Nhưng ngọc tỷ va chạm với trưởng lão này, chỉ trong nháy mắt đánh bay trưởng
lão, cả người giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, trực tiếp đập xuống
đất, phát ra tiếng rầm.
Mà ngọc tỷ cũng bị trưởng lão này ngăn cản, bay ngược trở về, rơi lên tay lão
gia chủ nhà họ Mạc.
Rầm rầm!
Ngay sau đó, một số tu sĩ cảnh giới Luyện Khí mặc đồ đen từ bên ngoài xông
vào, bao vây quảng trường Diệp phủ lại.
Lão gia chủ nhà họ Mạc từ trên đi xuống, tay nâng ngọc tỷ, đôi mắt lạnh lùng
nhìn chằm chằm đám người trên quảng trường Diệp phủ.
“Hôm nay, Diệp phủ sẽ bị diệt!”
Giọng nói lạnh lùng khàn khàn vang vọng cả quảng trường…
Trong khu vực Đông Châu.
Thành Huyền Nguyệt, quảng trường Diệp phủ.
Từng bóng người nhanh chóng bay vút lên, vây xung quanh quảng trường.
Mỗi bóng người ở nơi này gần như đều có tu sĩ cảnh giới Luyện Khí, siêu thoát
khỏi phàm tục.
Trong đó có không ít cảnh giới Trúc Cơ.
Những người này mỗi người đều cầm vũ khí trong tay, ánh mắt hung ác nhìn
chằm chằm đám tiểu bối trong sân.
Trong tay lão gia chủ nhà họ Mạc lơ lửng một ngọc tỷ, đôi mắt vẩn đục, nhìn
chằm chằm đám người nhà họ Diệp.
“Hôm nay, Diệp phủ sẽ bị diệt!”
“Diệp Long, còn chưa cút ra đây nhận lấy cái chết?”
Lão gia chủ nhà họ Mạc nhìn về phía Diệp Long, khàn giọng nói.
“Mạc Chính! Nhà họ Mạc ngươi có ý gì? Phái nhiều người tới đây như vậy, còn
dám làm trưởng lão nhà họ Diệp ta trọng thương!”
Diệp Long không có một chút sợ hãi, đi ra, nhìn thẳng lão gia chủ nhà họ Mạc.
“Lão phu nghe nói trong Diệp phủ ngươi, có một kiện bảo vật, có thể khiến
người ta đột phá tới cảnh giới Nguyên Anh, lão gia hỏa ta cố ý đến thỉnh cầu
bảo vật này mà thôi, lão phu lường trước được ngươi sẽ không cho, cho nên diệt
Diệp phủ, đến lúc đó lão phu tự mình tìm.”
Lão gia chủ nhà họ Mạc lộ ra nụ cười châm chọc, chậm rãi mở miệng nói.
“Cái gì? Khiến người ta đột phá cái gì?”
Diệp Long trợn to hai mắt.
“Đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh!”
Lão gia chủ nhà họ Mạc lạnh lùng trả lời.
“Cảnh giới gì?”
Diệp Long lại mở miệng hỏi.
“Nguyên Anh! Cảnh giới Nguyên Anh!”
Lão gia chủ nhà họ Mạc có chút không kiên nhẫn, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ngươi có bệnh có phải không? Diệp phủ ta có bảo vật khiến người ta đột phá
cảnh giới Nguyên Anh ư? Cảnh giới Nguyên Anh, không phải cảnh giới trẻ sơ
sinh, ngươi đúng là dám nói, e rằng ngươi hồ đồ rồi, nếu có bảo vật kia, ta đều
đã thành cảnh giới Nguyên Anh, một cái tát đánh nhà họ Mạc các ngươi không
còn, ta sẽ cho các ngươi cơ hội đứng đây ư?”
Diệp Long không giữ được hình tượng nghiêm túc, chỉ vào lão gia chủ nhà họ
Mạc mắng.
Những lời này vừa nói ra, lão gia chủ nhà họ Mạc rơi vào trầm tư.
Lão ta cúi đầu, giống như đang tự hỏi gì đó.
Mấy người trung niên ở phía sau nghe thấy thế, vội vàng đi tới bên cạnh lão gia
chủ nhà họ Mạc, nhỏ giọng nói nhỏ.
“Lão gia chủ, những chuyện này đều là Diệp Long tự mình nói mà thôi, nói
không chừng vì thiên phú của đám người nhà họ Diệp quá thấp, không có cách
nào sử dụng, đổi lại là lão gia nhân ngươi, chắc chắn có thể sử dụng!”
“Đúng vậy đúng vậy, lão gia chủ, ngươi đừng nên tin lời Diệp Long nói, huống
hồ hiện giờ chúng ta đã nắm trong tay toàn cục, cho dù có bảo vật hay không,
tiêu diệt nhà họ Diệp, nhà họ Mạc chúng ta có thể xưng bá cả thành Huyền
Nguyệt.”
“Lão gia chủ, tên đã lên dây, không bắn không được!”
“Đúng vậy, lão gia chủ, nếu bây giờ không tiêu diệt nhà họ Diệp, chuyện này
truyền ra, lão gia chủ ngươi phải làm đại ô long, chuyện này cũng không tốt đối
với danh vọng của ngươi.”
Đôi mắt mấy người trung niên nóng cháy, đều ủng hộ tiêu diệt Diệp phủ.
Theo bọn họ, cho dù thực sự có bảo vật, cũng không tới lượt bọn họ.
Chẳng bằng thực tế một chút.
Nuốt Diệp phủ, đến lúc đó chiếm đoạt tài sản, càng có ích với bọn họ hơn.
Mà lão gia chủ nhà họ Mạc hoàn toàn không nghe lời đám người trung niên này,
cúi thấp đầu như rơi vào trầm tư, miệng còn đang lẩm bẩm.
“Không có đạo lý, không có đạo lý.”
“Chuyện này không có khả năng.”
Lão gia chủ nhà họ Mạc có chút không dám tin.
Nếu chỉ là tin tức của người khác.
Đương nhiên là lão ta không có khả năng tin tưởng.
Nhưng lão ta chiếm được tin còn có bằng chứng, lão ta mới tin chuyện này.
Mà lão ta đạt được tin, đó là đại tông môn Cổ Thần Tông gần thành Huyền
Nguyệt điều động người tới gần thành Huyền Nguyệt, chính là vì đạt được bảo
vật này.
Lão gia chủ nhà họ Mạc thông qua một số con đường của mình biết được một
chút, phát hiện Cổ Thần Tông thực sự có không ít cao thủ xuất hiện gần thành
Huyền Nguyệt.
Chuyện này mới khiến lão gia chủ nhà họ Mạc chắc chắn, bảo vật này thực sự
tồn tại.
Nhưng theo như lời Diệp Long nói, nếu thực sự có bảo vật, vì sao Diệp Long
không tự mình sử dụng?
Hay là nói, bảo vật này có tính hạn chế gì đấy, người bình thường không dùng
được?
Mặc kệ, tóm lại cho dù thế nào, lấy bảo vật này trước hãy nói!