Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 890

Gia nhập vào thời đại mới!

Nếu lão ta không gia nhập, sớm muộn gì cũng sẽ bị giết chết!

Cho dù cuối cùng Đông Hoàng Thái Nhất lựa chọn không giết lão ta, yêu đế

sống lại cũng chắc chắn sẽ giết lão ta.

Không vì nguyên nhân khác!

Trong quá khứ yêu tộc từng có một trận đại chiến, bởi vì lão ta sợ chết nên lấy

đi rất nhiều bảo vật quan trọng, mới bị thất bại.

“Tìm biện pháp đến đại lục Thần Hành một chuyến, đó là trung tâm bố cục của

thời đại mới, đi vào đó, chắc chắn có thể tìm được biện pháp gia nhập thời đại

mới!”

Trong lòng yêu sư đã có ý nghĩ cụ thể.

Nhưng mà trước khi đi, lão ta muốn đi gặp Nguyên Sơ kia một lát, xem có thể

dẫn theo Nguyên Sơ đi cùng hay không.

Dù sao hàng phục thời đại mới, lão ta cũng cần thế lực, nếu có Nguyên Sơ giúp

đỡ, chắc chắn sẽ thuận tiện hơn nhiều.

Trong lòng yêu sư có ý nghĩ này, nhanh chóng rời khỏi vạn yêu cung.



Cùng lúc đó, đại lục Thiên Kiện, trong bộ lạc nào đó.

Lâm Mạc vẫn trắng trợn tàn sát yêu tộc như cũ.

Tất cả linh hồn của yêu tộc bị tàn sát đều được Táng Thiên Quan hấp thu, sau

đó tặng lại cho Lâm Mạc.

Cảnh giới của Lâm Mạc cũng nhanh chóng tăng lên.

Hiện giờ đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp, còn đang không ngừng tăng lên.

Lâm Mạc đạt tới cảnh giới Độ Kiếp, chiến lực có thể nói là vô cùng khủng bố,

một người một quan tài, đã đủ đối đầu với cảnh giới Đại Thừa.

Thậm chí trong tình huống hắn ta muốn chạy, mấy cảnh giới Đại Thừa cũng

chưa chắc giữ được hắn ta.

Chiến lực của Lâm Mạc tăng lên, với thực lực của hắn ta, muốn tàn sát tộc đàn

yêu tộc bình thường, là chuyện rất dễ.

Nhưng dưới đề nghị của Lý Thành, bọn họ không ra tay với tộc đàn yêu tộc, mà

vẫn tàn sát một số bộ lạc của yêu tộc.

Dựa theo cách nói của Lý Thành, thực lực của bọn họ chưa đủ, lúc này tàn sát

một số tộc đàn của yêu tộc, vậy rất có khả năng sẽ khiến cường giả yêu tộc chú

ý tới.

Trước mắt còn chưa tới thời cơ, cho nên bọn họ không lựa chọn tàn sát tộc đàn

của yêu tộc.

Một ngày này, toàn thân Lâm Mạc đẫm máu, đi từ trong bộ lạc yêu tộc ra, đôi

mắt hắn ta màu đỏ, toàn thân đằng đằng sát khí, trong đó càng diễn sinh ra một

chút ma tính chi khí phức tạp.

Nếu là người cảnh giới không đủ, e rằng thấy được Lâm Mạc sẽ như gặp cự

chiến tâm thần, đạo tâm bất ổn.

“Sư đệ.”

Lý Thành đứng cách không xa, ánh mắt hơi lo lắng nhìn Lâm Mạc.

“Sư huynh.”

Giọng nói của Lâm Mạc khàn khàn đáp một câu.

“Ừm, đệ không sao chứ?”

Lý Thành hơi sợ hãi sư đệ này vì giết chóc quá nhiều, sát khí xâm chiếm tâm

thần.

“Không có việc gì, sư huynh yên tâm, quan tài này của ta có thể hấp thu cảm

xúc mặt trái của ta, sẽ không để tâm thần ta bị xâm chiếm.”

Lâm Mạc giống như nhìn ra được lo lắng của Lý Thành, giải thích một câu.

“Vậy thì được.”

Lý Thành cũng yên tâm.

“Sư huynh, nơi này có ít bảo vật, huynh thực sự không cần lấy bảo vật phòng

thân sao? Có bảo vật và không có bảo vật, là hai chuyện khác nhau.”

Lâm Mạc cầm túi đựng đồ trong tay, hỏi.

Bọn họ một đường chiến đấu, khiến bọn họ đạt được nhiều bảo vật.

Nhưng Lý Thành không cần một kiện nào, điều này khiến Lâm Mạc cảm thấy

khó hiểu.

“Ta thực sự không cần, có khả năng sư đệ không biết, bản thể của ta khác với

người khác…”

Lý Thành lắc đầu từ chối…



Bên ngoài bộ lạc yêu tộc.

Lâm Mạc còn đang khuyên Lý Thành lấy mấy bảo vật, còn lấy mấy bảo vật bản

thân trân trọng nhất ra.

“Nào, sư huynh xem, bảo vật này chính là một kiện linh bảo đứng đầu, là loại

công kích, lực công kích rất cường đại, chính là một kiện bảo vật vô cùng trân

quý…”

“Còn nữa sư huynh, huynh xem cái mai rùa này, mặt ngoài bình thường không

có gì lạ, nhưng là một kiện bảo vật am hiểu phòng ngự, còn đi kèm thôi diễn

hiệu quả phụ trợ…”

“Sư huynh nhìn thứ này xem…”

Lâm Mạc lần lượt giới thiệu linh bảo cho Lý Thành.

Sau khi giới thiệu xong, hắn ta đặt mỗi bảo vật ra, trôi nổi giữa không trung,

nhìn về phía Lý Thành một lần nữa.

“Sư huynh, huynh xem, cho dù thế nào cũng phải chọn hai bảo vật trên người,

như vậy mới thỏa đáng.”

“Thật đó, sư huynh ta không lừa huynh, có bảo vật và không có bảo vật, như hai

người khác nhau, phương diện chiến lực hoàn toàn khác biệt.”

Lâm Mạc tận tình khuyên bảo.

Có đúng không Lý Thành không nghe nổi được chút nào.

Vẫn luôn im lặng đợi Lâm Mạc nói xong, sau khi Lâm Mạc nói xong mới chậm

rãi mở miệng.

“Sư đệ, ta thực sự không cần bảo vật, có khả năng đệ không biết bản thể của sư

huynh…”

Lý Thành nói, đột nhiên vung tay lên.

Ngay sau đó, chỉ thấy từng ánh sáng bảo vật phóng lên trời.

Ở trước mặt Lâm Mạc, mấy trăm bảo vật xuất hiện.

Những bảo vật này đều thuộc loại linh bảo, không kém gì bảo vật Lâm Mạc lấy

ra.
Bình Luận (0)
Comment