“Đạm Đài Lạc Tuyết đúng không? Ừm, nếu đồng ý, vậy thì đi thu dọn đi, tạm
biệt với người nhà, theo bổn tọa về sơn môn tu hành.”
“Yên tâm, sau này ngươi còn có thể trở về, cho nên không cần quá bi thương.”
Sở Duyên thản nhiên nói.
“Dạ, sư tôn.”
Đạm Đài Lạc Tuyết cũng nghiêm túc, trực tiếp sửa lại, mỉm cười, sau đó đi thu
dọn đồ đạc.
Sở Duyên không đi theo, đi tới đại đường ngồi xuống, trò chuyện với gia chủ
Đạm Đài.
Nhưng mà biết được vậy mà gia chủ Đạm Đài còn là cảnh giới Trúc Cơ xong,
Sở Duyên cảm nhận được ác ý đến từ thế giới.
Gia chủ một gia tộc đều là cảnh giới Trúc Cơ.
Vậy mà hiện giờ hắn còn là cảnh giới Luyện Khí.
Hắn hận!
…
Đại môn trước phủ đệ Đạm Đài.
Gia chủ Đạm Đài dẫn theo quản gia đứng ở trước cửa, nhìn bầu trời.
Chẳng qua trong bầu trời đã sớm không còn bóng người.
Một nén nhang trước.
Sở Duyên dẫn theo Trương Hàn và Đạm Đài Lạc Tuyết rời khỏi nhà Đạm Đài.
Gia chủ Đạm Đài tự mình đưa tiễn.
Cũng tận mắt thấy cảnh Trương Hàn vung tay lên, pháp trận lập tức ngưng tụ,
dẫn người bay đi.
Khi thấy trận pháp sư này bày trận, gia chủ Đạm Đài ngoại trừ kinh ngạc, chỉ có
kinh ngạc.
Không cần nguyên liệu của trận pháp.
Không cần luyện chế các loại trận đồ.
Không cần bố trí Trận Nhãn.
Không cần dùng bất cứ thứ gì, vung tay lên là bày trận…
Trận pháp sư mạnh như vậy từ khi nào thế.
Nhưng mà gia chủ Đạm Đài không ngốc.
Lão ta suy đoán, có lẽ chỉ có mình trận pháp sư này như vậy mà thôi.
Nếu người người đều giống như trận pháp sư này.
Còn cần tu tiên nữa sao?
Đổi thành tu trận pháp không tốt hơn à?
Giống như trận pháp sư này, một hơi bố trí hơn mười trận pháp ra, tu tiên giả gì
có thể thắng được…
“Có lẽ Tuyết Nhi đồng ý bái sư, chính là vì đủ loại nguyên nhân, không biết rốt
cuộc môn phái của đối phương tên gì, vậy mà quên hỏi, chỉ biết sư tôn của
Tuyết Nhi, tên là… Sở Duyên?”
Gia chủ Đạm Đài lẩm bẩm nói.
Muốn suy nghĩ xem giới Tu Tiên hiện giờ có người tên “Sở Duyên” hay không.
Tuy nhà Đàm Đài bọn họ là gia tộc phàm tục, nhưng vẫn biết một số nhân vật
nổi tiếng trong giới Tu Tiên.
Thuộc gia tộc bán phàm tục bán tu tiên.
Gia chủ Đạm Đài nghĩ một lát, vẫn không nghĩ ra trong nhân vật nổi tiếng giới
Tu Tiên có nhân vật số một tên “Sở Duyên”.
“Chẳng lẽ là lão quái vật không xuất thế? Có lẽ có khả năng.”
Cuối cùng gia chủ Đạm Đài chỉ có thể cho ra đáp án như vậy.
Ngay khi gia chủ Đạm Đài nghĩ thông suốt, dự định xoay người quay vào trong
nhà.
Một hạ nhân nhanh chóng chạy từ bên ngoài vào.
Thiếu chút nữa va phải gia chủ Đạm Đài.
May mà gia chủ Đạm Đài là cảnh giới Trúc Cơ, vươn tay bám lấy hạ nhân này.
“Chuyện gì thế, gấp như vậy, tốc độ chậm một chút, cẩn thận đụng phải người
khác.”
Gia chủ Đạm Đài lắc đầu nói một câu.
Bất chợt buông hạ nhân kia ra.
“Gia chủ, có tin tức mới nhất của giới Tu Tiên! Còn là tin tức liên quan tới khu
vực Hổ Hạc Quan chúng ta!”
Gia chủ Đạm Đài mở thư ra xem.
Tiêu đề trên thư lập tức hấp dẫn sự chú ý của lão ta.
“Kinh hãi! Vậy mà yêu tộc Long Quân tiến vào biên cảnh Đông Châu!”
Yêu tộc Long Quân?
Gia chủ Đạm Đài không hề xa lạ với danh hào này.
Bởi vì yêu tộc Long Quân ở dưới Trường Giang và Hoàng Hà thuộc Vân Châu
sát bên cạnh.
Tính ra không cách Đông Châu quá xa, cho nên lão ta có nghe nói.
Cho nên biết yêu tộc Long Quân đáng sợ cỡ nào.
Tuy biết yêu tộc Long Quân không coi nhân tộc như kẻ thù, nhưng vị Long
Quân này tiến vào biên cảnh Đông Châu, còn tới khu vực Hổ Hạc Quan, nên
khiến lão ta cảm thấy hơi kinh ngạc.
Gia chủ Đạm Đài tiếp tục đọc tiếp, càng đọc càng kinh hãi.
Yêu tộc Long Quân tiến vào biên cảnh Đông Châu, dẫn tới tông chủ của tông
môn ẩn thế “Sở Duyên” ra tay, đánh bại yêu tộc Long Quân ở biên cảnh Đông
Châu, cường thế bức yêu tộc Long Quân rời khỏi biên cảnh, khiến Đông Châu
an ổn!
Tông chủ của tông môn ẩn thế!
Sở Duyên!
Gia chủ Đạm Đài nhìn thấy tin tức này, sợ tới mức hai mắt trợn ngược, thiếu
chút nữa ngất đi.
May mà quản gia và hạ nhân vội vàng đỡ được gia chủ Đạm Đài.
“Gia chủ, người cẩn thận một chút, đừng để bị ngã.”
“Gia chủ có cần gọi y sư tới khám cho ngài hay không?”
Gia chủ Đạm Đài vùng vẫy, hai đầu gối mềm nhũn, xông thẳng tới hướng Sở
Duyên rời đi quỳ xuống, toàn thân đều đang run lẩy bẩy.
Đó là kích động.
Người vừa mới tới đây, tên là Sở Duyên!
Gia chủ Đạm Đài không nghĩ sẽ trùng hợp như thế.
Khí chất của người vừa rồi vô cùng mờ mịt.
Mà đệ tử trận pháp sư cường đại sau lưng không thể nghi ngờ đã chứng minh
thân phận của người nọ.
Đó chính là tông chủ của tông môn ẩn thế!
Con gái nhà lão ta được tông môn ẩn thế nhận làm môn hạ!
Đây là vinh hạnh vô cùng lớn!
Đối với gia chủ Đạm Đài mà nói, quả thực là bốc lên khói xanh ở phần mộ tổ
tiên.