“Thì ra là thế, thì ra là thế.”
Thiên Đạo Tiên Giới nhỏ giọng nỉ non.
Lúc này, hắn ta đã rõ.
“Tôn thượng, thuộc hạ đợi lệnh, tự mình dẫn đội đến hư vô hỗn độn trước, cướp
chí bảo của chúng ta trở về!”
Trương Hàn nhìn tình hình vội vàng mở miệng nói.
“Không vội, Trương Hàn, ngươi chắc chắn tình báo không sai chứ?”
Thiên Đạo Tiên Giới không lập tức đồng ý, mà truy hỏi một câu.
Trương Hàn run rẩy.
Chẳng lẽ Thiên Đạo Tiên Giới không tin hắn ta?
Không phải chứ.
Không có đạo lý.
“Hồi bẩm tôn thượng, người biết được tình báo là một người thuộc hạ sắp xếp ở
Đông Thần Châu đã lâu, đáng tin, hơn nữa cũng là tình cờ biết được, tình báo
có thể tin.”
Trương Hàn mở miệng nói.
“Một khi đã như vậy, vậy hẳn là tình báo thật, ta lo lắng ngươi bị tên Sở Duyên
kia bố cục chôn giết, nếu ở bên ngoài Tiên Giới, ta khó có khả năng cứu ngươi.”
Dường như Thiên Đạo Tiên Giới yên tâm hơn.
Đương nhiên là hắn ta đồng ý với thỉnh cầu lần này của Trương Hàn, do Trương
Hàn dẫn đội, đi tới hư vô hỗn độn “cướp đường”.
Trương Hàn rơi vào trầm mặc.
Thiên Đạo Tiên Giới này đối xử với hắn ta thật tốt.
Đáng tiếc.
Hắn ta là nằm vùng.
Hắn ta là tới đâm sau lưng.
Xin lỗi!
Nhưng mà vì sao hắn ta luôn cảm thấy hoàn toàn không cần đẩy nhanh bố cục,
lại để hắn ta ở đây thêm một thời gian, hắn ta thật sự cảm thấy mình có thể
chiếm lấy vị trí Thiên Đạo…
Trong hư vô hỗn độn.
Lúc này, một đám người đang chậm rãi phi hành trong hư vô hỗn độn.
Đám người này đúng là người của Vô Đạo Tông.
Trong đám người này, Ngải Tình, Xi Già, Lý Thành, Lâm Mạc đều ở trong.
Còn có Tô Càn Nguyên âm thầm tọa trấn.
Đội hình của bọn họ xa hoa thì xa hoa.
Nhưng rất rõ ràng, bọn họ đều không nghiêm túc, cả đám tùy ý đi trong hư vô
hỗn độn, tốc độ rất chậm.
Dường như bọn họ đang đợi gì đó.
“Các ngươi nói xem, khi nào nhị sư huynh này mới tới? Chúng ta đều đợi đã
lâu, chuyện này hơi quá đáng.”
“Đúng thế, nhị sư huynh này, rõ ràng đã nói rõ thời gian, lúc này đã quá thời
gian giao hẹn.”
“May mà chỉ có mấy người chúng ta, nếu đổi thành tứ sư tỷ ở đây, tứ sư tỷ chắc
chắn nói tan làm.”
“Đợi một lát đi, tam sư huynh đợi ở một nơi bí mật gần đó cũng chưa nói gì
mà.”
Đám đệ tử này nói chuyện với nhau, đều có chút không kiên nhẫn.
Bọn họ đã đợi rất lâu.
Rất rõ ràng, Trương Hàn đến muộn.
Ngay khi đám đệ tử liên tục nói chuyện với nhau.
Ở phía xa từng dòng khí tức xuất hiện.
Trong những khí tức này, khí tức cầm đầu khiến bọn họ cảm thấy quen thuộc.
Trương Hàn đến đây!
“Cuối cùng cũng tới.”
Ngải Tình nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Nàng xua tay với đám đồng môn, ý bảo đám đồng môn cùng tiến vào trạng thái
diễn.
Kế tiếp bọn họ phải diễn cho Thiên Đạo Tiên Giới xem.
Nếu đã bắt đầu thì phải nghiêm túc một chút.
“Người tới là ai?”
Ngải Tình nhẹ giọng nói một câu với đám Trương Hàn.
Trong đám đệ tử này, loại trừ Tô Càn Nguyên đang ẩn nấp trong bóng tối, thì
Ngải Tình có bối phận lớn nhất.
Cho nên toàn bộ mọi việc, đều giao cho Ngải Tình xử lý.
Trương Hàn bay từ đằng xa tới, nhìn thấy đám Ngải Tình thì lộ ra tươi cười.
Hắn ta chưa từng nghĩ nhiều nói chuyện với nhau, liếc mắt ra hiệu với đám
đồng môn đối diện, sau đó bắt đầu hành động.
“Mọi người nghe lệnh! Dốc toàn lực giết đám người này, tìm ra chí bảo!”
Trương Hàn vung tay lên, lớn tiếng la lên một câu.
Phía sau hắn ta có một đám người lao ra, phát động công kích với đám Trương
Hàn.
Những người này là người Trương Hàn mang từ Tiên Giới tới.
Nhân số rất nhiều.
Nhưng tất cả đều là bán thánh.
Dùng bán thánh để đối phó đám Ngải Tình.
Chuyện này không phải đang nói đùa sao.
Trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông, hiện giờ ngoại trừ những người khác, có
người nào không phải chuẩn thánh?
Nhưng đây là Trương Hàn cố ý.
Hắn ta muốn nhân cơ hội này tiêu hao lực lượng bên Thiên Đạo Tiên Giới.
Có thể tiêu hao một chút thì một chút.
Cho nên hắn ta dẫn theo nhiều bán thánh đi.
Hơn nữa những bán thánh này đều đến chết cũng trung thành với Thiên Đạo
Tiên Giới.
Các đệ tử của Vô Đạo Tông ở phía xa nhìn các công kích đánh tới, không nhịn
được lộ ra tươi cười.
Những công kích này quá yếu!
Chuẩn thánh và bán thánh Tiên Giới, sao có thể so sánh được?
Chênh lệch quá lớn.
“Cút.”
Ngải Tình nhìn thoáng qua những công kích này.
Há miệng nói một chữ.
Trong một chữ này của nàng, cuốn theo pháp lực mạnh mẽ.
Lúc này pháp lực đảo qua, rất nhiều bán thánh đều rơi xuống.
Một chữ, pháp lực rửa sạch.
Những bán thánh này đâu thể ngăn cản.
Nơi này lập tức chỉ còn lại một số đệ tử của Vô Đạo Tông và Trương Hàn.
Các đệ tử của Vô Đạo Tông đứng đối mặt với Trương Hàn, đều không có ý ra
tay, cả đám đều mỉm cười nhìn Trương Hàn.
Muốn nhìn xem kế tiếp Trương Hàn sẽ diễn như thế nào