Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 549

Vô Đạo Tông gia nhập, đủ khiến tính chất chuyện này thay đổi.

Chuyện này không thể tùy tiện chấm dứt.

“Chúng ta cũng vào bàn đi.”

Đôi mắt một tông chủ của tông môn ẩn thế lóe sáng, chậm rãi mở miệng nói.

“Chúng ta cũng vào bàn ư?”

Mạc Thành khẽ nhíu mày.

“Không sia, chúng ta cũng vào bàn, nếu không thì Vô Đạo Tông người ta đều

đã vào bàn, ngươi còn không vào, ngươi cảm thấy chúng ta cao hơn Vô Đạo

Tông sao?”

“Tóm lại, tuyên bố vào bàn trước, nhìn xem bốn vị kia của Vô Đạo Tông muốn

làm gì, sau đó đi theo bọn họ là được.”

Tông chủ của tông môn ẩn thế kia nói như vậy.

“Ta cảm thấy có thể, nhưng mà trước đó, phái người đi gọi tông chủ của Thiên

Diễn Tông và Triều Tiên Điện cùng tới đây hỏi một chút, xem rốt cuộc đã xảy

ra chuyện gì, không có lý do tự nhiên nhấc lên phong ba như vậy.”

Lại có một tông chủ của tông môn ẩn thế nói.

Đối với chuyện này rõ ràng cảm thấy rất không kiên nhẫn.

“Được rồi, vậy cứ quyết định như thế đi.”

Mạc Thành không thể nói gì hơn.

Bốn vị đệ tử của Vô Đạo Tông vào bàn, chuyện này đã thoát khỏi sự khống chế

của bọn họ…



Mấy ngày sau, trong khu vực Trung Châu.

Trên một ngọn núi cao, mấy người khí tức cường đại tụ tập với nhau, giống như

đang trao đổi chuyện gì đó.

Mấy người này, khí tức trên người mỗi người đều vô cùng thâm hậu.

Chỉ đứng ở đó, tự nhiên phát ra khí tức đều khiến hư không sinh ra gợn sóng, đủ

thấy được sự cường đại của mấy người này.

Mà mấy người này, rõ ràng là mấy đệ tử của Vô Đạo Tông.

Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Tô Hề.

Năm người này tách ra một thời gian, lại tụ tập một lần nữa.

Trong đó đám Diệp Lạc là được mời tới.

Chẳng qua bốn người không biết Tô Hề tới nơi này làm gì, chỉ biết Tô Hề cần

trợ giúp, cho nên vừa điều động chiến lực của tông môn, vừa tự mình tới Trung

Châu, tránh cho Tô Hề chịu thương tổn gì.

Nhưng mà bốn người đi tới xong, tìm hiểu tình hình một chút thì im lặng.

May mắn không phải Tô Hề chịu thương tổn gì.

Mà Tô Hề “thương tổn” rất cao, sợ ảnh hưởng tới tất cả đại lục Thần Hành, cho

nên gọi bọn họ tới thu thập cục diện rối rắm.

“Cho nên nói, ngũ sư muội, gần đây Trung Châu xảy ra hỗn loạn, là muội tạo

thành à?”

Trong đó, đại sư huynh Diệp Lạc trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng hỏi.

So với ba người khác, khí tức của Diệp Lạc càng cường đại hơn, hơn nữa cường

đại không chỉ một chút.

Diệp Lạc đứng ở đó, quanh người ngơ ngác có cảm giác đột phá hư không, cảnh

giới cao, hơn xa ba người khác.

Nghe đại sư huynh đặt câu hỏi, Tô Hề đứng dậy trả lời.

“Đại sư huynh, ta cũng không muốn như vậy, ta không rõ vì sao mọi chuyện

nháo thành như thế, còn nháo rất lớn.”

Tô Hề nắm lấy góc áo, giống như có chút xấu hổ.

“Chuyện này không phải vấn đề lớn hay không, chỉ là mấy bọn ta tò mò bản

lĩnh của sư muội, muội làm thế nào một người im hơi lặng tiếng, dẫn ra náo

động lớn như vậy?”

Trương Hàn đứng ra, ôn hòa nói.

Tô Càn Nguyên và Đạm Đài Lạc Tuyết ở bên cạnh không nói gì, nhưng ánh mắt

bọn họ đều nói lên toàn bộ.

Bọn họ cũng rất tò mò, rốt cuộc Tô Hề này làm thế nào.

Một người im hơi lặng tiếng, nhấc lên sóng biển kinh thiên, khiến cả con cóc rối

thành một nùi, nhưng không có người nào trong Trung Châu phát hiện ra.

Chuyện này vô cùng khủng bố.

“Chuyện này, chuyện này, ta dùng sợi dây vận mệnh khống chế một chút…”

Tô Hề nói đại khái chuyện mình làm một lần.

Bốn người nghe xong, đều im lặng một lát.

Nhất là Tô Càn Nguyên, đôi mắt đều đã trợn to.

Còn có thể chơi như vậy sao?

Hắn ta nhớ mang máng, lúc trước khi Tô Hề khống chế hắn ta, chỉ có thể khống

chế cánh tay hắn ta.

Cho dù là khi so tài với Đạm Đài Lạc Tuyết, cũng chỉ có thể khống chế hai ba

hư ảnh tiến hành phản kích mà thôi.

Hiện giờ Tô Hề đã trở nên quá khoa trương.

Động một cái có thể khống chế hơn trăm người mấy trăm người, tự tay đạo diễn

ra một trận náo động.

Ở trong tay Tô Hề, mọi người ở Trung Châu giống như biến thành tượng gỗ, tùy

ý khống chế.

“Sư muội, bản lĩnh của muội thật kỳ diệu.”

Một lát sau, Diệp Lạc mở miệng trước, phá vỡ yên tĩnh, khen ngợi một câu.

“Đại sư huynh quá khen.”

Tô Hề vội vàng nói.

“Sư muội, chiêu thức của muội giống như là lấy phương thức khống chế vận

mệnh làm gốc, trái lại ta rất muốn tìm hiểu phương diện này một chút, không

bằng muội ta so tài một lát đi?”

Diệp Lạc nhìn về phía Tô Hề, mở miệng hỏi một câu.

Ba người khác nghe thấy thế, ánh mắt đều nhìn chằm chằm hai người.

Bọn họ rất muốn nhìn xem bản lĩnh của Tô Hề.

“Chuyện này… Chuyện này không tốt đâu.”

Tô Hề có chút không muốn so tài với Diệp Lạc, thực sự là vì khí thế trên người

Diệp Lạc quá mạnh.

Liếc mắt một cái nhìn qua, cho dù không ra tay, Tô Hề đều đã biết không phải

đối thủ của Diệp Lạc
Bình Luận (0)
Comment