Hắn ta cố gắng khống chế toàn thân, muốn lấy lá cờ kia ra.
Nhưng cho dù hắn ta tìm kiếm thế nào, thì phát hiện mình vẫn luôn không tìm
được lá cờ kia.
Giống như lá cờ kia căn bản không ở trên người hắn ta.
Cho dù hắn ta tìm kiểu gì, cũng không mở miệng.
Cuối cùng vẫn là Lý Thành tìm mệt, mới không tiếp tục tìm nữa.
Hắn ta đánh giá lá cờ này sẽ không hại hắn ta, cho nên hắn ta không đi tìm nữa.
Lý Thành hít sâu một hơi, nhìn Lâm Mạc vẫn đang tiếp tục đọc sách bên cạnh
một lát, hơi do dự.
Vẫn quyết định tiếp tục đọc sách với Lâm Mạc.
Không thể không nói, quyển sách này thực sự phá thế giới quan của bọn họ.
Mở ra một con đường hoàn toàn mới cho bọn họ.
Tuy trong quyển sách này chỉ có cụ thể về cảnh giới Luyện Khí, những cảnh
giới khác đều là tưởng tượng, nhưng có tác dụng rất lớn đối với bọn họ…
…
Đại lục Thần Hành, Thái Nhất Kiếm Tông, trên chủ điện.
Diệp Lạc và đệ tử của Vô Đạo Tông tụ tập ở đây.
Lúc này, nơi này chỉ có đệ tử của Vô Đạo Tông, người thân phận khác không có
ở đây, cũng không thể tiến vào.
Mười hai đệ tử của Vô Đạo Tông, ngoại trừ Lâm Mạc và Lý Thành ra, đều ở
trong này.
12 đệ tử này ngồi vây quanh một cái bàn tròn, đang nói chuyện với nhau.
“Đại sư huynh, huynh gọi bọn ta tới làm gì?”
“Đúng vậy, đại sư huynh, trong tay bọn ta còn rất nhiều chuyện, thời gian tu
luyện cũng không đủ…”
“Các ngươi ngồi là được, đại sư huynh sẽ không gài các ngươi, các ngươi cho
rằng người nào cũng là nhị sư huynh sao? Đột phá một tiểu cảnh giới, mời
chúng ta qua dùng trà à?”
Các đệ tử đang thảo luận với nhau, chẳng qua theo thảo luận, gương mặt
Trương Hàn càng lúc càng âm trầm.
Lịch sử hắc ám của hắn ta không hiểu sao lại bị đào ra.
Lúc ấy không phải hắn ta ôm chút tâm tư khoe khoang ư, sao bị nói thành như
vậy?
“Được rồi, các ngươi đừng ầm ĩ nữa, lần này gọi các ngươi tới, là có chuyện
chính.”
Diệp Lạc ngồi ở vị trí trên cùng, nhẹ giọng mở miệng.
Hắn ta nhìn đám đồng môn đều là cự phách một phương, nhưng vẫn ầm ĩ trước
sau như một, cảm thấy buồn cười.
Đệ tử Vô Đạo Tông bọn họ đúng là biết chơi.
Rõ ràng đối với bên ngoài tràn ngập uy nghiêm, đều là người có phong cách
trang bức rất cao, nhưng đám bọn họ tụ tập lại với nhau, sẽ đủ loại ầm ĩ, giống y
như khi còn nhỏ yếu.
Tuy Diệp Lạc nói vậy, nhưng trong lòng hắn ta rất thích hoàn cảnh này.
Rất nhiều đồng môn cho Diệp Lạc mặt mũi, nhao nhao dừng nói chuyện, nhìn
về phía Diệp Lạc.
“Mục đích ta gọi các ngươi tới lần này, thứ nhất, trong lượng kiếp lần này, Vô
Đạo Tông chúng ta gánh trọng trách gì. Thứ hai, cùng thử lại đột phá Tiên Cảnh
ở nhân gian, ngưng tụ đạo quả, cảnh giới cũng cùng đột phá.”
Diệp Lạc vươn hai ngón tay ra, thản nhiên nói.
Những lời này vang lên, rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông điều chỉnh vẻ mặt,
chuẩn bị nghe Diệp Lạc nói tiếp.
Lượng kiếp lần này, Vô Đạo Tông bọn họ đại biểu cho vị trí chủ đạo, lại càng là
chủ lực.
Nếu một khi khai chiến, Vô Đạo Tông chắc chắn phải xung phong đi đầu,
nhưng gánh vác trách nhiệm gì, vậy thì khó nói.
Còn có cái thứ hai, đột phá Tiên Cảnh ở nhân gian.
Chuyện này cũng là chuyện rất khó.
Thời đại hiện giờ không thể sánh bằng trước đây.
Cho dù là Thiên Địa thăng hoa, cần phải đột phá cực hạn đến Tiên Cảnh, cũng
vô cùng khó khăn.
Có lẽ bọn họ lấy cảnh giới Đại Thừa, phàm nhân chi thân, có thể đánh với Tiên
Cảnh, nhưng cảnh giới của bọn họ luôn là cảnh giới Đại Thừa.
Mà cảnh giới Đại Thừa xét đến cùng vẫn thuộc phàm nhân.
Nếu như bọn họ có thể đột phá đến Tiên Cảnh, chiến lực của bọn họ chắc chắn
sẽ tăng vọt.
Cho nên bọn họ đều vô cùng nghiêm túc lắng nghe.
Nhất là Trương Hàn, hắn ta đã nghĩ tới dáng vẻ tương lai thực lực của hắn ta
tăng cao, đè ép đám đồng môn.
Cho nên Trương Hàn là người kích động nhất.
“Đại sư huynh, huynh nói đi, bọn ta chắc chắn nghe.”
Trương Hàn đứng dậy, nghiêm túc nói.
“Lão nhị đệ ngồi xuống, kiềm chế ánh mắt đệ một chút, đừng kích động như
vậy.”
Diệp Lạc nhìn thấy dáng vẻ của Trương Hàn, không nhịn được trợn to mắt.
Cho dù là đột phá, cũng không có khả năng tới lượt Trương Hàn.
Ở đây luận về nội tình, hắn ta là sâu nhất.
Sau này sắp xếp, Trương Hàn cũng không phải nội tình sâu nhất.
Hắn ta nghĩ mãi không thông, Trương Hàn này kích động như thế làm gì.
“Ta không kích động, ta chỉ đang quan tâm, quan tâm chuyện lượng kiếp, thời
đại mới cũ chúng ta tranh giành trong lượng kiếp, chúng ta chắc chắn phải dốc
toàn lực ứng phó! Cho nên chúng ta đột phá, phần thắng của chúng ta sẽ cao
hơn!”
Vẻ mặt Trương Hàn quang minh chính đại nói.
Hoàn toàn là dáng vẻ “ta là vì đại nghĩa”.
Diệp Lạc ngồi ở vị trí cao nhất, không có tâm tư tiếp tục nói chuyện vớ vẩn với
Trương Hàn.