“Đạo của ngươi, ta nhớ rõ là chỉ cần có người tin tưởng lời ngươi nói, vậy thì
đạo của ngươi có thể thành sự thật?”
Sở Duyên sờ cằm.
“Đạo lừa gạt” này, lỗ hổng đó rất lớn, sao có thể không người nào có thể làm
được, chỉ cần có người tin tưởng thì có thể trở thành sự thật?
Chuyện này quá nghịch thiên, quá không hợp lẽ thường.
“Đúng vậy sư tôn, nhưng mà tiền đề thành công, là phải có đủ sự tin tưởng của
chúng sinh, mới có thể hoàn thành.”
Tần Trăn vô cùng thành thật nói rõ với Sở Duyên.
“Hả? Vậy nếu bảo ngươi lừa gạt chúng sinh, nói ngươi cường đại hơn vi sư, có
thể thành công không?”
Sở Duyên không nhịn được hỏi một câu.
Nếu có thể một lần đúng thời điểm, khiến đệ tử này vượt qua hắn, như vậy
không khỏi quá khoa trương.
“Sư tôn!”
Tần Trăn vừa nghe thấy thế sợ tới mức gương mặt thay đổi, không dám nói câu
nào, trực tiếp quỳ rạp trên đất run lẩy bẩy.
Hắn ta còn tưởng sư tôn nhà mình có ý kiến gì đó đối với hắn ta.
“Không cần phải làm thế, vi sư chỉ hỏi ngươi chút thôi, ngươi cứ lớn mật nói ra,
không cần cố kỵ.”
Sở Duyên xua tay nói.
Hắn thật sự không có tâm tư khác, chỉ đơn thuần tò mò nên muốn hỏi mà thôi.
“Sư tôn, chuyện này, chuyện này không có khả năng. Tạm thời không nói đến
chúng sinh có tin hay không, cho dù chúng sinh tin cũng không thể làm được,
sư tôn quá cường đại, muốn dựa vào lời nói của ta vượt qua người, cho dù là
thêm cả Tiên Giới cũng không thể làm được.”
Tần Trăn lắc đầu nói.
Chuyện này không phải là hắn ta vỗ mông ngựa của Sở Duyên.
Mà thật sự chính là như thế.
Hắn ta vừa nghĩ tới ý niệm này, đạo thuộc về hắn ta đã nói cho hắn ta.
Đây là chuyện căn bản không có khả năng làm được, hai bên chênh lệch quá
lớn.
Hắn ta lừa gạt cũng chỉ là lừa gạt mà thôi.
“Như vậy sao?”
Sở Duyên xoa cằm nghĩ một lát, lập tức cảm thấy hợp lý.
Nếu không có hạn chế, vậy thì thật sự quá khoa trương.
Có hạn chế trái lại bình thường hơn nhiều.
Sở Duyên còn muốn nói gì đó với đệ tử thứ 18 này.
Nhưng không đợi hắn mở miệng, bỗng nhiên cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu
nhìn về bên hư vô chi hải.
Ở bên hư vô chi hải, dường như Thông Thiên giáo chủ đang tới gần hắn.
Lần này xem như lập tức hấp dẫn sự chú ý của Sở Duyên.
Sau khi khích lệ đệ tử thứ 18 Tần Trăn này xong, tinh thần của Sở Duyên nhanh
chóng triệu tập rời đi, quay trở về bên quý danh Thiên Đạo.
…
Trong hư vô chi hải.
Sở Duyên quay trở về quý danh Thiên Đạo, đi tới gần Thông Thiên giáo chủ.
Lúc này Thông Thiên giáo chủ đang phi hành ở xung quanh, dường như đang
tìm kiếm Sở Duyên.
Nhưng mà vì Sở Duyên đang ở hư vô chi hải, là Thiên Đạo khí tức nội liễm,
cho dù là Thông Thiên giáo chủ cũng căn bản không tìm thấy Sở Duyên.
Sở Duyên nhìn thấy cảnh này vội vàng hiện thân, muốn biết xem Thông Thiên
giáo chủ tìm hắn làm gì.
Thông Thiên giáo chủ vừa thấy Sở Duyên, chỉ trong nháy mắt thuấn di tới trước
người.
“Sở đạo hữu, ta cảm nhận được tồn tại trong cột sáng kia đang tới gần Tiên
Giới.”
Giọng nói của Thông Thiên giáo chủ nghiêm trọng mở miệng.
Hắn ta sốt ruột tìm kiếm Sở Duyên, chính là vì nói chuyện này.
Hắn ta từng giao đấu với tồn tại kia, cảm nhận được khí tức này.
Cho nên nếu như đối phương tới gần, hắn ta sẽ cảm nhận được.
Hắn ta lập tức cảm nhận được rồi.
Tồn tại kia đang lấy tốc độ rất nhanh tới gần Tiên Giới.
“Đang tới gần Tiên Giới sao?”
Sở Duyên nghe thấy thế, lập tức sởn gai ốc.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài Tiên Giới, Thiên Đạo Chi Lực giống như
sóng dữ bắt đầu khởi động, chỉ trong nháy mắt bao trùm cả hư vô hỗn độn.
Lấy tất cả hư vô hỗn độn làm ván cầu, đi quan sát cực hoang.
Vừa mới quan sát một lát, Sở Duyên đã bị dọa nhảy dựng.
Hắn thật sự cảm nhận được, có khí tức vô cùng huyền diệu đang lấy tốc độ rất
nhanh tới gần Tiên Giới.
Lần này Sở Duyên không bình tĩnh nổi.
Tên này nhằm vào hắn sao?
Con mẹ nó, hắn còn chưa ba hào quy nhất mà.
Dựa vào một hiệu nửa bước đại đạo thánh nhân, cùng với một hiệu hỗn độn
thánh nhân đỉnh phong, có thể chống đỡ nổi tồn tại từ trong cột sáng tới hay
không, là hai chuyện khác nhau.
Không được, không ngăn được cũng phải chắn, không thể đợi chết được.
Trong lòng Sở Duyên dâng lên ý chí chiến đấu.
Đánh thì đánh, nhưng tất phải kéo sân bãi chiến đấu đến Tiên Giới.
Chỉ có sân nhà ở Tiên Giới, hắn mới có thể phát huy ra sức chiến đấu cường đại
nhất.
Sở Duyên kiên nhẫn suy nghĩ.
Làm thế nào mới dụ được tồn tại kia tiến vào Tiên Giới.
Sở Duyên suy nghĩ, đồng thời bóng dáng kia đã đâm vào hư vô hỗn độn.
Lần này lập tức làm lộn xộn suy nghĩ của Sở Duyên.
Như vậy còn suy nghĩ cái rắm.
Người ta đều đã tới cửa nhà.
Sở Duyên vốn đang định nhìn một chút, rốt cuộc tồn tại này trông như thế nào.