Đương nhiên là Thanh Thiên thánh nhân kinh ngạc vì sao Thiên Đạo Tiên giới
không trừng phạt gã ta, cho nên đối với lời Thiên Đạo nói, gã ta căn bản không
dám phản bác.
“Tôn thượng, tìm mấy Thiên Kiêu sau đó dẫn về là được sao?”
Thanh Thiên thánh nhân thật cẩn thận hỏi.
Gã ta có chút không rõ, vì sao Thiên Đạo Tiên giới bảo gã ta đi làm chuyện đơn
giản như thế.
Chỉ đi tìm mấy người, còn không phải là chuyện một ý niệm trong đầu có thể
giải quyết sao?
“Đúng vậy, dẫn về Thiên Thổ là được, đương nhiên trong năm người này, ngươi
chỉ cần tìm một người về là tính hoàn thành nhiệm vụ.”
Thiên Đạo Tiên giới gật đầu, nói.
“Tìm được một người thì tính là hoàn thành nhiệm vụ sao? Đơn giản như vậy
à?”
Thanh Thiên thánh nhân sửng sốt một lát, gã ta thực sự không thể tin được,
Thiên Đạo Tiên giới sẽ ban cho gã ta nhiệm vụ đơn giản như thế.
“Đúng vậy, chỉ đơn giản như thế.”
Thiên Đạo Tiên giới nói như vậy.
Thanh Thiên thánh nhân nghe thấy thế, đương nhiên là vỗ ngực đảm bảo nhất
định có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Chẳng qua ngay khi Thanh Thiên thánh nhân sắp rời đi, Thiên Đạo Tiên giới
thản nhiên bổ sung thêm một câu.
“Năm người ta muốn tìm đều ở Đông Thần Châu, khi ngươi đến đó phải nhớ
cẩn thận một chút.”
Thiên Đạo Tiên giới bổ sung thêm một câu.
Thanh Thiên thánh nhân: “???”
Đều ở Đông Thần Châu sao?
Địa bàn của tên Sở Duyên kia? Gã ta đến địa bàn người ta lấy Thiên Kiêu?
Chuyện này có khác gì muốn chết???
…
Đông Thần Châu, trong hư vô chi hải.
Lúc này Sở Duyên đang gặp mặt Từ Ngự, tiến hành nói chuyện với hắn ta.
Sở Duyên cảm thấy không hiểu, vì sao Từ Ngự lại chống lại với Thanh Thiên
thánh nhân.
Nếu không có đệ tử của Vô Đạo Tông giúp nhắc nhở, e rằng hắn không chú ý
tới Từ Ngự đang đánh nhau với Thanh Thiên thánh nhân.
Nếu hắn không chú ý tới, vậy thì Từ Ngự đã gặp nguy hiểm, nói không chừng
đã bị Thanh Thiên thánh nhân đánh chết.
“Tông, tông chủ, ta có thù oán với Thanh Thiên thánh nhân, không chém hắn ta
trong lòng ta khó chịu.”
Từ Ngự cúi đầu, nói thầm.
“Có thù oán sao? Có thù oán ngươi cũng không thể như vậy, ngươi chăm chỉ tu
luyện lại đi báo thù không được à? Lần này nếu không có ta ở đây, chỉ sợ ngươi
đã chết.”
Sở Duyên rất không biết nên nói gì.
Theo ý hắn, nhóc Từ này hơi ngu ngốc.
Thuộc loại dại dột bất trị.
Có thù oán thì có thù oán, chăm chỉ tu luyện lại đi báo thù không được sao?
“Tông chủ, ta, ta không biết, ta vẫn luôn ở bên trong trường hà kiếm đạo, luôn
có cảm giác không chịu nổi cho nên mới ra ngoài.”
Từ Ngự vẫn luôn không dám ngẩng đầu, nhỏ giọng nói.
“Ngươi… Thôi bỏ đi.”
Sở Duyên bất đắc dĩ xua tay, hắn cũng không biết nên nói gì cho phải.
“Vậy kế tiếp ngươi định về trường hà kiếm đạo, hay là ở lại Tiên giới?”
Chỉ nghe hắn hỏi như vậy.
“Tông chủ, ta muốn ở lại Tiên giới.”
Từ Ngự nhỏ giọng nói.
Hắn ta không muốn trở về trường hà kiếm đạo.
Không biết vì sao, hắn ta ở trong trường hà kiếm đạo rất dễ dàng tinh thần
không yên.
Nhưng vừa tới Tiên giới thì khác.
Đợi ở trong Tiên giới, hắn ta giống như làm thế nào cũng không xuất hiện tình
huống tinh thần không yên, trái lại tâm tư trầm ổn.
Như vậy không thể nghi ngờ càng thuận tiện cho hắn ta tu luyện.
“Được, vậy ngươi ở lại Tiên giới đi, nhưng ngươi chỉ có thể ở trong Đông Thần
Châu và Bắc Tiên Châu, ở trong hai đại châu này nếu ngươi gặp nguy hiểm, có
thể la lên tên bổn tọa, bổn tọa sẽ che chở cho ngươi.”
Sở Duyên nhắc nhở một câu.
Ở trong hai châu này, lực lượng của hắn có thể lập tức hàng lâm.
Có thể che chở bất cứ cái gì.
Từ Ngự vội vàng ngoan ngoãn gật đầu, đâu dám nói thêm câu nào.
Sở Duyên lại dặn dò thêm một lát, rồi bảo Từ Ngự rời đi.
Trước khi Từ Ngự xoay người rời đi, giọng nói của Sở Duyên lại vang lên lần
nữa.
“Nếu ở Đông Thần Châu hoặc Bắc Tiên Châu gặp phải Thanh Thiên thánh
nhân, có thể trực tiếp gọi tên bổn tọa, bổn tọa sẽ giải quyết hắn ta giúp ngươi.”
Sau khi Sở Duyên nói xong câu đó, bóng dáng chớp lóe biến mất không thấy.
Nghe thấy những lời này, Từ Ngự đang chuẩn bị rời đi toàn thân run lên, sau đó
im lặng xoay người, quay mặt về phía Sở Duyên rời đi, hành đại lễ xong mới
rời đi.
…
Cùng lúc đó, vùng đất bên cạnh Đông Thần Châu, một bóng người lén lút tiến
vào.
Người này mặc áo choàng màu đen, khí tức toàn thân nội liễm, giống như sợ bị
người khác phát hiện.
Người này đúng là Thanh Thiên thánh nhân phụng mệnh tới Đông Thần Châu
tìm kiếm Thiên Kiêu.
Thanh Thiên thánh nhân tiến vào Đông Thần Châu xong, thì cẩn thận hơn, gã ta
biết vùng đất này giờ đã thành của Sở Duyên.
Nếu bị Sở Duyên phát hiện ở trong Đông Thần Châu, gã ta thực sự không còn
đường sống.
Ở bên trong Đông Thần Châu, Sở Duyên có được quyền hành tuyệt đối, cho dù
là Thiên Đạo Tiên giới tới đây, cũng không cứu được gã ta.