽ chính
là lĩnh ngộ kiếm đạo này gom thành? Nhưng mà muốn gom thành lưu quang,
nên có bao nhiêu lĩnh ngộ kiếm đạo?”
Diệp Lạc nhíu mày, suy nghĩ.
Hắn ta suy tư rất lâu, giống như có chút hiểu rõ.
Nắm giữ kiếm đạo, trở thành kiếm đạo chi chủ.
Kiếm đạo chi chủ này, có phải ý muốn nói là nắm giữ tất cả kiếm đạo hay
không?
Ý muốn hắn ta lĩnh ngộ tất cả kiếm đạo? Bất cứ loại kiếm đạo nào hắn ta đều
phải học được, lúc này mới tính là kiếm đạo chi chủ chân chính?
Diệp Lạc hiểu ra.
Có lẽ, đây mới là thánh nhân kiếm đạo chân chính.
Lấy kiếm đạo thành thánh.
Nắm giữ muôn vàn kiếm đạo, là vì kiếm đạo chi chủ.
Thánh nhân có thể nắm giữ muôn vàn kiếm đạo…
Diệp Lạc hít sâu một hơi, hắn ta dám nói, hắn ta nắm giữ muôn vàn kiếm đạo,
rất có khả năng sẽ vô địch trong cảnh giới thánh nhân.
Nhưng mà trước mắt không phải thời điểm tham ngộ kiếm đạo.
Hiện giờ nên xử lý xong mọi chuyện của Ẩn Thiên Đảo trước.
Tâm niệm của Diệp Lạc vừa động, rời khỏi trường hà kiếm đạo, đi về phía Ẩn
Thiên Đảo lần nữa.
…
Bên kia, Tiên giới, Nam Thiên Châu, chiến trường trên bầu trời.
Hai luồng hào quang quấn quanh cùng một chỗ trên bầu trời.
Bùm bùm!
Bùm bùm!
Hào quang tiếp xúc, không ngừng có tiếng nổ mạnh vang lên.
Một lát sau, một tia thần quang bị đánh rớt, rơi xuống mặt đất, dâng lên từng
trận tro bụi.
Trên bầu trời, Thiên Đạo Tiên giới bình tĩnh đứng đó, ở phía xa nhìn thần quang
rơi xuống đất.
Trên mặt đất, Sở Duyên đứng, thần quang trên người không ngừng lóe lên,
giống như có chút không ổn định.
Rất rõ ràng, hai người tranh đấu Sở Duyên rơi xuống hạ phong, còn bị thương.
“Ta đã từng nói, ngươi không phải là đối thủ của ta, ta chưa dốc toàn lực, ngươi
đã chật vật như vậy, nếu như ta dốc toàn lực, ngươi ngăn cản như thế nào?”
Thiên Đạo Tiên giới đứng ở đó, hai tay để sau lưng, thản nhiên nói.
“Khẩu khí đừng ngạo mạn như vậy.”
Sở Duyên thở hổn hển, đánh nhau rơi xuống hạ phong, nhưng trong giọng nói
của hắn không rơi xuống hạ phong.
Hắn đúng là không phải đối thủ của Thiên Đạo Tiên giới, hắn vô cùng chắc
chắn.
Thậm chí có khả năng hắn ngay cả bức đối phương dốc hết toàn lực cũng không
được.
Chênh lệch quá lớn.
Chẳng qua mục đích của hắn không phải là đánh bại Thiên Đạo Tiên giới, mà là
kéo dài thời gian.
Cho nên hắn không sốt ruột.
Chậm rãi vật lộn với Thiên Đạo Tiên giới.
“Ta biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi chỉ muốn kéo dài thời gian, cho đám người
đạo thống của ngươi rời đi mà thôi, khiến bọn họ rời đi thì thế nào, ta chưa bao
giờ để vào mắt.”
Thiên Đạo Tiên giới trào phúng.
“Chậc chậc, khẩu khí này của ngươi đúng là lớn, thực sự muốn đè ngươi trên
đất ma sát.”
Sở Duyên hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái của bản thân, mở miệng nói.
“Ngươi có thể ấn ta lên đất ma sát hay không thì ta không biết, nhưng ta nhất
định có thể đè ngươi lên đất ma sát.”
Thiên Đạo Tiên giới mỉm cười nói.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên không nói thêm gì nữa.
Hắn ngưng tụ thần quang, chuẩn bị lại ra tay.
Thiên Đạo Tiên giới thấy Sở Duyên chuẩn bị ra tay, không nói gì thêm, hắn ta
xòe bàn tay ra, kim quang lấp lóe, cũng chuẩn bị ra tay.
Sở Duyên ở phía dưới vốn định tiếp tục triền đấu với Thiên Đạo Tiên giới,
nhưng đột nhiên trong lúc này, hắn sửng sốt một lát, nghĩ tới một chuyện.
Không đúng.
Hắn ngốc ư?
Vì sao hắn cứ phải cứng đối cứng với Thiên Đạo Tiên giới?
Hắn có Tru Tiên Tứ Kiếm mà.
Lúc ấy Thông Thiên giáo chủ cho hắn đồ, hắn quên mất.
Sở Duyên ước gì có thể đánh vào đầu mình một cái…
…
Nam Thiên Châu, trên chiến trường.
Thiên Đạo Tiên giới đang chuẩn bị ra tay, tru sát Sở Duyên, hắn ta chậm rãi giơ
tay lên, trong lòng bàn tay lóe lên kim quang, muốn một chưởng trấn giết Sở
Duyên.
Đối với hắn ta mà nói, đánh chết Sở Duyên mới là chuyện quan trọng.
Còn đám đồ chơi ở Ẩn Thiên Đảo, đối với hắn ta mà nói không khác gì chúng
sinh Tiên giới, đều là con kiến, có thể bóp chết bất cứ lúc nào, thậm chí không
cần hắn ta tự mình ra tay.