Cho nên ở dưới đại thế chi kiếp của Tiên giới, Đông Thần Châu tuy có hỗn
loạn, nhưng không đủ gây sợ.
Đối với an bình của Đông Thần Châu.
Thiên Đạo Tiên giới rất không hài lòng, nhưng cũng không có biện pháp, chỉ có
thể nhắm mắt làm ngơ.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Rất nhanh, hai năm chỉ trong giây lát trôi qua.
Một ngày này, trường hà kiếm đạo, trong đại điện tông chủ của Vô Đạo Tông.
Sở Duyên mở ra tiểu hiệu thần quang, đang mở hiện trạng nhân vật, tiến hành
xem xét.
Hai năm qua hắn vẫn luôn lưu chuyển bên quý danh Thiên Đạo và quý danh
thần quang.
Vừa ổn định quyền hành của Thiên Đạo, vừa trấn áp kiếp khí.
Mãi tới hôm nay, hắn mới có thời gian xem tiểu hiệu thần quang, xem xét hiện
trạng của các đệ tử.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi lĩnh ngộ muôn vàn kiếm đạo, nắm giữ quyền
hành kiếm đạo, đạo hạnh tăng vọt.]
[Nhị đệ tử Trương Hàn của ngươi cắn nuốt thiên tài địa bảo, đạo hạnh tăng lên]
x128.765.
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi luyện hóa vu chi khí vận, nắm giữ quyền
hành lực chi đại đạo, đạo hạnh tăng vọt.]
[Tứ đệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết của ngươi hiểu ra kỳ đạo, đạo tâm lột xác.]
[Ngũ đệ tử Tô Hề của ngươi…]
…
[Đệ tử thứ 15 Thao Thế của ngươi cắn nuốt thiên tài địa bảo, đạo hạnh phình to]
x946.327.
[Đệ tử thứ 16 Trần Quân của ngươi hiểu ra Nho đạo, được Nho đạo tán thành,
đạo hạnh phình to.]
[Đệ tử thứ 17 Diệp Đạo của ngươi đạo tâm bất ổn, tu vi giảm mảng lớn.]
[Đệ tử thứ 17 Diệp Đạo của ngươi quan sát Diệp Lạc chi đạo, chưa có thu
hoạch.]
[Đệ tử thứ 17 Diệp Đạo của ngươi sinh ra tâm ma.]
[Đệ tử thứ 17 Diệp Đạo của ngươi tâm ma nảy sinh lớn mạnh, ma khí nhập thể.]
…
Nói tóm lại, tình huống vẫn rất tốt.
Các đệ tử đều vững bước trở nên mạnh hơn.
Chỉ có lão nhị này, ở đâu ra nhiều thiên tài địa bảo như thế.
Chẳng lẽ Thiên Đạo Tiên giới giàu có như vậy?
Khóe miệng Sở Duyên hơi nhếch lên.
Bên quý danh thần quang của hắn, gần hai năm qua, lục tục nhận được nhiều
thiên tài địa bảo, thần binh lợi khí Trương Hàn đưa tới.
Số lượng khổng lồ này, khiến Sở Duyên đều đã kinh hãi.
Nhưng không ngờ tới, Trương Hàn cho hắn nhiều như vậy, vẫn còn nhiều thiên
tài địa bảo cho hắn ta cắn nuốt.
Sở Duyên đều có loại cảm giác, Trương Hàn chỉ có thể cắn nuốt nhiều như vậy,
cho nên mới đưa đống kia tới.
Rất có khả năng đống đồ kia là Trương Hàn không cắn nuốt được.
Thiên Đạo Tiên giới giàu như thế à?
Sở Duyên hết nói nổi.
Sao hắn lại nghèo như thế.
Đáng ghét.
Chó nhà giàu chết tiệt.
Không quan tâm nhiều thế nào, cho dù Thiên Đạo Tiên giới giàu bao nhiêu,
cuối cùng không phải được lợi là hắn.
Sở Duyên lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Hắn bắt đầu nhìn tin tức phía dưới.
Cũng là tin tức về Diệp Đạo.
Diệp Đạo này…
Vẫn không có chút tiến bộ nào sao?
Còn nảy sinh tâm ma?
Sở Duyên thở dài một hơi.
Hắn im lặng mở “bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Vô Đạo Tông”.
[Bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Vô Đạo Tông.]
[Hạng nhất: Diệp Lạc (thánh nhân).]
[Hạng hai: Tử Tô (thánh nhân).]
[Hạng ba: Tô Càn Nguyên (thánh nhân).]
[Hạng tư: Đạm Đài Lạc Tuyết (chuẩn thánh).]
[Hạng năm: Thao Thế (chuẩn thánh).]
[Hạng sáu: Ngải Tình (chuẩn thánh).]
[Hạng bảy: Tô Hề (chuẩn thánh).]
…
[Hạng 10: Hoa Thần Y (Đại La Kim Tiên).]
[Hạng 11: Lâm Mạc (Đại La Kim Tiên).]
…
[Hạng 15: Trương Hàn (nửa bước Đại La Kim Tiên).]
[Hạng 16: Trần Quân (nửa bước Đại La Kim Tiên).]
[Hạng 17: Diệp Đạo (tán tiên).]
…
Sở Duyên cẩn thận nhìn bảng xếp hạng, trong lòng hài lòng.
Hiện giờ trong đám đệ tử, thuần một màu chuẩn thánh.
Nếu hắn không đoán sai, trong đó Đạm Đài Lạc Tuyết, hẳn là thuộc chuẩn thánh
đỉnh phong, thiếu chút nữa là tới cảnh giới thánh nhân.
Nhưng mà vẫn có mấy đệ tử, không đạt tới chuẩn thánh, chính là mấy Đại La
Kim Tiên.
Ồ… Còn hai người nửa bước Đại La Kim Tiên, lão nhị Trương Hàn và tiểu thập
lục Trần Quân.
Còn đệ tử 17 Diệp Đạo…
Vẫn là tán tiên.
Sở Duyên đánh giá, đó là lùi không thể lùi nữa.
Tu vi này đạt tới tiên cảnh, muốn ngã xuống cũng khó.
Dưới tán tiên, chỉ là cảnh giới phàm tục.
“Đệ tử thứ 17 này.”
Sở Duyên cảm thấy đau đầu.
Hắn nghĩ một lát, quyết định gọi Diệp Lạc tới trước.
Diệp Lạc ở trong trường hà kiếm đạo nhận được truyền âm của sư tôn, lập tức
đi tới.
“Đệ tử Diệp Lạc, bái kiến sư tôn.”
Diệp Lạc đi tới đại điện tông chủ, lúc này quỳ lạy hành lễ.
Đối với chuyện này, đương nhiên là Sở Duyên bảo Diệp Lạc dậy, sau đó hắn
trấn an hắn ta một lúc, khen tu vi cường đại.
Diệp Lạc cũng rất khiêm tốn.
Đợi hai người hàn huyên một lát xong, Sở Duyên lập tức hỏi thăm chuyện của
Diệp Đạo.
Lúc trước hắn ở trong hiện trạng nhân vật có thấy, Diệp Đạo nói đạo cho Diệp
Đạo.
Nhưng mà không có kết quả.
Diệp Lạc vừa nghe sư tôn hỏi như thế, thì sửng sốt một lúc, cũng nhanh chóng
hoàn hồn, môi run rẩy một lát, không biết nên nói hay không.