Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1304

Bên kia, trong cực hoang.

Đám Diệp Lạc mới bay ra khỏi hư vô hỗn độn, tiến vào cực hoang.

Sau khi tiến vào cực hoang, hắc ám vô cùng vô tận bao bọc lấy mọi người.

Lúc này chênh lệch cảnh giới đã được thể hiện rất rõ.

Tốc độ của đám Trương Hàn Thao Thế bất chợt giảm, cần điều động pháp lực

phòng ngự những hắc ám này xâm nhập.

Trái lại đám Diệp Lạc.

Ngoại trừ Từ Ngự ra, bốn người khác chỉ phóng thích thánh uy, sẽ có thể dễ

dàng khiến những hắc ám đó tránh đi.

Đám Diệp Lạc ở một bên nhìn đám Trương Hàn cật lực như vậy, vốn đang định

che chở một chút.

Nhưng nhận được truyền âm của Trương Hàn xong, bọn họ lập tức đánh mất ý

nghĩ này.

“Đại sư huynh, có khả năng Thiên Đạo Tiên Giới còn đang nhìn chằm chằm

chúng ta, đừng giúp đỡ.”

Trương Hàn biết rất rõ ràng, biết Thiên Đạo Tiên giới hoài nghi bọn họ.

Hơn nữa bọn họ lại ở cùng một chỗ với đám Diệp Lạc.

Thiên Đạo Tiên giới sẽ an tâm mới có quỷ.

Có lẽ Thiên Đạo Tiên Giới đều đang lo lắng, đám Diệp Lạc sẽ xử lý bọn họ.

“Ừm.”

Diệp Lạc truyền âm đáp một câu.

Ngay sau đó dẫn theo bốn người khác, chẳng quan tâm bay về trước.

Mà đám Trương Hàn thì lựa chọn bay về một hướng khác.

Hai bên mỗi người đi một ngả, mỗi người đi về một bên.



Ở trong Thiên Thổ Tiên Giới.

Thiên Đạo Tiên Giới cau mày.

Hắn ta nhìn Trương Hàn và Diệp Lạc mỗi người đi một ngả, cảm thấy hơi khó

hiểu.

Không phải là hắn ta dặn dò Trương Hàn, cố gắng xử lý đám Diệp Lạc sao?

Sao vẫn còn phân tán ra?

Trong lòng Thiên Đạo Tiên Giới dâng lên nghi ngờ.

Hắn ta suy nghĩ rất lâu, mới tìm được đáp án hợp lý cho mình.

Đúng vậy, hiện giờ bọn họ đang ở bên cạnh cực hoang, cách Tiên giới quá gần.

Nếu ra tay ở nơi này, rất dễ bị Sở Duyên cảm nhận được.

Đợi tới nơi khác lại ra tay lần nữa sẽ tốt hơn.

Đúng, nhất định là như vậy.

Haizz, trái lại Trương Hàn này có lòng rồi.

Biết ra tay bên cạnh cực hoang dễ dàng trêu chọc phiền phức cho hắn ta.

Nói ra, Trương Hàn này rất khá.

Thiên phú mạnh hơn Thanh Thiên thánh nhân, năng lực cũng mạnh hơn Thanh

Thiên thánh nhân, còn biết suy nghĩ cho hắn ta.

Trái lại sau này có thể thêm một chút quyền hành Thiên Đạo cho Trương Hàn

này.

Trong lòng Thiên Đạo Tiên Giới vô cùng cảm khái…

Trong cực hoang.

Đám Diệp Lạc xuyên qua bóng tối vô cùng vô tận.

Bọn họ phóng thích thánh uy.

Lấy năm người bọn họ làm trung tâm, hắc ám xung quanh tự động né tránh, căn

bản không dám đụng vào.

Năm bọn họ bay vào trong cực hoang đã một khoảng thời gian.

Rõ ràng là bọn họ không có ý nghĩ tinh luyện Đạo Nguyên.

Năm người phụng lệnh của Sở Duyên, tới cực hoang tìm kiếm Tam Thanh.

Đương nhiên sẽ không làm chuyện luyện hóa hắc ám thành Đạo Nguyên.

Nhưng mà bọn họ không biết nên đi đâu tìm Tam Thanh.

“Đại sư huynh, chúng ta không thể cứ đi một cách mù quáng như vậy.”

Tô Càn Nguyên không nhịn được hỏi một câu.

Cực hoang quá rộng, cho dù bọn họ là thánh nhân, cũng căn bản không thể thăm

dò hết cực hoang.

Cứ tìm không có mục đích như vậy, không biết phải tìm tới lúc nào.

Ba người khác cũng nhìn về phía Diệp Lạc.

Bọn họ cũng có ý này.

Tìm kiếm không có mục đích, thật sự quá khó khăn.

“Cũng phải, tìm một cách mù quáng, muốn tìm ra Tam Thanh, thật sự quá khó

khăn.”

Diệp Lạc cũng hiểu rõ.

Nhưng mà hắn ta suy nghĩ một lúc lâu.

Cảm thấy không có biện pháp gì.

Tam Thanh sẽ ở nơi nào, hắn ta vẫn luôn không biết.

Dựa vào cảnh giới của bọn họ, nếu không phải Tam Thanh chủ động muốn tìm

bọn họ, bọn họ thậm chí ngay cả bóng dáng của Tam Thanh cũng không nhìn

thấy được.

“Đại sư huynh, huynh cũng không có biện pháp tìm được ba vị tiền bối sao?”

Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng hỏi.

“Ừm.”

Diệp Lạc cũng nghiêm túc, trực tiếp gật đầu.

Hắn ta thực sự không có biện pháp nào.

“Đại sư huynh, không bằng chúng ta tìm một Hỗn Độn Ma Thần giết đi.”

Tô Càn Nguyên đột nhiên nói một câu như vậy.

Những lời này vang lên, chỉ trong nháy mắt bầu không khí yên tĩnh lại.

Ánh mắt Diệp Lạc và ba vị thánh nhân đều nhìn về phía Tô Càn Nguyên.

Ánh mắt của bọn họ đều vô cùng kỳ lạ.

Lão tam này, không có bệnh đấy chứ?

Không có lý do gì đi giết Hỗn Độn Ma Thần?

Bọn họ rất rảnh rỗi sao?

“Không phải, đại sư huynh, các huynh nhìn ta làm gì? Ta không nói đùa, chúng

ta đi tìm một Hỗn Độn Ma Thần giết đi.”

Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, lập tức mở miệng nói.

“Không có lý do giết Hỗn Độn Ma Thần làm gì? Chẳng lẽ tam sư đệ giết Hỗn

Độn Ma Thần, có trợ giúp gì đó đối với tu hành của ngươi?”

Diệp Lạc nhíu mày hỏi.

Nếu là như vậy mà nói, vậy trái lại có thể suy nghĩ một chút.

Năm bọn họ, đối phó một số Hỗn Độn Ma Thần vẫn có thể.

Tô Càn Nguyên làm khiên thịt, hắn ta công kích chính, Đạm Đài Lạc Tuyết và

Tử Tô đánh khống chế, còn Từ Ngự đánh phụ trợ.

Cứng đối cứng với một Hỗn Độn Ma Thần, là không thành vấn đề.
Bình Luận (0)
Comment