Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 820

Đệ tử khác của Vô Đạo Tông cũng không kém, cho dù cảnh giới thấp hơn,

nhưng dựa vào thủ đoạn huyền diệu, cường bạo đánh với đám đại yêu cảnh giới

Đại Thừa.

Còn những đại yêu cảnh giới Tán Tiên.

Vô Tẫn Kiếm Hồ nuốt nhả kiếm khí, cũng có thể giết chết.

Dù sao Vô Tẫn Kiếm Hồ cũng là pháp bảo đầu tiên của Diệp Lạc, ngày thường

Diệp Lạc mang theo bên người, lây dính khí tức của Diệp Lạc.

Vô Tẫn Kiếm Hồ sớm đã đâu còn như xưa, cảnh giới Tán Tiên bình thường căn

bản không phải đối thủ.

Bên này đang đại chiến.

Bên thông đạo không gian cũng xảy ra chiến đấu.



Trong thông đạo không gian.

Đại yêu trốn đi cũng biết rõ ý nghĩ của đám đại yêu, chỉ có thể nhịn đau thương

dốc toàn lực bay.

Lão ta bay, đồng thời cảm nhận được uy hiếp như có như không.

Lão ta lập tức hiểu rõ, người của đại lục Thần Hành căn bản không chịu tha cho

hắn ta.

Nếu không chịu tha cho lão ta, lão ta coi như an tâm một chút.

Lão ta lo ngại nhất chính là, đám người của đại lục Thần Hành sẽ tìm được đại

lục Thiên Kiện, lúc ấy phản công bọn họ.

Tâm niệm của đại yêu này vừa động, nghiến răng dung nhập từng ý nghĩ vào

trong ngọc giản.

Lão ta ném ngọc giản ra ngoài.

Lão ta xoay mặt về phía thông đạo không gian, trực tiếp bùng nổ toàn lực, muốn

phá hủy thông đạo không gian, tránh bọn họ bị phản công.

Lão ta thực sự bị dọa sợ, đại lục Thần Hành quá khủng bố.

Vậy mà người của một tiểu tông môn có thể diệt hết bọn họ, thậm chí không

cần tốn nhiều sức.

Nếu đám người trâu bò của đại lục Thần Hành tới, chẳng phải người của thời

đại cũ như bọn họ sẽ bị diệt sạch sao?

Không được!

Tất phải phá hủy thông đạo không gian!



Đại lục Thiên Kiện, cung điện trôi nổi.

Lúc này, trước một cái bàn, yêu sư và Kế Mông đang ngồi trên đệm hương bồ,

bàn bạc vài chuyện.

“Yêu sư, ý chí của bệ hạ đã sớm sống lại, hiện giờ bị trấn áp dưới đáy biển, bị

Thiên Đạo nhìn chằm chằm, mới không thể sống lại.”

“Hiện giờ cho dù là Thiên Đạo ngủ say, nhưng vẫn để lại lực trấn áp bệ hạ.”

“Chúng ta muốn bệ hạ sống lại, chỉ có một biện pháp, đó chính là đi hấp dẫn lực

lượng Thiên Đạo để lại, làm suy yếu, đến lúc đó đương nhiên bệ hạ có thể xuất

hiện ở hậu thế!”

Kế Mông chậm rãi nói.

Kể rõ kế hoạch của mình cho yêu sư nghe.

Yêu sư nghe thấy thế, thường nhíu mày lại.

Trong lòng lão ta không có ý khác, chỉ muốn biết, kế hoạch này thực sự có thể

được ư.

Dựa theo lời Kế Mông nói, hiện giờ Thiên Đạo mới ngủ say, thực sự có tỷ lệ

thành công rất cao.

Như vậy không được, lão ta phải nghĩ biện pháp khiến chuyện này không thành

công mới được.

Yêu sư đánh chết cũng không muốn vị bệ hạ kia sống lại.

Lão ta biết rất rõ, một khi bệ hạ kia sống lại, tuyệt đối sẽ tìm lão ta thanh toán.

Cho dù tạm thời không rõ lắm, sau này có cơ hội, cũng nhất định giết lão ta.

Cho nên lão ta nhất định phải ngăn cản bệ hạ sống lại.

Yêu sư rơi vào trầm tư.

Kế Mông thấy yêu sư trầm tư, hỏi một câu.

“Yêu sư, ngươi có ý kiến gì đối với chuyện này?”

Chỉ nghe Kế Mông hỏi như vậy.

“Ta cảm thấy… Không thể được!”

Yêu sư lắc đầu nói.

“Không thể được? Vì sao?”

Kế Mông cảm thấy khó hiểu hỏi.

“Chuyện này… Ừm, muốn hấp dẫn lực lượng của Thiên Đạo mới trấn áp ở bên

hải dương, cần dùng sinh mệnh của đại yêu thời đại cũ chúng ta hấp dẫn đúng

không? Thời đại cũ của chúng ta vốn không có nhiều người sống lại, như vậy

quá hao phí lực lượng, nếu bệ hạ biết rõ, chắc chắn sẽ ngăn cản chúng ta.”

Yêu sư cố gắng tìm kiếm từ ngữ, phản bác Kế Mông.

“Ai nói phải dùng sinh mệnh của đại yêu hấp dẫn? Ngươi ta còn có một đám

người cường đại đi không được à, ví dụ như tốc độ của ngươi, với tốc độ của

ngươi, Thiên Đạo muốn trấn áp cũng chưa chắc kịp.”

Kế Mông giải thích một câu.

Lão ta rất nghiêm túc bắt chuyện với yêu sư.

Vẫn luôn không phát hiện, yêu sư căn bản không muốn “bệ hạ” kia của lão ta

sống lại.

“Chuyện này… Nguy hiểm rất cao, nhỡ đâu một người trong chúng ta bị Thiên

Đạo mới trấn áp, chẳng phải là mất nhiều hơn được ư?”

Yêu sư nói tiếp.

“Nếu tổn thất một hai người, có thể đổi lấy bệ hạ trở về, vậy thì rất đáng giá.”

Kế Mông vô cùng nghiêm túc nói.

Nghe thấy những lời này, yêu sư lập tức nhức đầu.

Lão ta thực sự không biết nên từ chối như thế nào.

Lão ta trầm tư rất lâu, không biết nên từ chối như thế nào.

Đúng lúc này, lão ta cảm nhận được bên thông đạo không gian có động tĩnh

truyền tới, vẻ mặt sửng sốt nhìn về phía Kế Mông.

Kế Mông cũng đã cảm nhận được.

“Đi, tới đó xem.”

Bóng dáng Kế Mông cử động, bay về phía bên thông đạo không gian.

Nhìn thấy cảnh này, yêu sư nhẹ nhàng thở ra, lão ta thực sự không biết nên làm

gì bây giờ.

[Chưa xong còn tiếp.]
Bình Luận (0)
Comment