Sau khi ý chí Thiên Đạo tranh đấu xong, Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất đi
tới vạn yêu cung trước tiên, triệu tập bầy yêu, chuẩn bị làm gì đó.
“Nguyên Sơ” thân là yêu thánh đứng đầu yêu tộc, đương nhiên cũng được mời
tới.
Khi Nguyên Sơ xuất hiện trong điện chủ vạn yêu cung, mở miệng nói câu đầu
tiên, cả bầy yêu trong vạn yêu cung kinh hãi.
“Vị trí yêu đế, yêu tộc chi chủ, hai vị trí này, bổn tọa muốn.”
Nguyên Sơ lộ ra nụ cười tà khí, mở miệng nói.
Những lời này vang lên, cả sảnh đường kinh hãi.
…
Cùng lúc đó, trong một không gian tràn ngập quang mang kim sắc.
Bóng dáng Sở Duyên hiển lộ ở nơi này.
Lúc này, cơ thể Sở Duyên không có trạng thái vô địch bảo hộ, lộ ra chân thân.
Hắn giống như một đám sương mù hình thành người, chớp lóe, giống như có
khả năng tiêu tán bất cứ lúc nào.
Nhưng Sở Duyên không cảm thấy có chút không khỏe nào.
Trái lại hắn còn cảm giác như rồng về biển rộng.
Trong lòng hắn mơ hồ xuất hiện một loại cảm giác, hắn có thể khống chế vùng
trời đất này.
“Đây là đâu?”
Sở Duyên nói ra nghi ngờ.
Ánh mắt hắn tìm kiếm xung quanh, không tìm thấy được gì.
Hắn có thể nhìn thấy duy nhất, chính là quang điểm kim sắc xung quanh hắn.
Những quang điểm này giống ánh sáng kim sắc khi hắn ở trạng thái vô địch.
Hơn nữa…
Ngoài cơ thể hắn, còn có một quang đoàn màu lam trôi lơ lửng, đi theo hắn.
“Hệ thống?”
Sở Duyên kinh ngạc một lát, sau đó kêu to về bốn phía.
“Hệ thống cái gì? Hệ thống chỉ vì thuận tiện lý giải cho ngươi, cho nên mới có
mà thôi.”
Một giọng nói không biết từ đâu truyền tới, vang vọng cả không gian kim sắc.
Sở Duyên ngẩng đầu lên nhìn, muốn tìm ra chủ nhân của giọng nói này.
Nhưng cho dù hắn nhìn kiểu gì, cũng không thể tìm được chủ nhân của những
lời này.
“Tôn thượng đừng nghĩ nhiều, nơi này là trong Thiên Đạo, chưởng quản cả
vùng Thiên Địa, chính là trung tâm của cả Thiên Địa.”
Giọng nói kia vang lên lần nữa.
“Nơi này là trung tâm của trời sao?”
Sở Duyên sửng sốt một lát.
“Đúng vậy.”
Giọng nói kia vang lên.
Ngay sau đó, từng lưu quang kim sắc từ trên không bay tới, nhanh chóng hội tụ
thành bóng người kim quang.
Bóng người kim quang có chút tương tự với Sở Duyên.
Nhưng vẫn luôn không giống, trong đó có hồng vĩ chi khí trên người Sở Duyên
không có.
“Ngươi là?”
Sở Duyên thật cẩn thận hỏi.
“Thiên Đạo.”
Bóng người kim quang kia mở miệng, giọng nói lạnh lùng mà vô tình, giống
như một máy móc không có tình cảm.
Loại giọng nói này, khiến Sở Duyên liên tưởng tới hệ thống.
“Thiên Đạo? Vậy vì sao ta ở chỗ này?”
Sở Duyên không nhịn được hỏi một câu.
“Bởi vì, ngươi vốn là Thiên Đạo, cũng có thể nói, không phải Thiên Đạo.”
Bóng người kim quang thản nhiên nói.
“Có ý gì?”
Sở Duyên đờ đẫn.
Cái gì mà hắn vốn là Thiên Đạo, cũng không phải Thiên Đạo?
Hắn còn có thân phận lợi hại khác sao?
“Ngươi nhìn đi.”
Bóng người kim quang lắc đầu.
Nhẹ nhàng vẫy tay với trên không không gian kim sắc.
Phía trên không gian kim sắc lập tức xuất hiện một màn ảnh, trên màn ảnh
truyền tới một đoạn hình ảnh.
Trong hình ảnh, Thiên Địa sơ khai, phồn hoa cực hạn, thần ma vô tận.
Ngay sau đó hình ảnh lại thay đổi.
Thiên Địa bắt đầu suy yếu, mới cũ thay phiên, vạn vật sống lại lần nữa, nhưng
đã không còn phồn hoa và cường thịnh như trước.
Nhưng Thiên Địa vẫn thuộc loại cường đại.
Nhưng có một ngày, một tia thần quang từ ngoài bầu trời hàng lâm, đi tới vùng
Thiên Địa này.
Thần quang này mang theo thế không thể ngăn cản mà đến, nhảy vào Thiên
Địa, dẫn tới sự hấp dẫn của nhiều người trong Thiên Địa.
Rồi sau đó, thần quang này giống như chú ý tới Thiên Địa.
Hai kim quang không hẹn mà cùng xuất hiện, muốn cướp thần quang ki.
Kim quang va chạm ở trong không trung, giống như đang chiến đấu.
Cuối cùng sau khi trải qua một trận tranh giành dữ dội, thần quang một phân
thành hai, bị hai kim quang này cướp đi.
Hình ảnh đến đây là kết thúc, Sở Duyên sửng sốt nhìn những hình ảnh này, có
chút không rõ chân tướng.
“Thần quang đó, là ngươi.”
Bóng người kim quang chậm rãi mở miệng nói.
Giọng nói vẫn phóng khoáng trước sau như một.
“Thần quang kia… Là ta sao?”
Sở Duyên kinh ngạc.
Hắn là do ánh sáng kia biến thành ư?
Đổi lại cách nói, hắn là ánh sáng sao?
“Đúng vậy, thần quang kia chính là ngươi, ánh sáng từ ngoài bầu trời, ánh sáng
không rõ, ngươi vốn là thần quang kia, khi ngươi đi ngang qua giờ GMT vùng
này, bị ta cướp một phần, một phần khác bị Thiên Đạo tiền nhiệm cướp đi.”
“Phần bị ta cướp đi, ta dung hợp một phần căn nguyên vào trong thần quang,
hình thành nên ngươi, ngươi là biến số, cũng là định số, ta đưa ngươi đến thế
giới khác rèn luyện, đợi thời cơ chín muồi thì triệu hồi ngươi.”
Bóng người kim quang lẳng lặng giải thích những chuyện này.
Sở Duyên nghe càng lúc càng mơ hồ.
Thứ đồ chơi này là gì thế?