Hơn nữa tộc trưởng long tộc cũng rất thông minh, mỗi một chuyện trên đại lục
đều viết thành báo cáo tin tức, trình cho Sở Duyên.
Nhưng mà đối với những tin tức này, đương nhiên là Sở Duyên không nhìn.
Thỉnh thoảng xem qua, chỉ vì giải buồn.
Khiến Sở Duyên chú ý, vẫn là quyền điều động tài nguyên bảo vật, mấy thứ này
tới tay, Sở Duyên mới yên tâm.
…
Thời gian nhanh chóng lướt qua, chỉ trong nháy mắt, lại mấy ngày trôi qua.
Trong vạn yêu cung, thiên điện.
Sở Duyên đổi từ động phủ lão tổ thành thiên điện.
Ngày thường hắn cũng ở trong thiên điện nghỉ ngơi.
Một ngày này, Sở Duyên nhìn một phần văn án trên bàn trước mặt mình, phía
trên ghi lại tin tức bảo vật các tộc.
Sau khi Sở Duyên xem xong, mới đột nhiên nhẹ nhàng thở ra.
“Những yêu tộc này đúng là có nhiều bảo vật…”
“Nhiều đến mức thiếu chút nữa ta đều đếm không hết.”
Sở Duyên chậc chậc nói.
Nếu biết rõ những tin tức này, lần sau tìm một cơ hội, phải điều những bảo vật
này tới tay hắn mới được.
Sở Duyên thu hồi ý niệm này xong, mới nhìn về phía văn án khác.
Bên trong những văn án này ghi lại, đều là những chuyện xảy ra ở đại lục.
Chỉ có điều Sở Duyên không thường xem.
Những tin tức này hắn vẫn luôn không thích, chỉ thỉnh thoảng xem một lát.
Sở Duyên rảnh rỗi, lại nổi lên hứng thú.
Hắn mở mấy phần văn án ra, đọc tin tức.
Việc này, thực ra đa số đều là chuyện nhỏ, hoàn toàn thuộc chuyện không đáng
nhắc tới.
Sở Duyên nhìn, chỉ vì đọc trong lúc rảnh.
“Hả? Tin này…”
Ánh mắt Sở Duyên đột nhiên dừng lại phía trên một văn án, sửng sốt một lát.
Phía trên ghi lại một chuyện, có mấy nhân tộc vẫn luôn đồ sát bộ lạc yêu tộc.
Hơn nữa những nhân tộc này vẫn dọc theo bên cạnh, đồ sát một số bộ lạc yêu
tộc, bởi vì mất đi, cho nên không ai quản.
Chuyện này xem như là chuyện nhỏ, cho nên bên vạn yêu cung trên cơ bản mặc
kệ, dù sao loại chuyện này thực sự quá nhỏ.
Nhưng Sở Duyên lại chú ý phía sau.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm văn án này.
Văn án này…
Mấy nhân tộc đồ sát yêu tộc?
Theo hắn biết, bên trong đại lục Thiên Kiện, đã không có cường giả nhân tộc?
Nếu tính hẳn hoi mà nói, chỉ có đệ tử rơi vào ma chướng của hắn?
Chẳng lẽ là do đệ tử rơi vào ma chướng của hắn vô ý tiến hành giết chóc?
Hình như thực sự có khả năng.
Sở Duyên hơi nhíu mày, gọi một thuộc hạ đi giúp hắn xác định xem.
Hiện giờ, hắn thân là yêu thánh gì đó, muốn làm chuyện gì, đương nhiên không
cần hắn tự mình đi làm.
Hắn vừa truyền mệnh lệnh ra, rất nhanh, có một thuộc hạ chuyển bức họa cho
hắn.
Trong bức họa cuộn tròn kia chỉ có một người, rõ ràng là đệ tử kia của hắn, Lâm
Mạc.
Dựa theo lời thuộc hạ kia nói, chỉ có mình Lâm Mạc, không phát hiện những
người khác.
Biết được chuyện này xong, Sở Duyên thở dài một hơi.
Xem ra, đệ tử này thực sự rơi vào ma chướng, biến thành một máy móc chỉ biết
giết chóc.
Sở Duyên biết rõ chuyện này xong, không có tâm tư đi xem đệ tử này, không
biết vì hổ thẹn hay vì cái gì.
Sở Duyên không phải không làm gì, hắn phái mấy tên thuộc hạ, lén lút chú ý
Lâm Mạc này.
Một khi Lâm Mạc có nguy hiểm gì, thì nói với hắn trước tiên.
Dưới mệnh lệnh này của Sở Duyên, đương nhiên có vô số người nghe theo.
Điều này khiến Sở Duyên cảm khái tác dụng của địa vị thật tốt…
…
Rầm!
Trong hải vực bên ngoài đại lục Thần Hành.
Diệp Lạc thản nhiên hờ hững đứng trên hư không, quanh người hắn tràn ngập
kiếm ý, mỗi một kiếm ý đều giống như có thể xuyên thủng cả thế giới.
Ở trong tầm mắt của hắn ta, xung quanh đại lục Thần Hành, có mấy đại lục
đang chậm rãi bay tới.
Những đại lục này đều bay về phía đại lục Thần Hành.
Đối với động tác của những đại lục này, Diệp Lạc không ngăn cản, hắn ta biết
đây là chuyện gì.
Cả đại lục liên hợp, sáp nhập cả đại lục, trở thành đại lục hoàn toàn mới.
Đây là, liên minh thời đại mới!
Mà vị trí minh chủ của liên minh thời đại mới, rất kỳ lạ rơi lên đầu đại lục Thần
Hành.
Rơi lên đầu đại lục Thần Hành, đại lục Thần Hành mạnh nhất ở bên ngoài,
đương nhiên là Diệp Lạc.
Cho nên minh chủ sẽ do Diệp Lạc kế thừa.
Đối với chuyện này, Diệp Lạc không thèm quan tâm lắm.
Minh chủ thì minh chủ, hắn ta vốn là người đại diện của Thiên Đạo mới.
Tiên phong đối kháng với thời đại cũ, làm minh chủ không thỏa đáng, đối với
hắn mà nói, không có quan hệ quá lớn.
“Mấy đại lục kia, đều có người rất mạnh tồn tại.”
Đôi mắt thâm thúy của Diệp Lạc nhìn về phía mấy tòa đại lục, nói một câu với
hàm ý sâu xa.
Hắn ta cảm nhận được, trong mấy đại lục đang trôi nổi, trong đó ba đại lục có
được người cường đại tọa trấn.
Nhất là đại lục kia…
Dựa theo lời nói của Tô Hề sư muội, tên là đại lục Thiên Tổ?