Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 559

Người này tính ra, là ngũ đệ tử của Sở tông chủ nhỉ?

Vài vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu nhìn kỹ, cả đám không khỏi

tâm tư chuyển động.

Đệ tử của vị Sở tông chủ này, bốn người đều kinh tài tuyệt diễm, ai ai cũng là

thiên kiêu hàng đầu, trong đó Diệp Lạc lại càng là tồn tại trấn áp tất cả mọi

người.

Ngũ đệ tử này thoạt nhìn lại không được tốt lắm, ngây thơ hiền lành, khí thế

cũng không đủ, cảm giác hình như chỉ là một cảnh giới Nguyên Anh.

Xem ra ngay cả Sở tông chủ cũng có lúc thất thủ.

Mệt bọn họ còn tưởng rằng đệ tử của Sở tông chủ ai ai cũng là thiên kiêu hàng

đầu, không ngờ rằng người đệ tử thứ năm này lại tệ.

Mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu này rõ ràng trông có chút hả

hê, giống như việc đệ tử của Sở Duyên không phải ai cũng thành tài thì bọn họ

sẽ rất vui vẻ vậy.

Sự “Hả hê” của bọn họ không thể giấu giếm chút nào, hiện rõ ra mặt, bị bốn

người bọn Diệp Lạc thấy rõ mồn một.

Bốn người bọn Diệp Lạc suy nghĩ một chút là biết ngay mấy vị tông chủ của

tông môn ẩn thế Trung Châu nghĩ gì. Sắc mặt cả đám trở nên kỳ lạ, âm thầm

truyền âm với nhau.

“Ý của bọn họ, hình như là đang giễu cợt ngũ sư muội tệ đúng không? Sư tôn

không có năng lực dạy dỗ hả?”

Tô Càn Nguyên nhướng mày, chậm rãi buông hai tay khoanh trước ngực xuống,

rất có xu hướng muốn động thủ.

“Đại sư huynh, chi bằng nói cho bọn họ biết nguyên nhân thực sự của trận náo

động Trung Châu của bọn họ nhé?”

Vẻ mặt Trương Hàn có chút cổ quái truyền âm nói.

Nói Tô Hề yếu, nói Tô Hề tệ?

Nếu những người này biết trận náo động ảnh hưởng toàn bộ Đại Lục Thần Hành

này là do Tô Hề tạo ra thì có còn nói những lời như vậy hay không.

Nếu không phải Tô Hề không đành lòng, thấy tình huống không kiểm soát

được, sợ thật sự sẽ gây họa cho toàn bộ Đại Lục Thần Hành nên nhờ bọn họ ra

tay trấn áp thì e rằng trận náo động này thật sự sẽ gây họa cho 82 châu của Đại

Lục Thần Hành rồi.

Hơn nữa, nếu đến tình huống đó thật, Tô Hề lại đẩy thêm một đợt nữa, toàn bộ

Đại Lục Thần Hành có thật sự bị phá hủy hay không?

Tô Hề chính là loại tồn tại thuộc về “kẻ chủ mưu phía sau màn”, mấy người này

vậy mà lại nói Tô Hề không được…

“Nói đi.”

Diệp Lạc rất lạnh nhạt nhẹ gật đầu, mở miệng nói.

“Hửm? Đại sư huynh, nhị sư huynh, nếu làm vậy liệu có phải không tốt với ngũ

sư muội lắm hay không?”

Tô Càn Nguyên truyền âm hỏi một câu, hắn ta vẫn lo lắng, sợ rằng cứ nói ra

như vậy sau này Tô Hề sẽ không còn là “nữ nhân” tốt.

“Không sao, có thể nói được. Tu vi của ngũ sư muội như vậy cũng đủ rồi, theo

tính tình của sư tôn, sợ rằng chẳng mấy chốc sẽ kêu muội ấy ra ngoài lập tông

môn, bây giờ tạo thanh thế cho ngũ sư muội không phải càng tốt sao? Chúng ta

nhờ Đại Bỉ vạn tông mà vang danh thiên hạ, nhưng ngũ sư muội không được, vì

vậy lần náo động này chính là cơ hội để ngũ sư muội nổi tiếng.”

Diệp Lạc nhìn rất thấu đáo.

“Đại sư huynh, tại sao ngươi lại cảm thấy ngũ sư muội đã sắp phải ra ngoài lập

tông môn vậy?”

Ánh mắt Trương Hàn có chút kỳ lạ nhìn Diệp Lạc.

“Ngươi còn không hiểu tính tình của sư tôn sao? Sư tôn cho chúng ta ra ngoài

lập tông môn cũng đều có quy luật, ngươi chỉ cần nắm bắt được loại quy luật

này là có thể đoán được hành động của sư tôn.”

Bỗng nhiên Diệp Lạc nghĩ tới điều gì, nở một nụ cười.

“Quy luật? Quy luật gì?”

Trương Hàn nhíu chặt mày, không nghĩ ra lời nói của Diệp Lạc.

“Ngươi không phát hiện sao? Mỗi lần sư tôn bảo chúng ta ra ngoài rèn luyện,

sau khi rèn luyện đều tìm một thời điểm cho chúng ta ra ngoài sáng lập tông

môn.”

Diệp Lạc cười truyền âm nói.

Lời này vừa nói ra, bốn người Trương Hàn, Tô Càn Nguyên và Đạm Đài Lạc

Tuyết đều đồng loạt ngẩn người. Hình như… đúng là vậy thật.

Trước khi sư tôn kêu bọn họ xuống núi sáng lập tông môn đều cho bọn họ ra

ngoài rèn luyện một phen. Sau khi rèn luyện bèn kêu bọn họ xuống núi sáng lập

tông môn, không có ngoại lệ.

Bọn họ đều là như vậy, chẳng lẽ Tô Hề cũng sắp?

“Chắc hẳn các ngươi cũng nghĩ tới rồi đúng không? Đúng vậy, theo ta đoán,

ngũ sư muội cũng sắp như vậy rồi. Rèn luyện trong miệng sư tôn có lẽ là muốn

xem thử cuối cùng chúng ta có năng lực một mình đảm đương một phương hay

không mà thôi. Nếu thành công vượt qua rèn luyện thì có thể ra ngoài kiến tạo

tông môn.”

Diệp Lạc suy đoán, nói ra ý nghĩ của sư tôn nhà mình từng chút một.

“Nhưng chẳng lẽ sư tôn không lo lắng năng lực của chúng ta không được, lúc

rèn luyện sẽ gặp nguy hiểm sao?”

Đôi mắt của Đạm Đài Lạc Tuyết hiện lên linh quang, truyền âm nói.
Bình Luận (0)
Comment