“Tính toán một chút, cần 11 người, ta có thể đứng trên đỉnh phong của thế giới,
biến thành cảnh giới Đại Thừa!”
Sở Duyên tính toán trong lòng.
Nhớ tới bốn chữ “cảnh giới Đại Thừa” kia, trong lòng hắn không nhịn được
sinh ra cảm giác tràn ngập nhiệt huyết.
Đỉnh phong của nhân sinh gần ngay trước mắt.
Hắn nhất định phải liều mạng, nói không chừng hắn có thể một đợt là đứng lên
đỉnh phong.
“Cảnh giới Đại Thừa! Lại thêm chút sức nữa!”
Sở Duyên hít sâu một hơi, chuẩn bị tiếp tục tiến về trước.
Hắn còn chưa đi được hai bước, bỗng nhiên trên bầu trời, tiếng kêu chói tai dọa
Sở Duyên nhảy dựng.
Sở Duyên hơi tức giận ngẩng đầu nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy một cự điểu toàn thân đầy hỏa diễm bay qua.
Cự điểu này một đường phi hành, một đường kêu, khiến Sở Duyên rất muốn
dùng một vòng sáng kim sắc ném tới, đập chết con chim này.
Không đợi Sở Duyên hành động, bên kia, đột nhiên lại có một cự long kim sắc
bay lên.
Một chim một rồng này giống như hẹn trước, đều bay về phía đối phương.
Một chim một rồng tới gần, bắt đầu chém giết nhau.
Công kích của một chim một rồng rất khủng bố, dư âm của mỗi kích đều có thể
dẹp yên một ngọn núi.
Chỉ một lát sau, phần lớn núi cao ở xung quanh đều bị phá hủy.
Ngọn núi ở chỗ Sở Duyên không bị phá hủy, nhưng nhìn tư thế này, chỉ sợ rất
nhanh sẽ phá hủy ngọn núi chỗ Sở Duyên.
Sở Duyên nhìn thấy tư thế này, cũng cảm nhận được dư âm sắp tới gần hắn.
Quả nhiên, long điểu ẩu đả này, lan tới gần ngọn núi cao chỗ Sở Duyên.
Cự điểu hỏa diễm kia bị kim long va một cái, bay thẳng tới ngọn núi chỗ Sở
Duyên.
Sở Duyên lập tức không nhịn nổi nữa, lúc này hắn điều động trạng thái vô địch,
lòng bàn tay ngưng tụ ra vòng sáng kim sắc, đánh về phía cự điểu hỏa diễm
kia…
…
Đại lục Thiên Kiện, trên bầu trời một khu, Ngũ Trảo Kim Long của long tộc,
đang chiến đấu với Phượng Hoàng của phượng hoàng nhất tộc.
Ân oán giữa hai tộc đọng lại đã lâu, chuyện gặp mặt là tử đấu, cũng thường nhìn
thấy.
Bây giờ một con long tộc gặp một con Phượng Hoàng, không có gì bất ngờ xảy
ra, đương nhiên cũng tử chiến.
Chẳng qua bọn họ không biết, ở bên cạnh bọn họ, có một vị rất khủng bố đang
quan sát.
Trong tình huống bọn họ không biết, còn đang tử đấu.
Chẳng qua đánh một lát, Ngũ Trảo Kim Long này rơi vào thế hạ phong, trong
khi giao chiến chậm rãi bị Phượng Hoàng áp chế.
“Long tộc ngươi tàn sát không ít tiền bối của phượng hoàng nhất tộc ta, hôm
nay, nên tới lượt ngươi chết trong tay ta, cũng coi như thay long tộc ngươi trả
nợ chút ân oán! Chịu chết đi!”
Phượng Hoàng kia vừa đè nặng Ngũ Trảo Kim Long ra đánh, vừa phát ra tiếng
kêu, còn truyền âm trào phúng Ngũ Trảo Kim Long này.
Ngũ Trảo Kim Long kia không trả lời câu nào, cũng không phát ra tiếng gầm rú,
dốc toàn lực phản kháng Phượng Hoàng, muốn giết ngược Phượng Hoàng này.
Chẳng qua cho dù Ngũ Trảo Kim Long phản kháng kiểu gì, vẫn ở thế hạ phong.
Cảnh giới của hai bên căn bản không cùng một cấp bậc.
Ngũ Trảo Kim Long căn bản không đánh lại được Phượng Hoàng.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Phượng Hoàng này dựa vào tiêu hao, đều có
thể mài chết Ngũ Trảo Kim Long này.
Rống!
Ngũ Trảo Kim Long này rất không cam lòng, phát ra tiếng rống giận dữ.
Phượng Hoàng này căn bản không sợ, tiếp tục tấn công.
Hai người điên cuồng triển khai chiến đấu.
Cuối cùng, Ngũ Trảo Kim Long chậm rãi kiệt sức, Phượng Hoàng cũng biết rõ
thời cơ chiến đấu đã đến, bắt đầu khởi xướng tấn công mãnh liệt.
“Cút cho ta!”
Ngũ Trảo Kim Long phát lực, đánh một đòn nghiêm trọng, không nhận thấy
được Phượng Hoàng đã bị đánh bay ra ngoài.
Toàn bộ cơ thể Phượng Hoàng không thể khống chế bay ngược lại, lao nhanh về
phía một ngọn núi.
Phượng Hoàng này tức giận.
Gã ta nhất thời sơ suất, vậy mà bị con rồng này đập bay, chuyện này gã ta có thể
nhịn được ư?
Đợi gã ta đứng dậy, lập tức dùng cấm thuật xé nát con rồng này ra, như vậy mới
giải được phẫn nộ trong lòng gã ta.
Phượng Hoàng nghĩ làm thế nào hành hạ con rồng này.
Không đợi gã ta nghĩ bao lâu, đột nhiên gã ta cảm thấy kim quang chói mắt
truyền tới.
Phượng Hoàng quay đầu lại nhìn, gã ta giống như thấy được ánh sáng mặt trời
bắn về phía gã ta…
Sau đó…
Sau đó không còn sau đó.
Chỉ thấy Phượng Hoàng bị một vòng sáng kim sắc đánh trúng.
Toàn bộ cơ thể Phượng Hoàng bị nghiền nát ra, chỉ trong nháy mắt chết ngay,
căn bản không có cơ hội phản kháng.
Ở phía xa Ngũ Trảo Kim Long vốn định liều mạng lập tức mơ hồ.
Hắn ta ngơ ngác nhìn chỗ Phượng Hoàng biến mất.
Vừa rồi còn đè nặng hắn ta ra chơi…
Lập tức không còn.
Thực sự là lập tức.
Hắn ta ngay cả thời gian phản ứng đều không có.
Ngay cả hắn ta đều không có thời gian phản ứng, vậy thì càng khỏi nói tới
Phượng Hoàng kia.
“Đây là có đại năng ra tay!”
Ngũ Trảo Kim Long kịp phản ứng, trong lòng xuất hiện ý niệm như vậy.
Cũng chỉ có một ý niệm này trong đầu.