Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1434

Đây không phải là chuyện tốt ư?

Ngay cả đám đồng môn đều có loại khen thưởng này.

Vậy đệ tử mạnh nhất như hắn ta, sẽ nhận được khen thưởng gì?

Trương Hàn tràn ngập chờ mong.

Ngay khi hắn ta vô cùng chờ mong.

Giọng nói của Thiên Nhi vang vọng bên tai Trương Hàn.

“Trương Hàn, có lẽ ngươi nên thu liễm lại chút tâm tư nhỏ này của ngươi rồi.”

“Có khả năng sư tôn của các ngươi, cũng không có tính toán khen thưởng cho

ngươi.”

“Có lẽ sư tôn các ngươi lựa chọn đệ tử mạnh nhất, là có chuyện quan trọng

muốn phân phó, mà không phải muốn khen thưởng ngươi.”

Thiên Nhi nói ra phòng đoán của mình cho Trương Hàn nghe.

Trương Hàn nghe thấy những lời này, trong lòng chợt lạnh.

Dựa theo tính nết của sư tôn.

Thật sự có khả năng này.

Không phải là…

Không phải là, thật sự sẽ như thế chứ.

Trong lòng Trương Hàn dâng lên vô số ý nghĩ.

Nhưng mọi người đều không quan tâm, cả đám nhận được sự đồng ý của Sở

Duyên xong, đều tiến vào trong không gian tu hành.

Ở nơi này chỉ còn lại Sở Duyên và Trương Hàn.

“Hàn Nhi, ngươi tới đây.”

Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng.

“Sư tôn, người có gì phân phó?”

Trương Hàn lộ ra tươi cười còn khó coi hơn khóc, tiến lên mấy bước.

“Vi sư có chuyện quan trọng muốn giao cho ngươi làm, hi vọng ngươi có thể

hoàn thành thay vi sư…”

Sau khi Sở Duyên nói xong, thì nói rõ mọi chuyện muốn khiến Lâm Thương

nhanh chóng mạnh hơn với Trương Hàn.

Sau khi nghe xong mọi chuyện, cả gương mặt Trương Hàn đều đã biến thành

hình quả mướp đắng.

Thật sự là như thế.

Xong đời.

Xong đời.

Lần này thật sự xong rồi.

Vốn đang nghĩ tranh đệ tử mạnh nhất này, có thể có được chỗ tốt gì đó.

Không ngờ tới, có chỗ tốt cái rắm.

Có chỉ là loại chuyện phải đi bôn ba này.

Đám đệ tử đồng môn đều đến không gian kia tu hành.

Chỉ có hắn ta phải đi bôn ba.

Chuyện này còn không phải ngày một ngày hai có thể hoàn thành.

Đợi sau khi hắn ta trở về, có lẽ sẽ từ đệ tử mạnh nhất biến thành lót đáy của

tông môn?

Trương Hàn buồn bực.

Nhưng mà ở trước mặt Sở Duyên, hắn ta không dám nói gì, chỉ có thể miễn

cưỡng cười vui.

“Sao thế, Hàn Nhi, ngươi không muốn đi làm ư?”

Sở Duyên khẽ nhíu mày, hỏi một câu.

“Không phải không phải, có thể chia sẻ một phần ưu sầu với sư tôn, thật sự là

vinh hạnh của đệ tử, sao đệ tử dám từ chối?”

Trương Hàn vội vàng nói.

Cho hắn ta mười lá gan, hắn ta cũng không dám từ chối sư tôn nhà mình.

“Vậy thì được, lập tức khởi hành đi.”

“Ngươi cầm lấy thứ này, cái nhẫn này là của ngươi, bên trong có một số tài

nguyên tu hành của ngươi.”

Sở Duyên ném một chiếc nhẫn cho Trương Hàn.

Tốt xấu gì hiện giờ hắn coi như là chủ thế lực đứng đầu một phương.

Sau lưng có vô số tài nguyên.

Đệ tử của hắn, đương nhiên là có không ít tài nguyên.

“Đa tạ sư tôn.”

Trương Hàn nhận lấy chiếc nhẫn này, đôi mắt sáng lên.

“Đi đi.”

Sở Duyên xua tay.

“Chuyện đó, sư tôn, nếu ta hoàn thành xong chuyện này trở về, có thể cho ta

tiến vào không gian kia tu hành một thời gian được không?”

Trương Hàn vẫn luôn suy nghĩ mãi, không nhịn được nói.

Hắn ta vừa mới nhìn thoáng qua không gian kia.

Trận chi đại đạo thuộc về hắn ta đang điên cuồng chấn động, trận tâm trời sinh

của hắn ta cũng đang nhảy lên, dường như đang nói với hắn ta.

Đi vào không gian bên trong, hắn ta có thể nhận được tăng lên!

“Có thể!”

Sở Duyên không chút nghĩ ngợi đồng ý.

“Đệ tử đa tạ sư tôn!”

Lần này cuối cùng Trương Hàn cũng cảm thấy mỹ mãn.

Bước nhanh ra khỏi điện phủ.



Trên điện phủ.

Sở Duyên ngồi ở trên cao, hắn nhìn bóng dáng Trương Hàn rời đi ở phía xa, tay

nhẹ nhàng xoa cằm mình.

“Lần này không nhắc nhở lão nhị này, đừng chơi trò đâm sau lưng, đừng chơi

mơ mộng gì đó.”

“Có thể lần này lại bị lão nhị này làm hỏng hay không?”

Nghĩ như thế, trong lòng Sở Duyên cảm thấy lạnh cả người.

Nhưng trái lo phải nghĩ xong, hắn lại cảm thấy không có khả năng lắm.

Hắn là bảo lão nhị trợ giúp người ta nhanh chóng mạnh hơn, không bảo hắn ta

dạy phế người ta.

Có lẽ sẽ không gặp chuyện không may.

Sở Duyên cố nén cảm giác bất an ở trong lòng, lựa chọn tin tưởng nhị đệ tử nhà

mình.

Ừm, miễn cưỡng tin tưởng lão nhị này thêm một lần đi.

Lần này mà làm hỏng chuyện nữa, xem hắn có lột da Trương lão nhị này hay

không.

Sở Duyên nghĩ tới đây, thì không nghĩ nhiều nữa.

Trái lại nhìn về phía các đệ tử đang tu hành trong không gian.

Nhìn đám đệ tử này, trong đôi mắt hắn lộ ra dịu dàng.

Có thể đọc những sách cổ này, chỉ sợ thực lực của đám đệ tử này sẽ nhanh

chóng tăng trưởng.

Không biết cụ thể sẽ tăng tới mức độ nào.

Nhưng mà sau này đám người đứng đầu dưới tay hắn, xem như có.

Các đệ tử của hắn, đều có đủ tư cách chi phối giả chứng đạo!

Hắn tin tưởng, sau này các đệ tử của hắn, tất cả đều là cấp bậc chi phối giả, đều

không ngoại lệ!
Bình Luận (0)
Comment