Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1239

Đối với tất cả đệ tử hắn đều biểu hiện thái độ như nhau.

Bao che cho con!

Hắn tuyệt đối không cho phép Tô Càn Nguyên xảy ra chuyện.

Sở Duyên dốc toàn lực bay.

Nhưng mà hắn bay được một lát, bỗng nhiên trong lúc này, ba bóng người từ

đằng xa mà đến, ngăn đường đi của hắn.

Ba tên hỗn độn thánh nhân!

Cảm nhận được ba khí tức này, Sở Duyên không nhịn được nhíu chặt mày.

Sao lúc này lại có người tới ngăn cản hắn.

Chuyện này không phải thêm phiền sao?

Sở Duyên hoàn toàn không nghĩ tới chuyện hàn huyên với ba bóng người này.

Hắn trở tay nâng Tru Tiên Kiếm Trận lên, muốn bày trận với ba người ngăn lại

này, sau đó tiếp tục đi tìm Tô Càn Nguyên, bảo vệ an nguy của Tô Càn Nguyên

làm trọng.

Nhưng hắn còn chưa bày trận, một giọng nói truyền tới, đã ngắt lời hắn.

“Sở đạo hữu! Là bọn ta!”

Giọng nói này quen thuộc, khiến động tác của Sở Duyên bị kìm hãm.

Đây là…

Giọng của Thông Thiên giáo chủ?

Sở Duyên sửng sốt một lát, lập tức thu hồi Tru Tiên Tứ Kiếm, nhìn về phía

trước hắn.

Quả nhiên, người tới không phải là Tam Thanh sao?

“Sao các ngươi lại ở đây?”

Sở Duyên không khỏi mở miệng hỏi.

“Ba bọn ta thường trú ở cực hoang, thủ hộ trật tự, đương nhiên là ở đây, trái lại

Sở đạo hữu, ngươi đây là muốn đi đâu? Sao lại vô cùng lo lắng, chẳng lẽ người

tranh giành đại đạo ở phía trước, có quan hệ với Sở đạo hữu sao?”

Nguyên Thủy Thiên Tôn đi ra, hành đạo lễ mở miệng nói.

“Người khởi xướng tranh giành đại đạo ở phía trước, chính là đệ tử của ta,

đương nhiên ta phải áp trận giúp hắn, ba vị đạo hữu, chúng ta muốn ôn chuyện

thì đợi ngày khác đi, hiện giờ ta thực sự không rảnh.”

Sở Duyên sốt ruột nói một câu.

Sau khi hắn nói xong, thân hình hóa thành kim quang, bay về phía xa.

Tam Thanh đứng tại chỗ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chỉ trong khoảng thời

gian ngắn không biết nên nói gì mới tốt.

Cuối cùng vẫn là Thái Thượng Lão Quân chậm rãi mở miệng, phá vỡ yên tĩnh.

“Đại đạo tranh giành không thể liên tục lâu lắm, cũng không thể để quá nhiều

Hỗn Độn Ma Thần tham dự, nói một chút xem, chuyện này chúng ta quyết định

thế nào?”

Thái Thượng Lão Quân thản nhiên hỏi.

“Quy củ cũ, giúp một bên, nhanh chóng giải quyết bên kia, lấy chuyện này

khiến cực hoang an ổn.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn không nâng mí mắt lên, mở miệng nói.

“Còn cần phải hỏi sao? Đương nhiên là giúp Sở đạo hữu, tru sát Lực Ma Thần

là được.”

Thông Thiên giáo chủ lại càng quyết đoán.

Hắn ta trực tiếp cho thấy thái độ.

Hắn ta đứng về phía Sở Duyên.

Đừng hỏi hắn ta, nếu hỏi hắn ta đó chính là giúp Sở Duyên tru sát một bên khác.

“Một khi đã như vậy, vậy thì giúp Sở đạo hữu đi.”

Thái Thượng Lão Quân thản nhiên mở miệng.

“Hả? Sư huynh, cứ qua loa quyết định giúp Sở đạo hữu như vậy, có phải không

được tốt lắm không? Lực Ma Thần chưa đắc tội chúng ta, vì sao chúng ta cứ tùy

ý làm ra quyết định như vậy?”

Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thấy hơi khó hiểu.

“Ngoại trừ quyết định như vậy, còn có thể có lựa chọn khác sao? Ngươi xem sư

đệ ngươi, thái độ này, nếu như chúng ta lựa chọn tru sát Sở đạo hữu, chẳng phải

là muốn ba chúng ta đoạn tuyệt sao?”

Thái Thượng Lão Quân cười hì hì, nhìn bên phía Thông Thiên giáo chủ một lát,

nói.

Nghe thấy những lời này, Nguyên Thủy Thiên Tôn vội vàng nhìn về phía Thông

Thiên giáo chủ.

Chỉ thấy lúc này Thông Thiên giáo chủ đang nhìn về phía Sở Duyên rời đi, vẻ

mặt đại biểu không cần nói cũng biết.

“Vậy được rồi, chúng ta trợ giúp Sở đạo hữu, cùng tru sát Lực Ma Thần, còn

chuyện Lực Ma Thần là hậu duệ của Phụ Thần, chúng ta không cần để ý tới, từ

trước tới nay bọn họ không tiếp nhận cho chúng ta cũng là hậu duệ của Phụ

Thần, cho nên chúng ta không cần nhận bọn họ là hậu duệ của Phụ Thần, nên

đánh thì đánh, nên giết thì giết.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn mở miệng, trong giọng nói mang theo nghiêm túc,

giống như lão ta đang nói một chuyện rất công bằng, công chính.

“Ừm.”

Thái Thượng Lão Quân gật đầu.

Còn Thông Thiên giáo chủ ở bên cạnh, chỉ mong sao bây giờ xuất hiện ở chiến

trường, trợ giúp Sở Duyên.

Ba người đạt thành nhận thức chung, bóng dáng bắt đầu chuyển động, hóa

thành ba tia lưu quang, rời đi theo phía Sở Duyên.

Tốc độ của bọn họ rất nhanh, nhưng dù sao Sở Duyên cũng đi trước.

Cho nên đợi bọn họ đi tới chiến trường, Sở Duyên sớm đã đến.

“Nhanh lên nhanh lên, tránh cho thực sự đánh thắng, vậy thì không tốt đâu.”

Trong quá trình phi hành, Thông Thiên giáo chủ còn không ngừng thúc giục.

Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn bất đắc dĩ, chỉ có thể tăng

tốc độ.

Ba bọn họ sắp đến chiến trường, nhưng bên tai lại truyền tới giọng nói.

“Tặc tử, ngươi dám động tới một sợi lông của đệ tử ta thử xem!”

Cùng với tiếng rống giận dữ này, là từng trận kim quang mãnh liệt và thiên uy

huy hoàng.
Bình Luận (0)
Comment