Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 884

Sinh vật này không chỉ hình dáng kỳ lạ, khí tức lại càng giống tà ma ở trong vực

sâu, khiến người ta có cảm giác khủng bố.

Cho dù Tô Hề đối diện với sinh vật này, chỉ trong nháy mắt cũng hơi hoảng hốt.

“Khách quý tôn kính, để ngươi bị dọa sợ rồi.”

Sinh vật kỳ lạ này vừa vặn chỉ trong nháy mắt đã đi tới đối diện Tô Hề, vô cùng

săn sóc biến thành cùng cỡ với Tô Hề.

“Ngươi… Ngươi là?”

Tô Hề hít sâu một hơi, hỏi một câu.

Nàng mơ hồ cảm thấy, sinh vật trước mắt này không kém đại sư huynh nhà

nàng…

“Khách quý, ta là Ma Vương của đại lục Thiên Tổ này, ngươi có thể gọi ta là

Bellier.”

Sinh vật tên “Bellier” này tuy hình tượng vô cùng phù phiếm, giọng nói cũng

tràn ngập tà khí, nhưng lời nói việc làm của sinh vật này rất giống quý tộc.

“Đại lục Thần Hành, ngũ đệ tử của Vô Đạo Tông, minh chủ của liên minh

hoàng triều Tô Hề.”

Tô Hề cũng đáp lại.

“Ừm, vị khách quý chưa hiện thân, người của đại lục Thiên Tổ bọn ta sẽ không

tùy ý ra tay với khách quý tới bái phỏng, ngươi có thể yên tâm.”

Bellier cúi đầu nhìn thoáng qua Tô Hề, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua hư

không phía trước, lộ ra nụ cười “hiền lành” nói.

Ong!

Trong hư không có tiếng kiếm minh vang lên, sau đó rút lui.

Tô Hề khẽ ngẩng đầu, giống như hiểu rõ gì đó.

Đại sư huynh vẫn luôn bảo vệ nàng sao?

Thì ra là thế, thần thức của đại sư huynh chưa từng rời khỏi nàng.

“Khách quý tôn kính, mời đi theo ta, chúng ta đến bên giữa đại lục Thiên Tổ,

bàn chuyện liên minh.”

Bellier cố gắng làm ra biểu cảm hiền lành.

“Được.”

Tô Hề khẽ gật đầu.

Nghe thấy những lời này, lúc này Bellier bay lên, bay về một phương hướng.

Tô Hề cũng vội vàng đi theo.

Trên đường phi hành, Tô Hề cũng trao đổi với Hải Tinh “Thiên Diệu Thánh

Quân” trong túi trữ vật.

“Ngươi có thể xác định chiến lực của người kia không?”

Tô Hề hỏi Thiên Diệu Thánh Quân.

“Không thể, rất mạnh, cùng một cấp bậc với đại sư huynh nhà ngươi, nhưng có

khả năng đại sư huynh nhà ngươi mạnh hơn, ngươi yên tâm đi, một khi người

này có ý ra tay, ta có nắm chắc ngăn cản người này, thần thức của đại sư huynh

ngươi giống như ở ngay bên này, sẽ cứu viện ngươi trước tiên.”

Thiên Diệu Thánh Quân mở miệng giải thích.

“Được.”

Tô Hề hơi gật đầu, hiểu rõ.

Một người một hồn lại trao đổi rất lâu.

Mãi đến khi tới nơi, mới dừng nói chuyện.

Bellier dẫn theo Tô Hề đi tới vùng đất liền trung tâm.

Vì sao nói đây là vùng đất liền trung tâm?

Bởi vì chỗ giữa đại lục Thiên Tổ, có một vùng biển rộng, ở trên biển rộng này,

trôi lơ lửng một tòa lục địa.

Cho nên Tô Hề mới gọi nơi này là đất liền trung tâm.

“Khách quý, nơi này là khu vực chúng ta bàn bạc, nơi này tên là Hoa Quả Sơn,

chính là nơi cư trú của cường giả đứng đầu đại lục Thiên Tổ ta, cường giả của

đại lục khác đã đi vào, chúng ta cũng vào thôi.”

Bellier xoay người, lộ ra tươi cười nói.

“Được.”

Tô Hề gật đầu.

Hai người bay vào bên trong.

Bay vào vùng “đất liền” này, Tô Hề hơi sửng sốt.

Vùng đất liền này hơi đặc biệt.

Mọi chuyện là thế này…

Làm suy luận, khắp nơi đại lục Thiên Tổ đều có chướng khí mù mịt, có cảm

giác chí tà chí ác, hơn nữa mơ hồ không có nhân tộc tồn tại, thậm chí một người

cũng không có.

Mà trong vùng đất liền này tràn ngập linh khí, linh khí này rất mỏng, nhưng

đúng là linh khí.

Hơn nữa ở trong đất liền này, có rất nhiều khỉ, mà càng như nơi người có thể cư

trú.

“Đại lục Thiên Tổ này, đúng là kỳ lạ.”

Tô Hề nhỏ giọng nói thầm một câu.

Nàng bình sinh chưa bao giờ gặp đại lục kỳ lạ như thế.

Lần này đến, coi như là mở mang kiến thức…



Đại lục Thiên Tổ, đất liền.

Trong ngọn núi lấy tên là “Hoa Quả”.

Lúc này, mấy người đang ngồi trong động phủ, mấy người này có mạnh có yếu,

trong đó người mạnh nhất đương nhiên ngồi trên cùng, là con khỉ phóng đãng

không kiềm chế được, khoác áo giáp tràn ngập ý chí chiến đấu.

Mà người yếu nhất là một nhân tộc, ngay cả cảnh giới Luyện Khí còn chưa đạt

tới, tối đa chỉ mạnh hơn phàm nhân một chút.

Dựa theo lời nhân tộc này nói, hắn ta là một võ giả, mà hắn ta đại diện cho đại

lục Vô Cực.

Tô Hề ở trong này không tính yếu kém cũng không tính mạng, xem như bậc

trung.

Mấy người quay xung quanh, ngồi thành một vòng tròn.

“Nơi này chỉ có tám khách quý đến, đại biểu cho tám đại lục, nhưng theo ta

được biết, trong trận doanh thời đại mới chúng ta nên có mười đại lục, hẳn là

còn hai vị khách quý chưa tới, mong các vị đợi một lát.”

Bên cạnh hầu tử mặc áo giáp kia, một hầu tử nhìn vô cùng trẻ tuổi mở miệng

nói.

“Không sao, nhưng ta muốn làm quen các vị ở đây trước, không biết các vị có

thể giới thiệu bản thân được không?”

Một lão giả mái tóc xanh biếc, gương mặt già nua cười hì hì đứng dậy, nói.

Đôi mắt lóe lên linh quang của lão ta lạnh nhạt đảo qua, trong mắt tràn ngập lực

áp bách.
Bình Luận (0)
Comment