“Long Quân, con nối dòng của ngươi là thần thú hộ pháp của Vô Đạo Tông
đúng không, không biết ngươi có giải thích gì đối với chuyện lần này?”
Yêu Vương kia cười mở miệng hỏi.
Nghe thấy những lời này, hơn mười Yêu Vương dừng cãi vã, không hẹn mà
cùng nhìn về phía Long Quân Ngao Dạ.
Yêu Vương hổ tộc cũng như vậy.
Bọn họ đều muốn nghe quan điểm của Ngao Dạ.
Dù sao tính ra, Ngao Dạ là người có quan hệ tốt nhất với Vô Đạo Tông.
Long Quân Ngao Dạ vốn định xem diễn sửng sốt một lát.
Lão ta vẫn luôn không có ý định mở miệng.
Theo ý lão ta, cho dù… Tất cả Yêu Vương đều bị Sở tông chủ nhớ thương, hay
là không nhớ thương, đều không liên quan quá lớn đối với lão ta.
Bởi vì con trai thứ 97 nhà lão ta là thần thú hộ pháp của Vô Đạo Tông.
Cho dù thế nào, Vô Đạo Tông chắc chắn sẽ chiếu cố nhất mạch lão ta một chút,
cho nên lão ta hoàn toàn không cần lo lắng mình bị Sở tông chủ kia nhớ thương.
Mà lúc này có Yêu Vương hỏi lão ta, vậy lão ta không thể không trả lời.
Long Quân Ngao Dạ ngẩng đầu nhìn hơn mười Yêu Vương, do dự một lát, vốn
định nói ra suy nghĩ của mình.
Dù thế nào, lão ta cũng là người của yêu tộc.
“Ta cảm thấy chuyện này, giống như chúng ta thảo luận, Sở tông chủ của Vô
Đạo Tông, hẳn là biết chúng ta tụ tập, mới đánh ra một vòng sáng.”
“Nhưng mà vòng sáng kia hẳn là cảnh cáo mà thôi, nếu không e rằng chúng ta
đều đã mất mạng.”
Ngao Dạ nói như vậy.
“Nhưng mà theo bổn vương biết, bên tông môn ẩn thế đứng đầu nhân tộc, đã
từng tụ tập giống như chúng ta, vì sao bên nhân tộc không chịu bất cứ công kích
gì? Chẳng lẽ vị Sở tông chủ kia, trọng nhân khinh yêu?”
Yêu Vương lý trí này đôi mắt tỏa sáng, truy hỏi.
“Mấy tông môn ẩn thế của nhân tộc cũng từng cử hành tụ hội, nhưng bọn họ
không ai từng nói, muốn một tay trảm Sở tông chủ.”
Ngao Dạ nói với vẻ sâu xa.
Yêu Vương lý trí nghe thấy những lời này, cũng hết nói nổi, nhìn Yêu Vương
hổ tộc kia, ngoại trừ thở dài, vẫn là thở dài, liếc mắt nhìn Yêu Vương khác
xong, lưu lại một câu, thì trực tiếp rời khỏi điện đường này.
“Kể từ hôm nay, đặt ba chữ Vô Đạo Tông làm cấm kỵ của yêu tộc, không cần
tùy ý xưng hô, thái độ đối với Vô Đạo Tông… Nếu các ngươi có nắm chắc đỡ
được một chiêu của vị kia, lại nói tới chuyện là địch.”
Sau khi nói xong, Yêu Vương lý trí nhất đứng dậy rời đi, không có ý định ở lại.
Yêu Vương khác thấy thế, đều hiểu ý, nhao nhao rời khỏi điện đường.
Chỉ một lát sau, trong điện đường còn nửa, chỉ còn lại Yêu Vương hổ tộc.
Một mình lão ta ở đây, đâu dám rời đi, sợ Sở tông chủ thấy lão ta rời đi, lại cho
lão ta một vòng sáng, chỉ có thể im lặng chịu phạt đứng…
…
Trong khu vực Đông Châu.
Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.
Trong Giới Luật Điện.
Tô Hề và Hoa Thần Y đứng trong điện đường này.
Ánh mắt hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía thân tháp vĩ đại trong điện,
có chút nghi ngờ.
Bọn họ đều nghe nói từ chỗ Bạch Trạch.
Sư tôn bảo bọn họ tới Giới Luật Điện.
Khi bọn họ tới nơi này xong, lọt vào tầm mắt chỉ có thân pháp trước mặt này.
Bọn họ thực sự không biết, sư tôn bảo bọn họ tới đây làm gì.
“Sư tỷ, có thể là… Sư tôn bảo chúng ta đi vào tòa tháp này hay không?”
Hoa Thần Y do dự một lát, mở miệng nói.
“Không phải chứ, điện đường này tên là Giới Luật Điện, hẳn là dùng để khiển
trách đệ tử, tòa tháp này dùng để khiển trách, chúng ta không phạm phải chuyện
gì mà.”
Tô Hề có chút ngốc nói.
“Nhưng mà sư tôn bảo chúng ta tới, ngoại trừ tòa tháp này, thì không còn thứ
khác, không vào xem, chẳng lẽ chúng ta cứ đi ra ngoài như vậy?”
Hoa Thần Y cảm thấy khó hiểu nói.
Sau khi hắn ta nói xong, ánh mắt tìm kiếm xung quanh một lát.
Nhưng không phát hiện ra thứ gì.
Cuối cùng chỉ có thể dời mắt nhìn thân tháp.
Nhìn phù văn kỳ lạ được khắc họa trên thân tháp, đôi mắt hắn ta hiện lên suy tư.
Bên kia, Tô Hề do dự một lát, vẫn gật đầu.
“Sư đệ, nếu sư tôn dặn dò, vậy chúng ta đi vào trong tháp nhìn xem đi.”
Tô Hề quay đầu nhìn về phía Hoa Thần Y.
“Được.”
Hoa Thần Y gật đầu.
Hắn ta dẫn đầu đi tới tòa tháp kia, muốn nhìn xem mở tòa tháp này kiểu gì.
Hoa Thần Y tới gần thân tháp.
Vừa định vươn tay ra kiểm tra.
Ngay khi bàn tay hắn ta sắp chạm vào thân tháp, cửa thân tháp vốn đóng chặt
đột nhiên mở ra, lực hút kinh khủng chỉ trong nháy mắt hút Hoa Thần Y bất ngờ
không phòng ngự vào.
“Sư đệ!”
Tô Hề nhìn thấy cảnh này, vội vàng theo vào.
Hai người một trước một sau, tiến vào trong cự tháp.
Sau khi Tô Hề hoàn toàn bước vào cự tháp, cửa thân tháp lập tức đóng lại,
không cho hai người cơ hội đi ra.
…
Hai người tiến vào trong thân tháp thì vô cùng mơ hồ, cảm thấy vô cùng kỳ
diệu.
“Sư tỷ, chuyện này… Ta cũng không biết là tình huống gì, vừa rồi ta bị hút vào
trong.”
Hoa Thần Y có chút mê mang mở miệng.
“Đi thôi, chúng ta vào xem.”
Tô Hề lắc đầu, bảo Hoa Thần Y vào xem với nàng, đều đã tiến vào, lại nói thêm
gì cũng vô dụng.
“Được.”
Đương nhiên là Hoa Thần Y đâu dám từ chối.
[Góc bán thảm: Cầu kim phiếu, sư huynh nào còn kim phiếu thì đẩy giúp vào bộ
này cho muội với ^^.]