Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 898

Những người này vốn định nói gì đó, nhưng hầu tử mặc áo giáp cường đại nhất

đang nhìn về một hướng ở đại lục Thần Hành, chuyện này khiến bọn họ không

khỏi sửng sốt, nhìn theo tầm mắt của hầu tử mặc áo giáp theo bản năng.

Với thị lực của bọn họ, đương nhiên không nhìn ra được gì.

Nhưng bọn họ nhanh chóng dùng lực lượng tra xét, nhìn qua phương hướng

Tôn Ngộ Không đang nhìn.

Phương hướng đó, đúng là…

Đông Châu!

Mà chỗ bọn họ nhìn, rõ ràng là núi Thiên Vụ.

Khi bọn họ dùng lực lượng tra xét tới núi Thiên Vụ, bọn họ lập tức ngây ngẩn

cả người.

Dưới lực lượng tra xét của bọn họ, vậy mà núi Thiên Vụ dâng lên một tầng

chống cự, chặn tất cả lực lượng của bọn họ ở ngoài.

“Đây là…”

Tất cả mọi người sửng sốt một lát.

Ngay khi bọn họ muốn tiến thêm một bước tra xét.

Trên bầu trời, một tia sét lóe lên, giống như đang cảnh cáo gì đó.

Ngay sau đó, lại có năm khí tức vô cùng cổ xưa tràn ngập mà ra, bay thẳng tới

trấn áp mấy người vừa tra xét…



Trên không đại lục Thần Hành đang xảy ra một trận đánh giá.

Trận đánh giá này xảy ra tới nhanh, đi cũng nhanh.

Nhưng cường giả đến từ mỗi đại lục không dám nhìn đại lục Thần Hành nữa.

Cho dù là khí tức man hoang cổ xưa, hay là Diệp Lạc, hoặc là ngọn núi thần bí

được lực lượng Thiên Đạo che chở, đều đủ chứng minh đại lục Thần Hành

không đơn giản.

Nhất là ngọn núi thần bí kia, lại càng khiến mọi người cảm thấy khó tin.

Dưới tình huống như vậy, địa vị của đại lục Thần Hành nhanh chóng dâng lên.

Mỗi đại lục sáp nhập cũng đặt địa vị tại đại lục Thần Hành xong xuôi.

Tám đại lục hoàn thành sáp nhập, dung hợp thành một đại lục.

Sáp nhập này khiến đại lục Thần Hành trở nên rất rộng, thậm chí có thể nói là

thái quá.

Đại lục Thần Hành biến to, cũng khiến linh khí trong đại lục Thần Hành trở nên

tràn đầy hơn.

Cường giả của tám đại lục đều đang bàn bạc làm thế nào đối phó thời đại cũ.



Mà bên thời đại cũ buông lỏng ra.

Đông Hoàng Thái Nhất không ở trong yêu tộc thời đại cũ.

Kế Mông cường đại thì cường đại, nhưng ít quản mọi chuyện.

Trái lại Sở Duyên thường làm đông làm tây.

Nhưng những chuyện hắn muốn làm đều là chuyện nhỏ, khiến người ta cũng

không thể nói gì hắn.

Một ngày này, Sở Duyên đang ngồi trong vạn yêu cung, lẳng lặng nhìn một

phần văn án trên tay.

Những văn án này đều là hắn bảo người đi theo Lâm Mạc, ghi chép về Lâm

Mạc.

Những văn án này ghi lại đều không khác nhau mấy.

Lâm Mạc giống như vô cùng điên cuồng, đối với yêu tộc không do dự tiến hành

giết chết.

Mà đều lựa chọn tiến hành tàn sát những bộ lạc yêu tộc, hư hư thực thực có

huyết hải thâm cừu với yêu tộc.

Hơn nữa mơ hồ sau lưng còn có những người khác, thuộc loại nhóm phạm tội.

Điều này khiến Sở Duyên vô cùng cảm khái.

Cũng không có bất cứ hoài nghi gì.

Cảm thấy đệ tử này chắc chắn đã rơi vào ma chướng, hoàn toàn không thể ra

ngoài.

“Ổn định thì ổn định, nhưng mà quá đáng tiếc cho tiểu tử này.”

Sở Duyên ngồi trên ghế cao, nhìn bên ngoài điện, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

Hắn dạy phế đệ tử chỉ cần một năm, nếu có thể, hắn rất muốn đợi tới một năm

sau, đuổi Lâm Mạc này ra khỏi tông môn, thuận tay ra tay khôi phục giúp hắn ta

một chút.

Đáng tiếc, hắn không biết làm thế nào kéo người ta từ trong ma chướng ra.

Sở Duyên khẽ lắc đầu, lập tức không nghĩ chuyện này nữa.

Tâm niệm của hắn vừa động, mở hệ thống đã lâu không mở ra.

Nhìn thoáng qua hình thức dạy học, muốn nhìn xem hình thức dạy học cho đệ

tử có thể dạy phế cách nơi này xa lắm không.

[Đã mở hình thức dạy học, đang tìm kiếm đệ tử có thể dạy phế tiến hành dạy

học.]

[Đang tìm kiếm, mong ký chủ đợi…]

[Thời gian tìm kiếm dự tính: 5086 năm.]

5086 năm?

Cừ thật, xa như thế.

Sở Duyên khẽ nhíu mày.

Nhận đệ tử mới, đó là chuyện chắc chắn phải nhận.

Có hình thức dạy học ở đây, cho không cảnh giới, hắn không muốn uổng phí.

Hắn không biết trước khi mình kết toán, có thể nhận mấy đệ tử, nhưng người

thứ ba hắn chắc hắn phải nhận.

“Đi vào trong đại lục một lát vậy, tìm xem đệ tử này đang ở đâu.”

Sở Duyên nhẹ giọng nói một câu.

Hắn vung tay lên, gọi mấy yêu tướng trấn thủ ở bên ngoài và mấy trưởng lão

long tộc.

Hắn nói chuyện này cho mọi người nghe, bảo những người này tạm thay hắn

quản lý nửa đại lục Thiên Kiện.

Đám trưởng lão của long tộc còn đỡ, mấy yêu tướng vừa nghe Sở Duyên muốn

rời đi, nói là đi tìm đệ tử gì đó, lập tức nóng nảy.

“Yêu thánh đại nhân, ngươi không thể rời đi được! Sau lưng ngươi là vận mệnh

của nửa đại lục Thiên Kiện, ngươi không thể rời đi như vậy, nếu rời đi như thế

rất dễ xảy ra sai lầm!”

“Yêu thánh có trách nhiệm nặng nề, ở khắp yêu tộc, ngươi tuyệt đối không thể

rời đi, vạn yêu cung cũng cần yêu thánh tọa trấn…”
Bình Luận (0)
Comment