Từ Ngự cũng nghiêm túc, lập tức nói cho Diệp Lạc nghe, hỏi thăm về chiến lực
của Thanh Thiên thánh nhân, còn hỏi xem hắn ta có thể đánh thắng được Thanh
Thiên thánh nhân hay không…
…
Trong trường hà kiếm đạo, Diệp Lạc biết được yêu cầu của Từ Ngự, hắn ta
không trả lời ngay mà rơi vào trầm tư.
Sau khi trầm tư một lát, mới mở miệng nói.
“Ta cũng không biết chiến lực cụ thể của nhóc Từ ngươi, nhưng nhìn ra được
chiến lực của ngươi không kém, chỉ có điều cụ thể mạnh bao nhiêu, chuyện này
không rõ lắm.”
“Nhưng tên Thanh Thiên thánh nhân kia thì tuyệt đối không kém, thậm chí có
thể nói, là một tên rất mạnh. Người này có được trợ giúp của Thiên Đạo, Thiên
Đạo thêm vào, có thể khiến chiến lực đạt được thêm vào, là một tên vô cùng
đáng sợ.”
“Nhóc Từ ngươi có thể đánh thắng được Thanh Thiên thánh nhân hay không,
chuyện này ta không thể đảm bảo, không bằng ngươi giao đấu với ta một trận,
như vậy ta cũng có thể xác định một chút.”
Diệp Lạc nói như thế.
Hắn ta muốn thông qua so tài với Từ Ngự, xác định xem chiến lực của Từ Ngự
đang ở cấp gì.
Như vậy hắn ta có thể phán định, rốt cuộc Từ Ngự có thể đánh thắng được
Thanh Thiên thánh nhân hay không.
“Được, vậy đại sư huynh, ta đến đây!”
Từ Ngự không khách sáo chút nào.
Hắn ta nâng tay lên, một thanh cổ mâu xuất hiện trong tay, bộ áo giáp cũng lập
tức xuất hiện trên người hắn ta.
Cầm cổ mâu trong tay, thân khoác áo giáp, hắn ta giống y như một Chiến Thần
vô thượng, uy phong lẫm liệt.
Khi hắn ta bước mấy bước, đã đi tới trước mặt Diệp Lạc, giơ cổ mâu lên đâm
tới.
Uy thế vô thượng cuốn trên cổ mâu, dẫn tới trường hà kiếm đạo run rẩy lên.
“Hả?”
Diệp Lạc cảm nhận được uy thế của một kích này, không khỏi hơi híp mắt, có
chút kinh ngạc.
Chiến lực của nhóc Từ này, còn khủng bố hơn hắn ta tưởng tượng.
Một kích này, xông thẳng tới cảnh giới thánh nhân.
Nhưng mà so với thánh nhân chân chính, còn kém một chút.
Diệp Lạc vung tay lên, ống tay áo rộng bay lên, khí kình khủng bố lập tức đánh
về phía Từ Ngự.
Một kích này, bị phá giải rất dễ dàng.
Chênh lệch chiến lực rất lớn giữa hai người, vào lúc này nhìn không xót thứ gì.
“Nhóc Từ, có chiêu số gì cứ việc sử dụng, yên tâm, ta sẽ không đánh trả.”
Diệp Lạc có chút chờ mong.
Chờ mong Từ Ngự có chiêu số gì càng mạnh hơn.
Từ Ngự nghe thấy thế không do dự nữa, xoay người tập kích một lần nữa, lấy tư
thế vô cùng cường đại xông giết Diệp Lạc.
Diệp Lạc chỉ phòng thủ chứ không tấn công, im lặng cảm nhận chiến lực của Từ
Ngự.
Sau khi cảm nhận một lúc, hắn ta xua tay, chuẩn bị bảo Từ Ngự dừng lại.
Có lẽ hắn ta cảm nhận đã đủ.
Chiến lực của Từ Ngự ở dưới thánh nhân, trên chuẩn thánh, có lẽ tương đương
không đối thủ dưới thánh nhân.
Chẳng qua đối phó với Thanh Thiên thánh nhân mà nói, vẫn còn quá non.
Khi Diệp Lạc chuẩn bị mở miệng, chỉ thấy toàn thân Từ Ngự đột nhiên nở rộ
kim quang, trong đôi mắt có một phù văn cổ xưa lóe lên, khiến chiến lực của
hắn ta tăng vọt.
Chỉ trong nháy mắt, vậy mà vượt qua cấp độ thánh nhân và tiên nhân.
Từ Ngự đâm mâu tới một lần nữa, một mâu này giống như muốn xuyên thủng
cả trường hà kiếm đạo, uy thế khủng bố này khiến người ta không dám nhìn
thẳng.
“Hả?”
Diệp Lạc cũng bị một kích này làm cho giật mình.
Vậy mà Từ Ngự này còn có đường lui như vậy!
Tâm niệm của hắn ta vừa động, vội vàng điều động từng kiếm khí bảo vệ
trường hà kiếm đạo, sợ bị dư âm chiến đấu ảnh hưởng tới.
Đồng thời, hắn ta tự mình vung một kiếm, nghênh đón Từ Ngự.
Bùm bùm!
Uy thế khủng bố khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nếu không có kiếm khí
của Diệp Lạc che chở, chỉ sợ trường hà kiếm đạo sẽ bị sụp đổ.
Bùm…
Một kích qua đi, bóng dáng Từ Ngự lùi mấy vạn dặm.
Diệp Lạc đứng tại chỗ, một tay để sau lưng, nguy nga bất động.
“Còn có chiêu số gì không?”
Diệp Lạc mở miệng hỏi.
Hắn ta nhìn về phía Từ Ngự, trong đôi mắt tràn ngập thưởng thức, một kích này
vô cùng cường đại.
“Đại sư huynh, không còn.”
Từ Ngự thở hổn hển, khí tức toàn thân tán loạn, hắn ta cười khổ mở miệng.
Đây đã là một kích mạnh nhất của hắn ta.
“Không tệ không tệ không tệ, nhóc Từ, ngươi thực sự rất mạnh.”
Diệp Lạc liên tục nói ba chữ “không tệ”, không bủn xỉn khen ngợi.
“Đại sư huynh nói đùa rồi, ở trước mặt huynh không phải rất vô dụng sao?
Chẳng qua đại sư huynh, ta có thể chiến đấu với Thanh Thiên thánh nhân hay
không?”
Từ Ngự chỉ muốn biết được đáp án này, chuyện của hắn ta, trái lại hắn ta hoàn
toàn không muốn biết.
Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc trầm mặc một lát, sau đó mới chậm rãi mở
miệng.
“Chỉ sợ không được, chiến lực của Thanh Thiên thánh nhân rất mạnh, ngươi
còn xa mới địch lại được, nhóc Từ nếu ngươi luôn bùng nổ ra một kích đạt tiêu
chuẩn như một kích cuối cùng, thì có thể đánh ba bảy với Thanh Thiên thánh
nhân, hắn ta bảy.”