Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 849

Trong đại lục Thiên Kiện, người nào có tin tưởng đối với thiên phú của bản

thân, đều có thể đến long tộc thử một chút, nếu đại lão tổ long tộc nhìn trúng,

vậy thì có thể một bước lên trời.

Trong yêu tộc, luận cấp bậc lão tổ, chỉ còn lại đại lão tổ của long tộc.

Nếu được lão tổ này làm chỗ dựa vững chắc, vậy có thể kiếm lời lớn, cho dù tộc

của mình không thể quật khởi, nhưng tuyệt đối có thể đi theo long tộc lăn lộn

kiếm bát canh nóng.

Kết quả là, vô số Thiên Kiêu yêu tộc đến long tộc bái phỏng.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, trong long tộc đông như trẩy hội, rất náo

nhiệt.



Trong động phủ cao nhất của long tộc, tộc trưởng long tộc Ngao Thiên đang báo

cáo tình hình cho Sở Duyên.

“Lão tổ, hiện giờ trong long tộc đã tụ tập mấy trăm Thiên Kiêu của yêu tộc, tuy

phần lớn đều là Thiên Kiêu mới, nhưng miễn cưỡng cũng có thể coi là Thiên

Kiêu.”

“Lão tổ khi nào ngươi rảnh tới đó xem, ta sẽ sắp xếp cho ngươi.”

Ngao Thiên cung kính nói.

Sở Duyên ngồi trước bàn vừa nghe, vừa thường gật đầu, chứng minh hắn đang

nghe.

Chuyện bảo Thiên Kiêu yêu tộc đến long tộc, đương nhiên là hắn đề xuất.

Sở Duyên nghĩ một lát, cảm thấy chuyện tìm đệ tử dạy phế, không thể chậm trễ

được.

Kết quả là, hắn nghĩ ra một chiêu như thế, tung chuyện hắn muốn nhận đệ tử ra,

chủ động hấp dẫn người khác tới.

Hắn lại dựa vào hệ thống, quan sát có đệ tử có thể dạy phế hay không.

“Được, ta đã biết, đợi một lát đi, đợi nhiều yêu tộc tới đã.”

Sở Duyên trả lời Ngao Thiên.

Đồng thời, hắn cũng mở kiểu mẫu của hệ thống ra, tiến hành quan sát.

“Đang tìm kiếm, mong ký chủ đợi…]

[Thời gian tìm kiếm dự tính: 9423 năm.]

9423 năm…

Như vậy đệ tử có thể dạy phế cách hắn đủ xa.

Dưới tình huống như vậy, hắn không cần phải ra ngoài gặp đám Thiên Kiêu yêu

tộc kia nữa.

Quả nhiên, bảo Ngao Thiên đợi nhiều yêu tộc tới, là cách làm chính xác.

Đến lúc đó hắn chỉ cần xem hệ thống, một khi hệ thống nhận thấy có đệ tử có

thể dạy phế, hắn sẽ lập tức kiểm tra lần lượt…

Dùng phương pháp này, ở dưới cái nhìn của Sở Duyên, là biện pháp hoàn mỹ

nhất.

Vừa có thể làm đại lão tổ của long tộc, còn có thể chiếu cố “nghiệp vụ” của

mình.

Quả thực là hoàn mỹ tới mức không còn lời nào để nói.

Khiến Sở mỗ cảm thấy, chỉ số thông minh của mình cao hơn, ngay cả loại

phương pháp này cũng có thể nghĩ ra.

“Vâng, lão tổ.”

Tộc trưởng long tộc lập tức đáp, lão ta đâu dám có ý kiến với lão tổ này.

Lão tổ nói cái gì, thì chính là cái đó.

Lão tổ nói muốn đợi một lát, như vậy thì đợi một lát đi!

“Ừm, còn nữa chính là, không nhất định cần là Thiên Kiêu mới có thể tới,

những yêu tộc bình thường cũng có thể tới đây.”

“Ta nói như vậy, ngươi hiểu rõ chưa?”

Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.

