Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 935

Bọn họ căn bản không có đường lui có thể lựa chọn.

Bọn họ diệt vong, biến mất ở trong lịch sử, hoặc là đánh thời đại cũ vào vực sâu

lần nữa, khiến thời đại cũ biến mất!

Không hơn!

“Đại sư huynh, huynh cảm thấy chúng ta nên đối phó thời đại cũ thế nào?”

Trương Hàn ngồi bên cạnh, giọng nói vẫn ôn hòa, nhưng giữa trán lại mang

theo lo âu.

Hắn ta cảm thấy trong tình huống sư tôn không ở đây, thời đại mới bọn họ, vẫn

khó tranh giành với thời đại cũ.

“Quyết chiến quy mô lớn, có lẽ không nhanh tới vậy, chúng ta vẫn có đủ thời

gian chuẩn bị.”

Diệp Lạc lắc đầu nói.

“Đại sư huynh, ta cảm thấy trước khi xung đột chính diện, chúng ta nên tra xét

một chút, nhìn xem vị trí tổng bộ của thời đại cũ ở đâu, luôn không thể thế này

được, chúng ta ở ngoài sáng, bọn họ ở trong tối…”

Trong đôi mắt Đạm Đài Lạc Tuyết lóe lên ánh sáng thông minh, chậm rãi nói.

Có Trương Hàn và Đạm Đài Lạc Tuyết dẫn đầu như vậy, đám người khác nhao

nhao mở miệng, trao đổi với Diệp Lạc.

Bọn họ đều là đám người đỉnh cao của thời đại mới, bọn họ bàn bạc kết luận,

đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới cả thời đại mới.

Cho nên bọn họ thảo luận coi như là thận trọng, không quá mức tiến hành thảo

luận.

Mấy ngày sau, cuối cùng bọn họ cũng định ra một kết quả.

Ở bên cạnh vùng duyên hải mỗi đại lục, xây dựng trận pháp thành trì cửa khẩu,

phòng ngừa ngộ nhỡ.

Đồng thời, bọn họ phái mấy đệ tử của Vô Đạo Tông đến hải vực tìm kiếm tổng

bộ của thời đại cũ, tìm hiểu tin tức về thời đại cũ.

Mà đệ tử của Vô Đạo Tông phái đi có bốn người, theo thứ tự là Trương Hàn, Tô

Càn Nguyên, Hoa Thần Y, Tử Tô.

Bốn bọn họ là những ngày gần đây không có chuyện gì làm, cho nên được phái

ra ngoài, tìm kiếm tổng bộ của thời đại cũ.

Bốn người không có ý kiến gì đối với chuyện này…



Hải vực yên tĩnh không một tiếng động.

So với trước đây, giữa không trung hải vực hiện giờ tràn ngập sương mù nhàn

nhạt.

Mấy thứ này chỉ ở mặt ngoài như sương mù mà thôi, trên thực tế, những thứ

này là kiếp khí.

Kiếp khí càng dày đặc ngào ngạt, thì đại biểu đại kiếp nạn càng lớn.

Đối với người tu hành cường đại mà nói, đương nhiên là lực ảnh hưởng không

lớn, nhưng đối với người tu hành nhỏ yếu và phàm nhân, lực ảnh hưởng rất lớn.

Hấp thu kiếp khí quá độ, sẽ ảnh hưởng tới lý trí, khiến tinh thần trở nên luống

cuống bất an, ảnh hưởng tới đạo tâm, tinh thần.

Nhưng người tu hành bình thường và phàm nhân đều không đi tới hải vực này,

cho nên ảnh hưởng của kiếp khí không lớn.

Một ngày này, ở trong hải vực, một tiếng rầm như tiếng sấm vang lên.

Bùm!

Bùm!

Cùng với từng tiếng sấm này vang lên, nước biển cuồn cuộn phóng lên trời.

Chỉ thấy một bóng người để trần nửa thân trên, đầu trọc, giống như thần đến

trong hải vực, bóng người này không bay, mỗi bước đi đều giẫm vào trong biển,

lực lượng cường đại mà cổ xưa trực tiếp phá vỡ nước biển, xông thẳng tới nền

đất, lấy lực lượng đánh vào trước.

Loại phương thức bước đi này, vô cùng hiếm thấy.

Bóng người tràn ngập khí tức man hoang này lại thực sự làm được.

Mà bóng người này rõ ràng là Tô Càn Nguyên.

Lúc này, Tô Càn Nguyên đang chạy như điên ở trong hải vực.

Bốn đệ tử của Vô Đạo Tông đến đây tìm kiếm tổng bộ của thời đại cũ, mỗi

người chạy về mỗi phía khác nhau.

Chỗ Tô Càn Nguyên tới, là phía nam.

Nhưng mà hắn ta chỉ tùy tiện đi một lát mà thôi, không thấy tổng bộ thời đại cũ

dễ tìm như vậy.

Cho dù dễ tìm, cũng chưa chắc tới lượt hắn ta.

Phải biết rằng bọn họ là bốn người đang tìm kiếm, ba đồng môn khác đều có

thần thức, chỉ riêng hắn ta là thể tu không có.

Xác suất có thể tìm được cũng thấp nhất.

Ngay cả Tô Càn Nguyên đều nghĩ như vậy, càng đừng nói những người khác.

“Tiếp tục đi về trước, lại đi hai ngày rồi trở về.”

Tô Càn Nguyên vừa chạy, vừa quan sát phía trước, lại đi hai ngày rồi trở về.”

Tô Càn Nguyên vừa chạy vừa quan sát phía trước, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Đây là ý nghĩ của hắn ta, lại đi hai ngày, nếu không thấy gì thì trở về.

Đây không phải hắn ta muốn, thực sự là hắn ta không có biện pháp.

Tốc độ của thể tu chậm, không có thần thức, tìm kiếm trong biển rộng mênh

mông, thực sự là không làm được.

Nghĩ tới đây, Tô Càn Nguyên thu hồi tất cả ý nghĩa, nhanh chóng đi trong hải

vực.

Đối với hắn ta mà nói, những kiếp khí này không có hiệu quả, thậm chí với lực

lượng cường đại của hắn ta, không cần ra tay, dựa vào mãng hoang chi khí

quanh người đều có thể trực tiếp chống đỡ kiếp khí.

Một đường chạy như điên, Tô Càn Nguyên đều đã quên hắn ta đi bao xa.

Nhưng hắn chỉ nhớ rõ, lại đi hai ngày rồi trở về.

Nhưng khi hai ngày còn chưa tới, Tô Càn Nguyên đang vội vàng đi đột nhiên

thấy phía trước có chấm đen nhỏ.

Khi Tô Càn Nguyên nhìn thấy chấm đen nhỏ này, cả người đều sửng sốt một

lát.
Bình Luận (0)
Comment