Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1265

Hắn muốn thông qua hiện trạng nhân vật, nhìn xem rốt cuộc bây giờ có tình

huống gì.

“Tử Tô này đúng thật là, muốn chứng đạo không biết gọi ta hộ đạo.”

“Trăm ngàn lần đừng xảy ra chuyện gì.”

Trên mặt Sở Duyên tràn ngập lo lắng.

Hắn sốt ruột mở hiện trạng nhân vật, tiến hành xem xét.

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi rời khỏi trường hà kiếm đạo.]

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi tiến vào cực hoang.]

[Nhị đệ tử Trương Hàn của ngươi thôn phệ thiên tài địa bảo, đạo hạnh tăng lên.]

x56.

[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi…]



Một đống tin tức xuất hiện.

Sở Duyên nhìn mà hoa cả mắt.

Hắn xem nhẹ rất nhiều tin tức, chỉ dừng lại tin tức liên quan tới Tử Tô.

[Thập đệ tử Tử Tô của ngươi đi vào thần du thiên ngoại, tiến vào cực hoang.]

[Thập đệ tử Tử Tô của ngươi bị Hỗn Độn Ma Thần tập kích.]

[Thập đệ tử Tử Tô của ngươi mở ra thành thánh chi kiếp.]



Quả nhiên bắt đầu.

Sở Duyên cau mày.

Lần này khác trước, trước đây Diệp Lạc và Tô Càn Nguyên thành thánh chi

kiếp, đều là hắn nhanh chóng kịp phản ứng.

Cho nên hắn mới có thể đúng lúc đuổi tới.

Lần này thì khác.

Tử Tô thành thánh chi kiếp, đã mở ra một đoạn thời gian.

Lần này hắn đuổi qua, không biết có đuổi kịp hay không.

Sở Duyên lo lắng chính là, lần này Diệp Lạc đều đã qua đó.

Nếu Tử Tô không thịt được tên Hỗn Độn Ma Thần kia, chết đi, vậy thì sẽ có hai

đệ tử của hắn chết.

Sao có thể có chuyện này được.

Lúc này Sở Duyên muốn điều động quý danh thần quang, đuổi tới bên cực

hoang.

Nhưng ngay sau đó, trong cơ thể hắn truyền tới một tin tức.

Tin tức này khiến hắn ngây ngẩn cả người.

“Cái gì? Thần quang còn có chức năng này sao?”

Trong cơ thể Sở Duyên truyền lại cho hắn một tin tức.

Thần quang có được năng lực coi như không có mọi thứ, chỉ trong nháy mắt

xuyên qua mọi nơi.

Chỉ cần hắn ngưng tụ thần quang chi lực thành một điểm, có thể hoàn thành

xuyên qua.

Lúc trước Sở Duyên hoàn toàn không biết, thần quang còn có chức năng này,

hoàn toàn là đột nhiên xuất hiện.

Nhưng hình như vốn đã có, nhưng mà quên đi.

“Có chức năng này thì dễ làm rồi.”

Sở Duyên lập tức triệu tập tinh thần tới quý danh thần quang, bắt đầu thi triển.

Bùm!

Sở Duyên nhất niệm mà lên, toàn thân nở rộ lóng lánh thần quang, hắn điểm ra,

thần quang chi lực vô cùng vô tận điên cuồng hội tụ.

Rất nhanh, một điểm trắng xuất hiện ở đầu ngón tay hắn.

Điểm trắng này lập tức mở rộng, lập tức thu nhỏ lại, giống như rất không ổn

định.

“Độn!”

Sở Duyên quát khẽ một tiếng.

Một phù văn vô cùng cổ xưa lóe lên mà qua ở phía trên điểm trắng.

Ngay sau đó toàn bộ cơ thể Sở Duyên hóa thành vô số quang hạt, dung nhập

vào trong điểm trắng.

Điểm trắng lóe lên một lát, biến mất không thấy một cách quỷ dị.



Sâu trong cực hoang.

Mộng Ma Thần đang vẻ mặt mơ hồ nhìn phía trước gã ta.

Ở phía trước gã ta, lúc này có mấy bóng người đứng trong tối, ở phía xa nhìn gã

ta.

Trong đó có ba vị thánh trật tự.

Còn có một vị là chứng đạo thành thánh.

Còn có một sinh linh đang chuẩn bị chứng đạo.

Gã ta không rõ, vì sao có nhiều người tới đây như thế.

Tranh giành đại đạo, không phải một chọi một ư?

Vì sao sẽ là nhiều người tới như thế?

Như vậy không phải là chơi xấu ư?

Mộng Ma Thần cảm thấy khó hiểu, gã ta nhìn về phía ba vị thánh trật tự, chậm

rãi mở miệng.

“Xin hỏi ba vị, tiến đến là có chuyện gì?”

Mộng Ma Thần chỉ hỏi Tam Thanh.

Trong mắt gã ta, chỉ có Tam Thanh mới xứng khiến gã ta mở miệng.

Đối với gã ta mà nói, thánh nhân chứng đạo kia chỉ một ánh mắt có thể diệt, căn

bản không đủ gây sợ.

Giữa thánh nhân và hỗn độn thánh nhân, có chênh lệch rất lớn.

“Tiến đến thanh toán nhân quả với ngươi!”

Tam Thanh liếc mắt nhìn nhau một cái, Thái Thượng Lão Quân đứng ra, thản

nhiên nói một câu như vậy.

“Hửm? Ta có nhân quả với ba vị từ khi nào thế?”

Vẻ mặt Mộng Ma Thần mơ hồ.

“Trước nguyên hội 127, ngươi từng nhục mạ sư đệ ta một câu, nhân quả này,

hôm nay ba sư huynh đệ ta mới tìm được.”

Vẻ mặt Thái Thượng Lão Quân không chút thay đổi nói.

Mộng Ma Thần: “???”

Chuyện trước nguyên hội 127, còn nhớ rõ sao?

Hơn nữa còn là chuyện vì một câu?

Nhưng mà gã ta từng mắng Tam Thanh ư?

Sao gã ta không nhớ chuyện này.

Rất nhanh, Mộng Ma Thần kịp phản ứng.

Nhân quả gì chứ, Tam Thanh này cố ý tìm gốc rễ.

“Ba các ngươi…”

Mộng Ma Thần vừa định nói gì đó.

Không đợi gã ta mở miệng, một giọng nói từ trong hư không truyền tới.

“Mộng Ma Thần, Tây Phương Nhị Thánh bọn ta, hôm nay tới tìm ngươi thanh

toán nhân quả trước nguyên hội 532!”

Chỉ thấy hai quang ảnh đi từ trong tối ra, hàng lâm chiến trường.

Khi hai quang ảnh này đi ra, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hai người.

“Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề? Sao hai ngươi tới đây?”

Thông Thiên giáo chủ đè thấp giọng hỏi một câu.
Bình Luận (0)
Comment