“Đã rõ, đã rõ, lão tổ ta đều rõ cả.”

Ngao Thiên vội vàng gật đầu nói.

“Đã rõ thì tốt, ngoài ra, gần đây long tộc có khai chiến với chủng tộc khác hay

không? Có cần ta ra tay nữa không?”

Sở Duyên ngẩng đầu nhìn Ngao Thiên, dò hỏi.

“Tạm thời chưa cần lão tổ ra tay, lão tổ ngươi yên tâm đi, đợi cần ngươi ra tay,

ta chắc chắn sẽ nói.”

Ngao Thiên vội vàng nói.

“Ừm…”

Sở Duyên khẽ gật đầu.

Sau đó nói khách sáo với Ngao Thiên một lát, thì bảo Ngao Thiên rời đi.

Đợi Ngao Thiên rời đi xong, Sở Duyên bắt đầu công việc hàng ngày của mình,

kiểm kê bức họa cuộn tròn trong túi trữ vật, sau đó bắt đầu nhìn hình thức dạy

học của hệ thống một lần lại một lần, xem còn bao nhiêu thời gian.

Lúc này chính là khoảng cách, hắn thông qua thời gian, có thể dễ dàng biết gần

đây có đệ tử có thể dạy phế hay không.

Sở Duyên kiên nhẫn làm công việc hàng ngày của mình.



Sau khi qua mấy ngày, cuối cùng ngày này, Sở Duyên còn đang hoàn thành

công việc thông thường mỗi ngày, chú ý tới biến hóa của hình thức dạy học.

[Đang trong tìm kiếm, mong ký chủ chờ đợi…]

[Thời gian tìm kiếm dự tính: 8321 năm.]

Hơn tám nghìn năm?

Lúc trước là hơn chín nghìn năm.

Đã qua hơn một nghìn năm, như vậy đại biểu cho cái gì?

Đại biểu khoảng cách giữa hai bọn họ kéo gần hơn không ít.

Đây là đệ tử có thể dạy phế kia, nghe được tin hắn muốn nhận đồ đệ, cho nên

không để ý xa cách ngàn dặm, tới đây rồi hả?

Nếu là như vậy, vậy thì tốt quá.

Sở Duyên hít sâu một hơi, kiên nhân chờ đợi, hắn muốn nhìn xem, ngày mai

khoảng cách giữa hắn và đối phương sẽ ngắn hơn không.



Rất nhanh đến ngày hôm sau.

Thời gian đầu tiên của Sở Duyên là xem xét hình thức dạy học của hệ thống có

biến hóa gì không.

[Đang tìm kiếm, mong ký chủ đợi…]

[Thời gian tìm kiếm dự tính: 7231 năm.]

Lại ngắn một ngàn năm?

Sở Duyên chậm rãi hưng phấn hơn, trong lòng hắn tràn ngập chờ mong.



Lại một ngày qua đi.

[Đang tìm kiếm, mong ký chủ đợi…]

[Thời gian tìm kiếm dự tính: 6451 năm.]



Lại một ngày…

[Đang tìm kiếm, mong ký chủ đợi…]

[Thời gian tìm kiếm dự tính: 5312 năm.]



Sau khi mấy ngày trôi qua, khi Sở Duyên đang trông mòn con mắt, thời gian

tìm kiếm trên kiểu mẫu dạy học cuối cùng cũng tiến vào hai số.

Sở Duyên nhìn màn ảnh hệ thống chỉ có mình mới thấy trước mặt mình.

[Đang tìm kiếm, mong ký chủ đợi…]

[Thời gian tìm kiếm dự tính: 25 năm.]

Chuyện này có ý nghĩa gì?

Ý nghĩa, đệ tử có thể dạy phế ở ngay gần hắn không xa.

Hắn chỉ cần tìm kiếm một lát, rất dễ dàng tìm được.

Vừa nghĩ tới đây, Sở Duyên không nghĩ nhiều nữa, đi ra khỏi động phủ, tự mình

đi tìm kiếm…
Bình Luận (0)
Comment