Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 546

Thánh Địa ở khắp nơi Trung Châu lại càng đứng về một bên, cả Trung Châu rơi

vào trong hỗn loạn.

Thậm chí loáng thoáng còn có xu thế không ngừng khuếch tán.

Một số tông môn cảm thấy không an toàn, cho nên kéo tông môn ngoài Trung

Châu vào.

Trận náo động này mơ hồ có xu hướng khuếch tán ra cả đại lục Thần Hành.

Ở trên một ngọn núi cao, Tô Hề đứng trên ngọn núi, nàng mặc một bộ xiêm y

màu đỏ nhạt, đôi mắt phiếm tử quang, có vẻ vô cùng quỷ dị.

Ở quanh người nàng, là từng sợi dây vận mệnh không ai có thể nhìn thấy.

Những sợi dây này một đầu ở chỗ Tô Hề, đầu còn lại thì dũng mãnh nhập vào

trong hư không, không nhìn thấy vị trí cụ thể ở đâu.

Khẽ đếm thô sơ giản lược, trên người Tô Hề có khoảng mấy trăm sợi.

Từ khi Tô Hề bố cục Trung Châu, năng lực khống chế sợi dây của nàng càng

ngày càng biến thái.

Đối với nàng mà nói, khống chế một lần mấy trăm tu sĩ vô cùng thành thạo.

Nhưng mà hiện giờ Tô Hề hơi đau đầu.

Ý nguyện của nàng là muốn dẫn dắt Triều Tiên Điện, giết Thiên Diễn Tông.

Kết quả không ngờ tới, Thiên Diễn Tông này như quỷ tinh, kéo một đống quan

hệ.

Hiện giờ tình hình cả Trung Châu đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Tô

Hề.

Điều này khiến Tô Hề cảm thấy vô cùng đau đầu…



Trong khu vực Trung Châu, trên đỉnh một ngọn núi, Tô Hề đau đầu với tình

hình hiện giờ, nàng căn bản vô lực khống chế tình hình trước mắt.

Trận náo động này khuếch tán thực sự quá nhanh.

Vốn là chuyện của hai tông môn, hiện giờ mơ hồ có xu thế kéo theo cả đại lục.

“Thánh Quân tiền bối, ngươi nói xem bây giờ nên làm gì đây?”

Tô Hề không có biện pháp, lấy Hải Tinh ra, hỏi Hải Tinh.

“Làm sao bây giờ à? Bây giờ còn có thể làm gì? Đương nhiên là kéo cả đại lục

Thần Hành xuống nước, khiến 82 châu đánh nhau! Tốt nhất là đánh cho cả đại

lục thành mảnh nhỏ!”

Trong Hải Tinh vang lên một giọng nói hưng phấn.

Tô Hề: “…”

Thôi.

Nàng cảm thấy, nàng không nên hỏi Hải Tinh này.

Kéo cả đại lục Thần Hành xuống nước ư?

Nếu thực sự quậy như vậy, rất có khả năng.

Nhưng làm như vậy, sẽ có ảnh hưởng lớn lắm.

Thực sự đến tình trạng này, vậy không riêng gì giới Tu Tiên, chỉ sợ giới phàm

tục cũng gặp tai họa.

Tay Tô Hề nắm chặt, nàng đã không còn kế sách nào.

Chẳng lẽ thực sự phải mời sư tôn tới giúp đỡ?

Trong đầu Tô Hề nhớ tới diện mạo của sư tôn, trong lòng run rẩy.

Nếu mời sư tôn tới đây, chỉ trong nháy mắt có thể trấn áp tất cả náo động.

Nhưng bảo nàng đi mời sư tôn, trong lòng nàng luôn có một loại cảm giác

kháng cự.

Sư tôn trợ giúp nàng, đã đủ nhiều.

Sau khi ra ngoài, còn cố ý nhắc nhở nàng, bảo nàng đi giải quyết tâm sự của

mình.

Sư tôn có đại ân đối với nàng, nàng đã không có gì báo đáp, sao dám tiếp tục đi

mời sư tôn giúp đỡ.

“Không, không thể mời sư tôn…”

“Không bằng, đi mời đám sư huynh sư tỷ?”

Đôi mắt Tô Hề sáng lên.

Sau khi nàng ra ngoài từng hỏi thăm một chút, mấy sư huynh sư tỷ của nàng,

hiện giờ đều là nhân vật một phương.

Mỗi một người đều thành lập Thánh Địa một phương, trấn thủ một châu, là

nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trên đời này.

Lại càng có lời đồn, đại sư huynh nhà nàng từng một mình trấn áp mấy tông chủ

của tông môn ẩn thế Trung Châu.

Đi mời mấy sư huynh sư tỷ, có lẽ có thể giải quyết náo động này.

Nghĩ tới đây, lúc này Tô Hề có động tác, một sợi dây trên người nàng ngưng tụ

mà ra, nhanh chóng quấn lấy một con bạch hạc trên vòm trời.

Nàng khống chế bạch hạc bay về phía Cổ Châu cách nàng gần nhất.



Cùng lúc đó, bên Trung Châu, trong một gian miếu đường bí ẩn, có mấy người

tụ tập ở đây.

Mấy người này là các tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu.

Lúc này, trạng thái của mấy người này đều không được tốt lắm.

Khí tức của cả đám đều không ổn định.

Từ lần trước Diệp Lạc đến đây, bọn họ gần như mỗi người đều có chút thương

tổn.

Nhưng nếu bị thương thì không sao, bọn họ không thiếu đan dược chữa bệnh,

đương nhiên có thể nhanh chóng chữa khỏi.

Nhưng sau khi bọn họ trở về phát hiện, một kiếm kia Diệp Lạc cho bọn họ,

không đơn thuần là thương tổn cơ thể, càng chém một góc linh hồn của bọn họ.

Một góc linh hồn này muốn chữa khỏi vô cùng khó khăn, điều này cũng tạo nên

trạng thái hiện giờ của bọn họ.

“Mạc tông chủ, rốt cuộc là ngươi có chuyện gì? Không có việc gì thì tản đi, vết

thương trên người ta còn chưa lành, ta còn phải đi chữa thương.”

Có một tông chủ tông môn ẩn thế u oán nói.

Không thể trách lão ta u oán, rõ ràng là lão ta vẫn luôn lộ ra hảo cảm đối với Vô

Đạo Tông.

Kết quả vị Thái Nhất Kiếm Tôn kia tới, một kiếm ngay cả lão ta cũng chém.

“Chẳng lẽ gần đây các ngươi không chú ý tình hình bên Trung Châu sao?”

Mạc Thành tông chủ của Trấn Thiên Tông cau mày, liếc nhìn mọi người một

vòng.
Bình Luận (0)
Comment