Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 790

Không ngờ tới cảnh giới Đại Thừa này thực sự tồn tại?

Kim Vũ này cũng là cảnh giới Đại Thừa sao?

Cảnh giới Đại Thừa là như vậy ư?

Trong lúc này Sở Duyên không biết nên nói gì mới tốt.

Thứ nhất là kinh ngạc cảnh giới Đại Thừa này thực sự tồn tại.

Thứ hai là kinh ngạc với sức chiến đấu của Kim Vũ, cảnh giới Đại Thừa mà

như vậy ư?

Nếu là như vậy, sức chiến đấu của hắn đã vượt qua cảnh giới Đại Thừa rồi sao?

Không khoa trương như vậy chứ.

Chiến lực của Sở mỗ hắn tối đa chỉ là cảnh giới Đại Thừa đỉnh phong đúng

không?

Hẳn là cảnh giới Đại Thừa đỉnh phong.

Ừm, Sở Duyên nghĩ mức độ chiến lực của mình, có lẽ là cảnh giới Đại Thừa

đỉnh phong.

“Tiền bối…”

Bên kia Kim Vũ còn định nói gì đó.

Không đợi hắn ta nói xong.

Bùm!

Một tiếng vang thật lớn đột nhiên truyền đến.

Cả mặt đất đều chấn động một cái.

Sở Duyên và Kim Vũ đều lập tức nhìn về phía trước.

Sở Duyên giống như ý thức được gì đó, bóng dáng cử động, chui vào trong

nhẫn trên tay Kim Vũ, để Kim Vũ một mình đứng tại chỗ…



Trên chiến trường bình nguyên, một tiếng vang thật lớn truyền đến.

Sở Duyên trở lại trong nhẫn, Kim Vũ không rõ tình hình lắm ngơ ngác đứng ở

đó, căn bản không lấy lại tinh thần.

Hắn ta đứng ở phía trước, một tay để sau lưng, đang thất thần, nhưng tràn ngập

phong cách trang bức.

Ngay sau đó, một vầng thái dương từ trên trời giáng xuống, rơi lên trên chiến

trường bình nguyên.

Nói một cách chính xác, rơi xuống trước người Kim Vũ.

Bóng dáng vừa hạ xuống, ánh lửa tiêu tán, lộ ra dáng vẻ bên trong.

Đó là một người trẻ tuổi, mái tóc dài màu đỏ rực như lửa, mặc long bào kim

văn, uy phong lẫm liệt, rất có dáng vẻ của quân vương vô song, uy nghiêm của

đế vương.

Sau lưng người trẻ tuổi này là một vòng sáng kim sắc, lại càng có vẻ thần uy

mênh mông cuồn cuộn.

“Thiên Kiêu của Kim Ô Nhất Tộc, Đế Ngục!”

Kim Vũ nhìn thấy người tới, đồng tử co rụt lại.

Tam Túc Kim Ô chi danh, hắn ta từng nghe nói tới.

Vì chủng tộc này vô cùng nổi tiếng.

Tam Túc Kim Ô nhất tộc từng có một vị nào đó là đế giả thống trị cả yêu tộc.

Mà trong Thiên Kiêu của Tam Túc Kim Ô nhất tộc trước mắt, Đế Ngục thuộc

top 5.

Căn bản không cùng cấp bậc với Kim Vũ.

Loại cấp bậc như vậy tới làm gì.

“Kim Sí Đại Bằng, Kim Vũ? Hình như ta nghe được ba Thiên Kiêu của long tộc

bị ngươi giết chết, chuyện này thực sự là ngươi làm à?”

Vẻ mặt Đế Ngục không chút thay đổi hỏi.

Hai chân hắn ta hơi lơ lửng, giống như một quân vương vô thượng.

“Ta không thể chịu nhục, ba người kia khiêu khích ta, bị ta giết, ngươi có ý kiến

gì?”

Kim Vũ hơi khinh thường, vẻ mặt kiêu ngạo đối diện với Đế Ngục.

“Vậy ngươi có biết, trước mắt long tộc là gia tộc phụ thuộc kim ô ta hay

không?”

Trên mặt Đế Ngục có không ít ý lạnh.

Vòng sáng kim sắc sau lưng hắn ta hóa thành một con Tam Túc Kim Ô hung

dữ, rộn rạo, giống như muốn trấn áp Kim Vũ.

“Biết thì sao?”

Kim Vũ hoàn toàn không sợ.

Sau lưng hắn, cũng có hư ảnh Kim Sí Đại Bằng xuất hiện, đứng sóng đôi với

Tam Túc Kim Ô.

Chẳng qua so với Tam Túc Kim Ô khí phách, Kim Sí Đại Bằng biểu lộ ra khí

thế không đủ lắm.

“Đúng là can đảm, ngươi còn là ngoại trừ đám Thiên Kiêu được ta tán thành ra,

là người đầu tiên dám biểu lộ ra pháp tướng trước mặt ta, ngươi xứng đáng bị ta

trấn áp hôm nay.”

Đế Ngục bị hành động của Kim Vũ chọc cho nở nụ cười.

Cười thì cười, ý lạnh trong mắt hắn ta càng sâu hơn.

“Kim Vũ ta vô địch đương thời, ai có thể trấn áp ta?”

Kim Vũ nghiêng đầu nhìn thoáng qua Đế Ngục, thản nhiên nói.

“Vô địch đương thời? Ta xem ngươi còn có thể nói những lời như vậy nữa

không.”

Sau khi Đế Ngục nói xong, ngay sau đó, hắn ta trực tiếp giơ tay đánh về phía

Kim Vũ.

Một chưởng ấn mang theo liệt diễm cuồn cuộn tập kích mà đến, giống như một

kích của thần cổ Mãng Hoang, thế không thể đỡ.

Đối mặt với chưởng này, Kim Vũ hoàn toàn không có gan cứng đối cứng.

Hắn ta la to.

“Tiền bối cứu ta!”

Giọng nói của hắn ta mới vang lên, một tia kim quang lập tức bay từ trong nhẫn

ra, giống như mới trấn áp ba người của long tộc, đánh về phía Đế Ngục.

Kim quang dẫn đầu đụng vào một chưởng của Đế Ngục.

Hai thứ tiếp xúc nhau, chỉ một lát sau, một chưởng kia bị đánh tan.

Hai bên căn bản không cùng một cấp bậc, đó là loại áp chế tuyệt đối.

“Kim Vũ!”

Đồng tử của Đế Ngục co rụt lại, đâu còn có thể không biết, tia sáng này có thể

dễ dàng giết hắn ta.

Hắn ta xoay người hóa thành một con Tam Túc Kim Ô muốn chạy trốn.

Nhưng kim quang kia giống như mụn nhọt trên xương, đuổi theo không bỏ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, lúc này Đế Ngục thiêu đốt tinh huyết, bùng nổ tốc độ

nhanh nhất muốn trốn đi.
Bình Luận (0)
Comment