Ở trong tầm mắt của hắn, cả Tiên Giới đều bị lồng bao ở bên trong.
Hắn thấy được Ẩn Thiên Đảo ra khỏi trường hà kiếm đạo, trở về Tiên Giới lần
nữa, vị trí hiện giờ ở ngay vòm trời Đông Thần Châu.
“Cuối cùng cũng trở lại.”
Sở Duyên không chút do dự, dừng tiếp tục dung hợp quyền hành của Thiên
Đạo.
Tinh thần hắn vừa động, lấy lực lượng của Thiên Đạo bao trùm Ẩn Thiên Đảo,
để tránh có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Đồng thời lấy lực lượng của Thiên Đạo di chuyển hơn mười đệ tử của Vô Đạo
Tông tới hư vô chi hải.
Chỉ trong giây lát, hơn mười đệ tử xuất hiện trước mặt hắn.
Hơn mười đệ tử kia sửng sốt một lát, nhưng nhìn thấy Sở Duyên xong thì nhanh
chóng hoàn hồn.
“Đệ tử bái kiến sư tôn!”
Hơn mười đệ tử cùng mở miệng.
“Được rồi, không cần đại lễ, vi sư gọi các ngươi tới, các ngươi hẳn là biết vi sư
muốn làm gì. Vi sư cần các ngươi lập thế lực ở Tiên Giới, lấy số mệnh trấn áp,
ít nhất cần trên ba thế lực tới trấn áp số mệnh của Tiên Giới.”
Sở Duyên đi thẳng vào vấn đề, căn bản không có tâm tư bàn luận trước, nói
thẳng ra mục đích của hắn.
“Hả? Sư tôn, thế lực của mình, trấn áp số mệnh?”
Hơn mười đệ tử đều cảm thấy khó hiểu.
“Đúng vậy, thế lực của mình, trấn áp số mệnh. Hiện giờ Thiên Đạo Tiên Giới là
vi sư, Thiên Đạo thay đổi, vốn là số mệnh bất ổn, cộng thêm hiện giờ là lúc có
đại kiếp nạn, số mệnh càng thêm rung chuyển. Vi sư cần các ngươi lập thế lực,
trấn áp số mệnh.”
Sở Duyên giải thích đại khái cho đám đệ tử nghe.
Chuyện này đúng là thật, hắn cũng không lừa gạt đám đệ tử.
Hiện giờ số mệnh của Tiên Giới rất rung chuyển.
Thiên Đạo thay phiên, đổi thành hắn, số mệnh vốn rung chuyển rất lớn.
Cộng thêm hiện giờ Tiên Giới đang trải qua đại kiếp nạn.
Càng thêm rung chuyển.
Nếu không phải Sở Duyên có quý danh thần quang phối hợp, trấn áp một phần
số mệnh, có lẽ Tiên Giới đều gặp phải cảnh tượng tan vỡ.
“Sư tôn, mỗi người bọn ta đều cần phải làm sao?”
Diệp Lạc đứng dậy, hỏi một câu.
Muốn mười mấy đệ tử đều xây dựng thế lực của mình, chuyện này hơi phiền
phức.
Nhất là đối với một số đệ tử vừa trạch vừa hủ vừa lười, đó là chuyện tương đối
khó khăn.
“Đúng vậy, mỗi người đều cần, đại kiếp nạn của Tiên Giới vẫn đang tiến hành,
đại kiếp nạn là tăng Tiên Giới, các ngươi xây dựng thế lực của mình, cũng là vì
tăng nhanh tiếng trình của đại kiếp nạn.”
Sở Duyên chắp hai tay sau lưng, chậm rãi mở miệng nói.
Hắn vừa nói, vừa cất bước đi về trước mấy bước.
Nện bước của hắn bước qua trong mặt biển hư vô chi hải, mỗi một bước bước
ra, đều sinh ra một đóa kim liên tràn ngập đạo vận, vô cùng huyền diệu.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiên Giới.
Ở dưới ánh mắt của hắn, trong Tiên Giới tràn ngập kiếp khí, bốn phương tám
hướng đều có.
Ngoại trừ Đông Thần Châu và Bắc Tiên Châu, những nơi khác trên cơ bản đều
bị kiếp khí bao trùm.
Đại kiếp nạn cần đẩy mạnh.
Tiên Giới cần xây dựng lại.
Đám đệ tử đều nghe thấy lời hắn nói.
Bọn họ liếc nhau một cái, rõ ràng đều có chút lờ mờ.
“Sư tôn, xây dựng thế lực của mình có liên quan gì tới đại kiếp nạn của Tiên
Giới?”
Tô Càn Nguyên hỏi.
Bọn họ từng có thế lực của mình ở hạ giới, chẳng qua đều dùng để truyền thừa.
Vậy mà thế lực hiện giờ dùng để trấn áp số mệnh và đẩy mạnh đại kiếp nạn?
“Đại kiếp nạn của Tiên Giới là dùng để đẩy mạnh phát triển của Tiên Giới, nói
cách khác, chính là phải xáo bài. Nhưng mà xáo bài cần có quy tắc, các ngươi
lập thế lực, trấn áp số mệnh, đồng thời vi sư hi vọng các ngươi cũng có thể
tranh đấu, tranh đoạt số mệnh.”
Sở Duyên nhẹ giọng nói.
Ý của hắn rất rõ ràng, phát kịch bản trước, để những thế lực này lập thế lực,
tranh đoạt lẫn nhau, cướp đoạt số mệnh, thôi diễn đại kiếp nạn tới đỉnh phong.
Cuối cùng quyết định ra nhân vật chính của đại kiếp nạn, kết thúc chuyện này.
Chuyện này giống như vu yêu lượng kiếp ở Hồng Hoang, vu tộc và yêu tộc là
quyết định mà ra nhân vật chính của lượng kiếp.
Hiện giờ xem như lượng kiếp mới.
Nghe Sở Duyên nói như vậy, các đệ tử đều hiểu rõ.
Sau khi bọn họ hiểu rõ, nhao nhao gật đầu, bày tỏ mình đã rõ.
“Nếu đã rõ thì mau chóng đi làm đi, có gì cần có thể kể rõ với vi sư, vi sư sẽ
dốc toàn lực phối hợp với các ngươi. Nhưng có một quy định, các ngươi tranh
đấu thì tranh đấu, không thể động chân hỏa, hiểu rõ chưa?”
Sở Duyên dặn dò các đệ tử.
Hắn không muốn vì chuyện này, dẫn tới các đệ tử tổn thương hòa khí.
“Đệ tử sẽ nghe theo lời dặn của sư tôn.”
Các đệ tử nhao nhao chắp tay cúi đầu.
Trong đó Đạm Đài Lạc Tuyết không lạy, mà nhìn về phía hư vô chi hải, im lặng
mở miệng.
“Sư tôn, đệ tử có thể trực tiếp đầu hàng không? Đệ tử thấy hư vô chi hải không
tệ, muốn bế quan một thời gian?”
Chỉ nghe Đạm Đài Lạc Tuyết nói như vậy.
Sở Duyên: “…”
Ngươi chắc chắn không phải mưu đồ thanh tịnh đấy chứ?