Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1298

Khoảng một khắc sau, năm thánh cùng hàng lâm hư vô chi hải.

Khi năm thánh hàng lâm, cả hư vô chi hải đều chấn động lên, hư không có cảm

giác như sắp tan vỡ.

May mà Sở Duyên nhanh tay nhanh mắt, lấy Thiên Đạo chi lực định trụ hư

không, lúc này mới phòng ngừa tan vỡ.

“Bái kiến sư tôn.”

“Tham kiến tông chủ.”

Năm thánh đều hành lễ.

“Không cần đa lễ.”

Sở Duyên xua tay.

Hắn nói đơn giản chuyện cực hoang với năm thánh, bảo năm người này chuẩn

bị tới vấn đạo cung với hắn.

Đám Diệp Lạc đều đã thành thánh trong cực hoang, đương nhiên không xa lạ

với cực hoang.

Nhưng mà Từ Ngự thì khác.

Từ Ngự là tự mình tu luyện đến thánh nhân, vẫn luôn không đến cực hoang, căn

bản không biết cực hoang là để làm gì.

Vẫn là đám Diệp Lạc giải thích một lát, mới khiến tên này hiểu đại khái.

“Đều đã hiểu rõ rồi sao? Vậy thì xuất phát đi.”

Sở Duyên thấy Từ Ngự đã hiểu, thì nói ngay một câu như vậy.

Bóng dáng hắn di chuyển, hóa thành một tia kim quang bay tới Tiên giới.

Năm thánh cũng theo sau.

Với thực lực của năm thánh, đương nhiên dễ dàng theo được tốc độ của Sở

Duyên.

Sáu người lướt qua trên bầu trời, ở phía xa nhìn qua như sáu tia hồng quang, bất

chợt lóe lên.



Trong khu vực Tiên giới.

Ban đầu sừng sững ở trong Tiên giới chi địa là một cột sáng, cột sáng này là

thông tới Thiên Thổ.

Chẳng qua lúc này cột sáng bị di chuyển mở ra.

Thay vào đó là một cung điện trôi nổi trên không.

Đây là vấn đạo cung Thiên Đạo Tiên giới mới thành lập.

Lúc này Thiên Đạo Tiên giới đang dẫn theo đám Trương Hàn, đứng ở bên

trong, đợi đám Sở Duyên tới.

Đám Trương Hàn không hiểu rõ về cực hoang gì đó, bởi vì Thiên Đạo Tiên giới

cũng không nói rõ ràng.

Cho nên bọn họ rất mê mang.

Hơn nữa bọn họ cũng không biết, hiện giờ bọn họ phải gặp mặt Sở Duyên.

Tóm lại bọn họ biết rất ít mọi chuyện, chỉ nghe Thiên Đạo Tiên giới nói, thành

thật đứng ở đó.

“Đợi lát nữa có một đám người tới, các ngươi nhất định phải bày tư thế, đừng

để bọn họ khinh thường chúng ta.”

Đây là những lời Thiên Đạo Tiên giới nói với năm bọn họ.

Đám Trương Hàn thành thật đứng ở đó, không dám lộn xộn.

Mãi đến khi Sở Duyên dẫn người tới, ánh mắt hai bên đều nhìn nhau, bỗng

nhiên bầu không khí trở nên vô cùng xấu hổ…

Trong vấn đạo cung.

Trương Hàn và Thao Thế nhìn thấy đám Diệp Lạc, cùng với nhìn thấy sư tôn

nhà mình hai chân đều run lên, thiếu chút nữa không nhịn được quỳ xuống.

Đám Diệp Lạc ở phía đối diện cũng nhìn thấy Trương Hàn và Thao Thế, cũng

đều ngây ngẩn cả người.

Ngay sau đó kiếm ý toàn thân Diệp Lạc bắt đầu chuyển động.

Đôi mắt hắn ta nhìn chằm chằm Trương Hàn và Thao Thế.

Hai người này đứng phía sau Thiên Đạo Tiên giới.

Không phải là người của Thiên Đạo Tiên giới đấy chứ?

Bọn họ đã phản bội sư tôn sao?

Thanh lý môn hộ!

Đây là ý nghĩ đầu tiên dâng lên trong lòng Diệp Lạc.

Trong lòng Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Tử Tô cũng dâng lên ý niệm

này.

Thánh uy của bốn bọn họ cùng dâng lên.

Thánh uy của tứ thánh, lập tức tràn ngập vấn đạo cung.

Sắc mặt Trương Hàn và Thao Thế đều phức tạp hơn.

Lúc này hay rồi.

Hiểu lầm lớn.

“Không cần phải làm như vậy, Hàn Nhi và Thao Thế đều là nằm vùng, đều

không phải phản bội sư môn.”

Vào thời khắc quan trọng, Sở Duyên nhìn ra được gì đó, âm thầm truyền âm

báo một câu, báo cho đám Diệp Lạc.

Lúc này mới khiến đám Diệp Lạc thu liễm thánh uy.

Nhưng trong lòng bốn bọn họ vẫn run rẩy từng cơn.

Chuyện gì thế này.

Trương Hàn và Thao Thế không trở về tông môn, chạy tới bên Thiên Đạo Tiên

giới làm nằm vùng sao?

Con, con mẹ nó đúng là biết chơi.

Động tác nhỏ của đám đệ tử này, Thiên Đạo Tiên giới căn bản không chú ý tới.

Lúc này, ánh mắt Thiên Đạo Tiên giới hoàn toàn nhìn đám Diệp Lạc.

Trong lòng hắn ta tràn ngập sợ hãi.

Diệp Lạc, Từ Ngự hắn ta biết, là thánh nhân dưới trướng Sở Duyên.

Ba người khác, hắn ta hoàn toàn không biết gì.

Nhưng mà hắn ta nhìn ra được, ba người khác đều là thánh nhân!

Còn là thánh nhân chân chính, là thánh nhân chứng đạo thành công!

Sở Duyên này, che giấu đúng là thật sâu!

Nếu không phải lần này bảo hắn liên thủ, hắn ta hoàn toàn không biết Sở Duyên

cất giấu nhiều thánh nhân như vậy.

Nếu đến lúc đó hắn ta phát động kế hoạch, muốn chém giết Sở Duyên.

Sở Duyên lại lôi ra nhiều thánh nhân như thế, vậy chẳng phải là hắn ta sẽ

choáng váng sao?

Sở Duyên ngươi giỏi lắm!

Mặt ngoài thoạt nhìn hàm hậu thành thật.

Không ngờ tới sau lưng âm hiểm như vậy!

Ánh mắt Thiên Đạo Tiên giới trở nên thâm thúy.

Hắn ta cảm thấy kế hoạch định chế lúc trước, cần phải thay đổi.

Nhưng mà bây giờ không phải lúc nghĩ tới chuyện này.

“Nếu đều tới đủ, vậy thì ngồi xuống trước đi.”

Thiên Đạo Tiên giới vung tay lên.

Từng dòng kim quang hiện lên.

Ngay sau đó, kim quang rơi xuống mặt đất, hình thành từng cái đệm hương bồ.

Có tổng cộng mươi đệm hương bồ phía dưới.

Đồng thời, hắn ta còn bố trí một cái đệm hương bồ ở bên cạnh.
Bình Luận (0)
Comment