Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1371

“Tôn thượng, tranh đấu này chỉ sợ chúng ta không thể tránh khỏi.”

Cổ Thần chắp tay, trầm giọng nói.

“Không có cách nào tránh khỏi, vậy thì tham dự vào bên trong.”

Từ Ngự không sợ hãi nói.

“Vậy chúng ta ủng hộ bên nào?”

Cổ Thần dò hỏi.

“Địa phủ và Thiên Đình sao?”

Từ Ngự suy nghĩ một lát.

Chủ nhân của hai thế lực này, có quan hệ rất sâu với hắn ta.

Chủ nhân của Thiên Đình là Diệp Lạc, chủ nhân của địa phủ là Trương Hàn.

Đều có quan hệ không ít với hắn ta.

Phải giúp người nào, chuyện này thật sự khó nói.

Nhưng kỳ lạ, sự tồn tại của Từ Ngự là vô cùng quan trọng.

Cho dù là Thiên Đình hay địa phủ, thậm chí là thế lực khác, chủ nhân của thế

lực này đều không thể tự mình kết thúc, đây là mệnh lệnh của Sở Duyên.

Nhưng mà Từ Ngự có thể.

Sự tồn tại của Từ Ngự, có thể bình định toàn bộ cao tầng của thế lực.

Cho nên Từ Ngự gia nhập bên nào, đều sẽ có thay đổi rất lớn…

Từ Ngự xuất hiện trên chiến trường.

Lập tức hấp dẫn sự chú ý của vô số người của Thiên Đình và địa phủ.

Nhất là chiến lực vô cùng cường đại của Từ Ngự bày ra xong, lại càng khiến

nhiều người thán phục.

Trong đó cao tầng lại càng phát hiện ra được gì đó.

Chiến lực của Từ Ngự cỡ này.

Nếu mượn sức tới bên bọn họ, thì có thể phá thế cục hiện giờ.

Sau khi nhận thấy được tình hình này.

Cao tầng hai bên nhao nhao báo cáo cho Trương Hàn và Diệp Lạc, muốn chủ

nhân của hai thế lực tự mình đi mời.

Đối với chuyện này, Diệp Lạc chỉ cười không để ý, nhường cơ hội này cho

Trương Hàn.

Trái lại Trương Hàn không chút khách sáo, chạy như điên đi mượn sức Từ Ngự.

Sau khi Trương Hàn nói chuyện tình cảm, đương nhiên là Từ Ngự đồng ý, trở

thành một thành viên của địa phủ.

Đạt được Từ Ngự xong, Trương Hàn lập tức mừng như điên.

Địa phủ có thêm một thành viên gần tới hỗn độn thánh nhân, người kia quá vượt

trội, đại biểu lực lượng của địa phủ đè ép Thiên Đình.

Trừ phi chủ của Thiên Đình Thiên Đế Diệp Lạc tự mình ra tay, nếu không thì

Thiên Đình không có khả năng địch nổi địa phủ.

Ngay khi Trương Hàn cảm thấy địa phủ hoàn toàn đè ép Thiên Đình.

Bên Thiên Đình có tin tức truyền ra, thế lực bá chủ ngày xưa của Đông Thần

Châu, tiên triều Đại Đường chính thức gia nhập Thiên Đình.

Đường đế của tiên triều Đại Đường được phong làm một trong tứ ngự đại đế

của Thiên Đình, địa vị ngang với Thiên Đế.

Tin tức này vừa truyền ra, chỉ trong thời gian ngắn cả Tiên Giới đều kích động.

Đứng bên cạnh vách núi đen, Trương Hàn vừa mới khuyên bảo Từ Ngự gia

nhập địa phủ cả người ngây dại.

Sao còn có thể như vậy.

Lần này, ưu thế của địa phủ hắn ta lập tức không còn.

Vị đại sư huynh này, đúng là âm hiểm.

Làm bộ như không có hứng thú với Từ Ngự.

Sau lưng lại tấn công chiếm đóng tiên triều Đại Đường.

Tiên triều Đại Đường mạnh hơn Từ Ngự nhiều.

Từ Ngự có chiến lực cường đại, nhưng tiên triều Đại Đường là thế lực vô cùng

khổng lồ.

Hơn nữa vị đường đế của tiên triều Đại Đường, không yếu hơn Từ Ngự.

Lần này xem như, hoàn toàn thiệt lớn.

“Nhóc Từ, ngươi và vị đường đế Đại Đường kia từng giao đấu chưa?”

Trương Hàn quay đầu nhìn về phía Từ Ngự.

Trước mắt hắn ta chỉ hi vọng, Từ Ngự mạnh hơn đường đế.

Nếu là như vậy, trong lòng hắn ta sẽ dễ chịu hơn một chút.

“Chưa từng giao đấu, lần trước từng chạm mặt trong một bí cảnh, đường đế này

rất mạnh! Ta cảm thấy mình không phải đối thủ, nhưng mà lão ta muốn bắt ta,

cũng không dễ dàng như thế.”

Từ Ngự nghĩ một lát, đáp.

Hắn ta thật sự không nắm chắc đối phó được đường đế.

Lần trước gặp mặt một lần, khí tức thần bí mà cường đại trên người đường đế,

khiến hắn ta khó mà quên được.

Nhưng hắn ta cũng có tự tin của mình.

Đường đế muốn chiến thắng hắn ta, tuyệt đối không có khả năng đơn giản như

vậy!

Nghe thấy những lời này.

Trương Hàn thở dài, nhưng cũng tính là thỏa mãn, có Từ Ngự sẽ tốt hơn cả.

Ngay khi hắn ta chuẩn bị nói gì đó với Từ Ngự.

Ở phía xa có tia sáng bay tới.

Đó là một bóng người.

Cũng chính là thuộc hạ của Trương Hàn.

“Lão đại, không hay rồi, người của Thiên Đình khởi xướng tấn công quy mô

lớn với chúng ta, chúng ta không ngăn cản được…”

“Lão đại, Phong Đô Môn đã thất thủ!”

“Lão đại, Vong Lưu Môn đã thất thủ!”

“…”

Bóng người này nói từng câu.

Hắn ta vừa nói vừa cầm bản đồ, giọng điệu vô cùng lo lắng.

Trên bản đồ, từng dấu hiệu màu đỏ thuộc về địa phủ đang nhanh chóng biến

mất.

Rất rõ ràng, thế lực của địa phủ đang gặp đả kích rất lớn.

Thiên Đình xua binh mà ra, chính thức đánh nhau với địa phủ.

“Mẹ kiếp!”

“Đại sư huynh, huynh không nói võ đức!”

Gương mặt Trương Hàn đều tái đi.

Hắn ta nhìn ra được.

Đây rõ ràng là Diệp Lạc nhìn ra hắn ta đi khuyên bảo Từ Ngự, căn bản không ở

địa phủ, nhân thời gian hư mà vào, khởi xướng tấn công.

Không có Trương Hàn tọa trấn địa phủ, vậy thì không xong, nếu đối mặt với

chiến đấu quy mô nhỏ thì dễ nói.
Bình Luận (0)
Comment