Lúc này Kim Vũ đang ở cửa một rừng cây, nhìn quanh bốn phía giống như đang
tìm kiếm hắn.
Bóng dáng Sở Duyên cử động, nhanh chóng bay xuống, đi tới trước mặt Kim
Vũ.
“Tiền bối, cuối cùng ngươi cũng tới, ta còn tưởng ngươi đi mất rồi.”
Kim Vũ nhìn thấy Sở Duyên đi tới, vẻ mặt vui vẻ.
“Đi cái gì, yêu sư gì đó kia tới, nói gì với các ngươi thế?”
Sở Duyên vô cùng tò mò dò hỏi.
“Chuyện này…”
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt Kim Vũ khó coi.
Hắn ta nghĩ một lát, sắp xếp cách nói, sau đó mới chậm rãi mở miệng với Sở
Duyên.
Yêu sư muốn phái bọn họ đi giết Thiên Kiêu của đại lục khác.
Mỗi người đều phân tới nơi khác nhau, cũng chia đối tượng khác nhau.
“Giết Thiên Kiêu? Còn là đại lục khác?”
Sở Duyên hơi nhíu mày, hỏi.
“Đúng vậy, tiền bối, dựa theo lời yêu sư, ngoại trừ đại lục Thiên Kiện bọn ta ra,
còn có mười đại lục, chuyện bọn ta phải làm là giết Thiên Kiêu của đối
phương.”
Kim Vũ mở miệng nói.
“Giết Thiên Kiêu của đối phương… Vậy ngươi có biết, vì sao phải làm chuyện
như vậy không?”
Sở Duyên lại hỏi một câu.
“Không biết, yêu sư không nói với bọn ta, chẳng qua ta cảm thấy chuyện này
không phải chuyện tốt gì… Ồ… Không đúng, còn có chút ưu đãi, có thể tận tình
làm càn ở đại lục của đối phương, muốn ngông cuồng thế nào cũng được!”
Bỗng nhiên Kim Vũ nghĩ tới chuyện này, ánh mắt sáng lên.
Đến đại lục khác mới có lợi.
Thiên Kiêu của đại lục khác không có khả năng đánh thẳng được hắn ta, đến lúc
đó không phải để hắn ta tùy tiện trang bức?
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Kim Vũ lập tức không kháng cự nữa.
Thậm chí trong lòng mơ hồ có chút hưng phấn.
Đây chính là một cơ hội tốt.
Cơ hội cho Kim Vũ này thể hiện!
“Ngông cuồng sao? Với sức chiến đấu này của ngươi?”
Sở Duyên nở nụ cười.
Nếu không có hắn che chở Kim Vũ, tên này đã chết không biết bao nhiêu lần.
Còn ngông cuồng.
Cuồng cái búa.
“Tiền bối ngươi không biết đâu, ta khác biệt, ở nơi này có khả năng ta không
đánh lại được người khác, nhưng ở đại lục khác, đương nhiên là ta có thể dễ
dàng trấn áp bọn họ!”
Kim Vũ vô cùng tự tin.
“Vậy ngươi còn cần bổn tọa đi theo ngươi không?”
Sở Duyên lắc đầu, không nói thêm gì, mà trực tiếp hỏi.
“Không cần không cần, ở nơi này còn làm phiền tiền bối, nếu đến nơi khác còn
cần làm phiền tiền bối, vậy có vẻ Kim Vũ ta quá vô dụng rồi.”
Kim Vũ vỗ ngực, rất có dáng vẻ như “ta làm việc, ngươi cứ yên tâm”.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên không nói thêm gì nữa, mà gật đầu.
Hắn thực sự không rảnh đi theo Kim Vũ này đi tới đại lục khác.
Hắn cần phải đi tìm đệ tử có thể dạy thành phế vật, có thể dạy nhiều một người
thì nhiều một người.
Hệ thống đã cho hắn cơ hội, không thể bỏ phí.
Sở Duyên cũng vui vẻ thu nhận thêm mấy đệ tử.
Sở Duyên không định tiếp tục đi theo Kim Vũ.
Hai người chia tay nhau từ đây.
Kim Vũ đứng tại chỗ, nhìn Sở Duyên rời đi, rơi vào trầm tư.
“Tiền bối đúng là tiền bối…”
“Thực sự không biết tiền bối có cảnh giới gì, tốc độ này quá khó trương.”
Kim Vũ hồi tưởng tốc độ Sở Duyên mới rời đi, tán thưởng một lát.
Hắn ta trở về chỗ cũ một lúc, mới khởi hành chuẩn bị rời đi.
Hắn ta đi về trước một bước, bỗng nhiên sửng sốt một lát.
“Yêu sư cho ta nhiệm vụ gì ấy nhỉ…”
“Đại lục Thần Hành? Tô Càn Nguyên? Hình như tên đại lục là như vậy? Mặc
kệ, đến lúc đó lại đi hỏi yêu sư một chút sẽ biết.”
Kim Vũ lẩm bẩm nói…
…
Mấy ngày sau, đại lục Thiên Kiện, trên bầu trời hải ngoại.
Yêu sư và Kế Mông dặn dò 500 Thiên Kiêu của yêu tộc trước người.
Hôm nay là ngày Thiên Kiêu của yêu tộc đi liệp sát Thiên Kiêu của mỗi đại lục.
Yêu sư vốn không định nhanh như vậy, nhưng không chịu nổi Kế Mông thúc
giục.
Kết quả là, yêu sư chỉ có thể lựa chọn để Thiên Kiêu của mỗi đại yêu tộc, bây
giờ ra tay.
Yêu sư đứng trong đám mây sương, nhìn 500 Thiên Kiêu của yêu tộc phía trước
mình, không biết nên nói gì mới tốt.
500 Thiên Kiêu của yêu tộc này, đúng là lượng lớn Thiên Kiêu duy nhất còn lại
trong đại lục Thiên Kiện của lão ta.
Còn là đám mạnh nhất.
Nếu 500 người này xảy ra chuyện gì, yêu tộc thời đại cũ ở đại lục Thiên Kiện
đứt gãy mất.
“Các ngươi… Các ngươi phải chú ý an toàn…”
Yêu sư do dự rất lâu, chỉ có thể nặn mấy chữ từ kẽ răng ra.
“Xin nghe theo lệnh của yêu sư!”
500 Thiên Kiêu không có bất cứ do dự gì, mà cùng đáp lời, trong thái độ tràn
ngập bình thản, rất rõ ràng, bọn họ đều không để Thiên Kiêu thời đại mới vào
mắt.
Liệp sát Thiên Kiêu thời đại này ư?
Đó không phải chuyện có tay là được sao?
“Ừm, các ngươi phải nhớ kỹ, mỗi người một mục tiêu, tiến vào thông đạo
không gian, nhớ lấy, đánh chết mục tiêu xong, thì lập tức trở về!”
[Chưa xong còn tiếp.]