Hậu bối này, rất không tệ!
Nếu sau này yêu tộc do lão ta thống lĩnh, vậy hậu bối này hoàn toàn có thể làm
một người thừa kế đạo thống để bồi dưỡng!
“Ngươi đã có tọa độ an toàn của đại lục Thần Hành, còn không mau lấy ra,
chuyện này không thể chậm trễ.”
Kế Mông lập tức yêu cầu tìm tọa độ an toàn của đại lục Thần Hành.
Kim Vũ không che giấu, giao luôn cho Kế Mông.
Hắn ta vốn định giả bộ một chút, nhưng không đợi hắn ta trang bức, đã bị Kế
Mông trực tiếp ném ra khỏi cung điện trôi nổi.
Yêu sư thấy Kim Vũ bị ném ra ngoài, lập tức nổi giận.
“Không phải chứ, Kế Mông, ngươi không thể nói lời hay được ư, bảo hắn ta ra
ngoài là được, bạo lực như thế làm gì? Đây là rường cột tương lai của yêu tộc,
ngã hỏng mất, ngươi tới chịu trách nhiệm được không?”
Giọng nói của yêu sư gấp gáp nói.
“Thiên Kiêu của yêu tộc ta, đâu chiều chuộng như vậy?”
Kế Mông nhìn thoáng qua yêu sư, thản nhiên nói.
Sau khi nói xong, lão ta xoay người, chuẩn bị sắp xếp đại yêu xâm lấn đại lục
Thần Hành.
“Ngươi… Ngươi đúng là xằng bậy!”
Yêu sư tức không chịu nổi.
Đây là Thiên Kiêu của yêu tộc hiện giờ đấy, sao có thể đối đãi như thế.
Đối mặt với yêu sư đang bực bội, Kế Mông bình tĩnh, thản nhiên dị thường.
Sau khi lão ta đi vài bước, đột nhiên xoay người nhìn về phía yêu sư.
“Yêu sư, ngươi quên thân phận của ngươi rồi à? Ngươi là yêu sư của yêu tộc,
yêu sư của bệ hạ, có thể khiến chúng ta đối đãi khác biệt, không có, nếu có đó là
con của bệ hạ chúng ta mới đối đãi khác biệt.”
“Ta hi vọng ngươi có thể nhận rõ thân phận của mình, nếu ngươi không nhận rõ,
vậy thì để ta giúp ngươi nhận rõ.”
Ánh mắt Kế Mông vô cùng lạnh lùng.
“Ta… Ta biết rõ.”
Yêu sư hít sâu một hơi, thu hồi tất cả ý nghĩ trong lòng mình.
“Biết rõ thì tốt, chúng ta sắp xếp đại yêu đi dò xét đại lục Thần Hành, đồng thời
cũng cần chuẩn bị nghênh đón bệ hạ trở về.”
Ánh mắt Kế Mông nhìn về phía hải ngoại, thản nhiên nói.
Những lời này vừa nói ra, vẻ mặt yêu sư thay đổi.
Vị kia sắp sống lại rồi ư?
Không phải Thiên Đạo mới vẫn luôn nhìn chằm chằm sao?
Chẳng lẽ là vì Thiên Đạo mới ngủ sau, độ trấn áp giảm đi, cho nên vị kia sắp
sống lại?
Trong mắt yêu sư lóe lên hào quang, giống như đang tự hỏi gì đó.
…
Cùng lúc đó, tổ địa của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc.
Kim Vũ về đến đây mở miệng mắng, oán hận Kế Mông vô tình.
Hắn ta một đường luôn mắng chửi, quay trở về động phủ của mình.
Vừa mới trở lại động phủ, thì thấy Lý Thành đứng trước cửa động phủ, lẩm bẩm
nói gì đó.
“Chuyện này không có đạo lý, rõ ràng đây là đồ của dị giới, ở nơi này không tu
hành được.”
“Nhưng sư tôn truyền thụ cho ta, không có khả năng truyền thụ thứ không tu
hành được.”
Kim Vũ nghe Lý Thành nói thầm, do dự một lát, vẫn lựa chọn đi tới.
“Lý đạo hữu.”
Kim Vũ đi tới, mở miệng chào hỏi, tay hơi run rẩy.
Hắn ta nhìn thấy Lý Thành, trong lòng luôn xuất hiện cảm giác bối rối.
Loại cảm giác này luôn không xua đi được.
Ngay cả chính hắn ta cũng không biết là gì.
“Kim đạo hữu.”
Lý Thành thấy Kim Vũ đi tới, cũng đáp một câu.
Kim Vũ xưng hô Sở Duyên là tiền bối, đương nhiên Kim Vũ xem như cùng cấp
với Lý Thành.
Hai người cùng cấp, lấy đạo hữu xưng hô là chuyện bình thường.
“Lý đạo hữu đang nói thầm gì thế? Vừa rồi ngăn cách xa như thế ta vẫn thấy
ngươi đi tới đi lui bên cạnh.”
Kim Vũ nhẹ giọng dò hỏi.
“Chuyện này… Kim đạo hữu, ý muốn hỏi ngươi một vấn đề, ngươi cảm thấy đồ
ở dị giới, có khả năng xuất hiện bên cạnh chúng ta không?”
Lý Thành mở miệng dò hỏi.
Hắn ta không dám nói chuyện công pháp, chỉ dám mở miệng thăm dò một chút.
“Có, đương nhiên là có khả năng, nếu một người bị cuốn vào không gian loạn
lưu, trong tình huống không chết, sẽ đi tới thế giới đó, Thiên Địa đó, không phải
rất bình thường sao?”
Kim Vũ nhanh mồm nhanh miệng trả lời.
Nghe thấy những lời này, đôi mắt Lý Thành không khỏi sáng lên…
…
Trước động phủ của Kim Vũ, Lý Thành hỏi thăm Kim Vũ về chuyện “dị giới”.
Kim Vũ vẫn luôn trả lời.
Ở trước mặt Lý Thành, hắn ta không dám giấu diếm, trong lòng luôn tồn tại
cảm giác bối rối.
Sau khi nói rất nhiều, Kim Vũ không nhịn được hỏi.
“Lý đạo hữu, ngươi luôn hỏi chuyện dị giới làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn tới dị
giới? Nếu là như vậy, ta khuyên đạo hữu đừng nghĩ nữa, tu vi của đạo hữu hiện
giờ căn bản không xuyên giới được, bị cuốn vào không gian loạn lưu kia, sẽ
chết không thể nghi ngờ.”
Kim Vũ khuyên can, hắn ta sợ Lý Thành thực sự chơi trò xuyên giới.
Nếu Lý Thành này thực sự xảy ra chuyện gì, chỉ sợ vòng sáng kim sắc của Sở
tiền bối sẽ ném lên đầu hắn ta mất.
“Không có, ta không phải muốn tới dị giới… Thôi, ta nói cho ngươi nghe vậy.”
Lý Thành bất đắc dĩ lắc đầu, nói mọi chuyện cho Kim Vũ nghe.