Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1260

“Hay! Hay lắm! Thực sự là quá tốt, ngươi đã quen bốn người này vậy thì phái

người đi gọi hết bọn họ qua đây, đám người tề tụ, chúng ta lập tức về Thiên

Thổ.”

Thanh Thiên thánh nhân mừng rỡ.

Lại có loại chuyện tốt này.

Mua 1 được 4.

Gã ta đều cho rằng mình phải đi vào Đông Thần Châu, thật cẩn thận tiến hành

tìm kiếm.

Nhưng ai biết, ngay từ ngày đầu tiên gã ta đã tìm được Trương Hàn.

Chuyện này còn chưa tính, không ngờ tới tìm được Trương Hàn xong, còn tìm

được cả bốn người khác nữa.

Chuyện này thực sự quá tuyệt vời.

Chuyện này có thể đại biểu, gã ta không cần ở Đông Thần Châu nữa.

Nếu không cần thiết, gã ta thực sự không muốn tới gần Đông Thần Châu.

Bởi vì một khi tiến vào, nguy hiểm bị phát hiện sẽ trở nên lớn hơn.

Tóm lại, cục diện hiện giờ là tốt nhất.

Để Trương Hàn đi gọi bốn người khác, sau đó dẫn tất cả về cho Thiên Đạo Tiên

giới, gã ta xem như hoàn thành nhiệm vụ.

“Vâng.”

Đương nhiên là Trương Hàn không từ chối, mừng rỡ bảo người đi tìm bốn

người kia.

Hắn ta suy nghĩ, đương nhiên là “đại kế nằm vùng” của hắn ta.

Lúc này Thanh Thiên thánh nhân và Trương Hàn đều đang mừng rỡ, tâm trạng

vô cùng sung sướng.

Người nào thực sự mừng rỡ, vậy thì không thể nói chính xác.

Hai bên đợi mấy ngày xong, cuối cùng ba thống lĩnh cũng đến tập hợp.

Theo thứ tự là Cổ Thần, Tiêu Phong, Thạch Sóc.

Dưới ý kiến của Trương Hàn, đương nhiên là ba người này đều đồng ý.

Còn lại là Thao Thế, có lẽ không lâu sau sẽ chạy tới đây.

Thanh Thiên thánh nhân và Trương Hàn không nóng vội, đều đứng tại chỗ

chậm rãi suy nghĩ…

….

Mấy ngày sau, vùng đất bên cạnh Đông Thần Châu, cuối cùng Thanh Thiên

thánh nhân cũng tìm được năm người mà Thiên Đạo Tiên giới phân phó.

Nói một cách chính xác, là tề tụ đủ cả.

Dưới triệu hoán của Trương Hàn, ba thuộc hạ kia nhanh chóng tiến tới.

Còn Thao Thế.

Dưới yêu cầu cứng ngắc của Trương Hàn, cộng thêm tầng thân phận nhị sư

huynh triệu hoán, cũng đến đây.

Bốn người tới nơi này, không biết kế hoạch cụ thể, chỉ nghe Trương Hàn yêu

cầu bọn họ cùng đến làm đệ tử của Thiên Đạo Tiên giới, dưới mơ mơ màng

màng, không thể từ chối.

Đương nhiên, Thao Thế vốn định từ chối.

Tuy Thao Thế không về tông, nhưng không có nghĩa hắn ta phủ nhận thân phận

mình là đệ tử của Vô Đạo Tông.

Nhưng Trương Hàn ngầm truyền âm nói một câu, chính vì vậy khiến Thao Thế

vốn xao động an ổn lại.

“Các ngươi đều đã đến đông đủ, vậy chúng ta về Thiên Thổ đi.”

Thanh Thiên thánh nhân thản nhiên nói.

Gã ta biết tương lai năm người này sẽ thành đệ tử của Thiên Đạo Tiên giới, cho

nên nhân lúc bây giờ còn có cơ hội, đương nhiên phải sĩ diện một lát, giả trang

cường đại.

Khi gã ta đang định chuẩn bị thi triển khí thế, khiến năm người này khắc sâu ấn

tượng.

Bỗng nhiên trong lúc này, trên bầu trời có dao động vô hình tuôn tới.

Lực lượng này rất cường đại, không phải cấp độ chuẩn thánh, còn không thể

nhận thấy manh mối.

Nhưng Thanh Thiên thánh nhân đã nhận ra.

Sắc mặt gã ta thay đổi, ý thức được đây chính là lực lượng Thiên Đạo.

Đây là Sở Duyên đang thi triển lực lượng.

Tên kia, vì sao không lý do quét Đông Thần Châu một lần? Rảnh rỗi nhàm chán

ư?

Thanh Thiên thánh nhân lập tức không dám phát ra khí thế, trái lại che giấu khí

tức đi, sợ bị phát hiện.

Mãi đến khi lực lượng của Sở Duyên khẽ lướt qua, gã ta mới dám lộ ra chút khí

tức.

Nhưng gã ta không dám làm ra vẻ gì nữa, vội vàng dẫn theo đám Trương Hàn

rời đi.



Sở Duyên ở hư vô chi hải xa xa, lúc này đang hơi nhíu mày.

“Hửm? Vừa rồi cảm nhận của ta nhầm ư?”

“Đông Thần Châu này có thánh nhân? Là Từ Ngự sao? Khí tức của tiểu gia hỏa

kia đúng là gần tới thánh nhân.”

“Nhưng khí tức này không giống Từ Ngự, thôi, có lẽ là cảm nhận nhầm.”

Sở Duyên chẳng muốn so đo nhiều như thế, hắn chỉ rảnh rỗi nhàm chán, thử

xem quyền hành của Thiên Đạo mà thôi.

Quả nhiên không có gì bất ngờ xảy ra, trong mắt hắn, Đông Thần Châu, Bắc

Tiên Châu đều không có bất cứ bí mật gì đáng nói.

Nhưng mà so với Đông Thần Châu phồn hoa, Bắc Tiên Châu có vẻ thê lương

hơn nhiều.

Gần như có thể nói là một vùng hoang vu.

Nếu bây giờ Bắc Tiên Châu thuộc về hắn, vậy hắn chắc chắn phải chịu trách

nhiệm.

Chuyện trùng kiến Bắc Tiên Châu cần thiết phải làm.

Chẳng qua phải trùng kiến thế nào, đây là chuyện vô cùng phiền phức.

Hắn cần một người có năng lực, tới trùng kiến Bắc Tiên Châu cho hắn.

Hắn có được quyền hành của Bắc Tiên Châu, có thể cho trợ giúp, nhưng nếu để

tự hắn làm, có chút không được.

“Để người nào làm đây? Mười mấy đệ tử của ta, người nào có thể ra sân…”

Trong đầu Sở Duyên nhanh chóng hiện lên một đám người.

Nhưng cuối cùng hắn đều loại bỏ hết.

Không được.

Những đệ tử này, đều cần tu luyện.

Đều phải lấy tu luyện làm chủ, không thể tìm những đệ tử này.

Thực sự nên tìm ai đây.

Sở Duyên nhíu mày
Bình Luận (0)
Comment