[Bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Vô Đạo Tông.]
[Hạng nhất: Diệp Lạc (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng hai: Đạm Đài Lạc Tuyết (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng ba: Tử Tô (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng tư: Ngải Tình (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng năm: Thao Thế (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng sáu: Tô Càn Nguyên (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng bảy: Tô Hề (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng tám: Tần Trăn (hỗn độn thánh nhân).]
…
[Hạng 10: Hoa Thần Y (hỗn độn thánh nhân).]
[Hạng 11: Lâm Mạc (hỗn độn thánh nhân).]
…
[Hạng 16: Tư Nhạc (hỗn độn thánh nhân)]
[Hạng 17: Trương Hàn (hỗn độn thánh nhân).]
Cừ thật, tất cả đều là hỗn độn thánh nhân sao?
Tốc độ này, đúng là nhanh.
Quả nhiên là Tranh không lừa gạt hắn.
Các đệ tử của hắn, đúng là đều có duyên pháp.
Tốc độ trở nên mạnh hơn nhanh như thế.
Hắn làm sư phụ, cũng không thể lạc hậu như thế.
Phải nhanh hơn mới được.
Sở Duyên có chút nóng lòng.
Hắn muốn hợp thể, biến thành đế hoàng… Khụ khụ, biến thành Vô Danh Chi
Chủ.
Hoàn toàn thể Vô Danh Chi Chủ, đúng là mạnh vượt qua mọi thứ.
Sở Duyên trầm ngâm một lúc, lại thúc giục một lát, bảo thánh nhân kia đẩy
nhanh tốc độ ma luyện Tiêu Dật.
…
Thánh nhân kia nhận được phân phó, chỉ có thể thúc giục cấp dưới, khiến người
này đẩy nhanh tốc độ ma luyện.
Từng tầng truyền xuống dưới.
Khi truyền tới tai người đàn ông mặc đồ đen, hắn ta lộ vẻ bất đắc dĩ.
Lúc này, người đàn ông mặc đồ đen đứng trên không một thành trì.
Hắn ta phát hiện, dường như Tiêu Dật này đi lệch hướng.
Bị bắt nhiều thân nhân như thế, sau đó không bùng nổ bất cứ tiềm lực gì, mấy
ngày gần đây lại càng như nổi điên, hung hãn ương ngạnh.
Không có chút cảm giác muốn tu luyện.
Tu vi không tăng lên còn giảm xuống.
Hiện giờ đều biến thành Luyện Khí trung kỳ.
Khiến người đàn ông mặc đồ đen không biết phải làm sao.
“Chuyện này, rốt cuộc chuyện này phải làm thế nào?”
Người đàn ông mặc đồ đen im lặng.
Hắn ta phát hiện, hiện giờ hắn ta không có biện pháp.
Rơi vào đường cùng, người đàn ông mặc đồ đen chỉ có thể gọi người.
Hắn ta gọi người xong, một lão giả mặc áo bào màu xám cất bước đi ra, đi tới
trước mặt người đàn ông mặc đồ đen.
Người đàn ông mặc đồ đen nói chuyện hiện giờ cho lão giả kia một lần.
Lão giả nghe xong, cũng im lặng một lát.
“Có khả năng ta đã hiểu.”
“Tên nhóc này sau lưng có một số bí mật chúng ta không biết, dẫn đến hắn ta
biết rõ là ngươi bắt đi tộc nhân của cha hắn ta, cũng biết tộc nhân của hắn ta căn
bản không sao, cho nên không hoảng hốt.”
“Hơn nữa lúc trước ta cảm thấy có người nhìn trộm, có lẽ là bí mật sau lưng tên
nhóc này dẫn đến, tên nhóc này hẳn là biết thân phận của mình.”
Lão giả hít sâu một hơi.
Tâm tính của tên nhóc này trở nên hung hãn ương ngạnh.
E rằng biết mình là con nối dòng của đại đạo thánh nhân, cho nên mới thay đổi.
Lão ta từng thấy nhiều người biến thành như vậy.
Thỉnh thoảng có người chiếm được một khoản linh thạch lớn, cũng sẽ tâm tính
xảy ra thay đổi, trở nên hung hãn ương ngạnh.
Theo ý lão ta, tình hình của Tiêu Dật không khác chuyện này lắm.
Ừm, nhà giàu mới nổi.
“Vậy Trần lão, hiện giờ nên làm gì bây giờ?”
Người đàn ông mặc đồ đen kia không nhịn được hỏi.
“Ta tự mình đi xuống tìm hắn ta nói chuyện, không nói chuyện e rằng không
được.”
Lão giả “Trần lão” im lặng một lát, mở miệng nói.
Người đàn ông mặc đồ đen không có ý kiến gì.
Hiện giờ hắn ta cảm thấy chuyện này không phải chuyện gì tốt.
Chuyện này làm tốt, nói không chừng đám người tầng thấp như bọn họ sẽ được
tồn tại vô thượng kia liếc mắt nhìn.
Nhưng mà không làm cẩn thận, sẽ là tai họa ngập đầu.
Đối với bọn họ mà nói, tồn tại kia chính là thần.
Có thể nói như thế.
Nếu tồn tại kia nhìn bọn họ khó chịu, dưới một câu, bọn họ sẽ tinh thần đều bị
diệt.
Ngay cả gia tộc sau lưng bọn họ, thậm chí là những người có quan hệ với bọn
họ, đa số đều mất mạng.
Trần lão nói đi là đi.
Sau khi nhìn thoáng qua vị trí của Tiêu Dật, lập tức đi về phía Tiêu Dật.
Tìm Tiêu Dật tâm sự!
Người đàn ông mặc đồ đen kia không dám làm gì.
Chỉ có thể đứng tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.
…
Trong một gian tửu lâu.
Tiêu Dật đang ăn ở đó.
Rất rõ ràng, giống như lời người đàn ông mặc đồ đen nói, tâm tính của hắn ta đã
xảy ra thay đổi.
Hung hãn ương ngạnh!
Ở phía trước hắn ta, “Đồ lão” sư tôn của hắn ta đang khuyên bảo.
“Tiêu Dật, tuy ngươi là con nối dòng của tồn tại vô thượng, nhưng mà ngươi
không thể như vậy được, ngươi cứ tiếp tục như thế, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ
bị phế đi.”
Đồ lão muốn khuyên can.
“Đồ lão, ngươi cứ yên tâm đi, ta có chừng mực.”
Tiêu Dật xua tay, dáng vẻ như ta có thể làm chủ.
Dáng vẻ này, khiến Đồ lão im lặng.
Nếu ngươi tự có chừng mực, đã không có dáng vẻ như thế.
Như vậy mà ngươi còn nói có chừng mực?
Nhưng mà Đồ lão ngoại trừ khuyên can ra, thì không thể làm được gì.
Lão ta khuyên can không có hiệu quả, cũng căn bản không thể làm gì được Tiêu
Dật…