Thiên Đạo Tiên giới nhìn chằm chằm Sở Duyên, nhìn rất lâu.
“Sau này, đừng để ta thấy người dưới trướng của ngươi tiến vào Tây Hành Châu
hoặc Nam Thiên Châu, nếu không, ta tuyệt đối không khách sáo.”
Thiên Đạo Tiên giới để lại một câu như vậy, bóng dáng vừa động, hóa thành
quang mang biến mất tại chỗ.
Sở Duyên nhìn Thiên Đạo Tiên giới rời đi, cười nhạo một tiếng cũng không để
ý, vung tay lên, Tru Tiên Tứ Kiếm lập tức biến mất.
Bóng dáng hắn chớp lóe, cũng biến mất tại chỗ.
Từ Ngự đứng tại chỗ thất thần rất lâu, có chút thẫn thờ.
Như vậy đều đi rồi sao?
Vậy nhiệm vụ của hắn ta, có tính là hoàn thành không?
Từ Ngự sờ đầu, trong lòng vô cùng nhảy nhót.
Thanh Thiên thánh nhân đã chết!
Phần cừu hận ở trong lòng hắn ta, cũng nên buông bỏ.
Nhưng mà nói đi nói lại, Thanh Thiên thánh nhân chết, tuy là bị nhị sư huynh
hố, nhưng trực tiếp có nhân quả với hắn ta đúng không?
Phần nhân quả này, vẫn tính trên đầu hắn ta đúng không?
Thôi quên đi, quản hắn ta có nhân quả làm gì, Từ Ngự này chưa từng sợ!
…
Thiên Thổ.
Khi Thiên Đạo Tiên giới quay về nơi này, thì phát tiết lửa giận với bốn phương
tám hướng.
Rõ ràng là hắn ta bị Sở Duyên chọc tức.
Nhưng mà sau khi tỉnh táo lại, lúc này Thiên Đạo Tiên giới truyền tin cho năm
thánh, triệu hoán đám Trương Hàn trở về.
Đám Trương Hàn nhận được mệnh lệnh của Thiên Đạo Tiên giới, đương nhiên
không dám làm trái, tất cả đều nhanh chóng quay trở về Thiên Thổ.
“Tôn thượng.”
Trương Hàn và bốn người khác đều quay mặt về phía Thiên Đạo Tiên giới hành
lễ.
Năm bọn họ đều theo Thanh Thiên thánh nhân, gọi Thiên Đạo Tiên giới là “tôn
thượng”.
“Thanh Thiên chết, lúc ấy các ngươi đều đang làm gì? Vì sao không khuyên can
hắn?”
Ánh mắt Thiên Đạo Tiên giới nhìn về phía đám Trương Hàn, mở miệng hỏi.
Thanh Thiên thánh nhân chết, là tổn thất rất lớn đối với hắn ta.
Mất đi một chiến lực cấp thánh nhân, lại càng mất đi bước đầu tiên tranh giành
khí vận.
Một phần khí vận của Thanh Thiên thánh nhân không hề nghi ngờ quy về người
Sở Duyên.
Hơn nữa, hắn ta còn mất đi một thuộc hạ năng lực xuất chúng.
Đây đúng là tổn thất nặng nề.
Cho nên hắn ta vô cùng tức giận.
Hơn nữa hắn ta cũng cảm thấy không hiểu, vì sao năm thánh không khuyên can
Thanh Thiên thánh nhân đến Đông Thần Châu.
“Bẩm tôn thượng, ta ở Nam Thiên Châu, cách Tây Hành Châu vốn xa xôi, cho
dù ta có thể phát hiện được, đều không thể tiến hành động tác.”
Lúc này Thao Thế mở miệng.
Ý chính là, quá xa, hắn ta không xen vào được.
Đối với chuyện này, đương nhiên là Thiên Đạo Tiên giới không có lời nào để
nói.
“Bẩm tôn thượng, lúc ấy bọn ta đều không cảm nhận được Thanh Thiên thánh
nhân sẽ thực sự xâm nhập Đông Thần Châu, cho nên bọn ta không để ý, vì thế
không khuyên can.”
Đám Thạch Sóc cũng mở miệng.
Thiên Đạo Tiên giới bày tỏ, có thể lý giải, không truy cứu.
“Tôn thượng lúc ấy ta cách Thanh Thiên thánh nhân gần nhất, đúng lúc ta tới
thăm hỏi Thanh Thiên thánh nhân. Tính ra như vậy, cũng là tận mắt chứng kiến
Thanh Thiên thánh nhân xung đột với Từ Ngự kia…”
Trương Hàn vừa định mở miệng nói chuyện.
Hắn ta còn chưa nói xong, đã bị thiên uy mênh mông cuồn cuộn ngắt lời.
Chỉ thấy Thiên Đạo Tiên giới đang nhìn chằm chằm hắn ta.
“Lúc ấy ngươi đã ở bên Thanh Thiên thánh nhân, vì sao ngươi không khuyên
can hắn ta?”
Thiên Đạo Tiên giới hỏi một câu như vậy.
Ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm Trương Hàn.
Rất rõ ràng, Trương Hàn không cho đáp án hài lòng, hắn ta tuyệt đối không tha
cho Trương Hàn.
“Tôn thượng, người không biết đâu, lúc ấy trạng thái của Thanh Thiên thánh
nhân rất kỳ lạ. Hắn ta giống như bị thứ gì đó khống chế, ta đã khuyên can
nhưng hắn ta không chịu nghe một chút nào. Ta muốn giúp hắn cùng đối phó Từ
Ngự, hắn ta cũng không cần.”
Trương Hàn vội vàng nói.
“Hửm?”
Thiên Đạo Tiên giới sửng sốt một lát.
Còn có chuyện như vậy ư?
“Đúng vậy, tôn thượng, đúng là có việc như vậy. Hơn nữa lúc ấy Thanh Thiên
thánh nhân giống như rất không có lý trí, còn mở miệng nhục mạ người.”
Trương Hàn lại mở miệng nói.
Lần này Thiên Đạo Tiên giới không rõ.
Trước khi Thanh Thiên thánh nhân này chết, không chỉ không nghe khuyên bảo,
còn nhục mạ hắn ta sao?
Sao có thể có chuyện này.
Thiên Đạo Tiên giới mở trường hà tuế nguyệt của Tiên giới ra, muốn tiến hành
xem xét.
Trương Hàn ở một bên thấy cảnh này, bị dọa sợ hồn sắp bay mất, thiếu chút nữa
quay đầu bỏ chạy.
Hắn ta mở miệng, hoàn toàn không ngờ Thiên Đạo Tiên giới sẽ trực tiếp mở
trường hà tuế nguyệt ra, tiến hành xem xét.
Nhưng rất nhanh Trương Hàn tỉnh táo lại.
Chuyện này là sư tôn gật đầu.
Hắn ta suy nghĩ không chu toàn, nhưng hắn ta tin sư tôn sẽ giải quyết tốt hậu
quả thay hắn ta.
Hắn ta lo lắng nhiều như thế làm gì.
Đúng vậy, sư tôn yêu thương hắn ta như thế, sao có thể hố hắn ta