Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 955

Trái lại Từ Ngự không nói một lời, lẳng lặng đứng ở đó, nhìn bầu trời, trong

mắt có chút ánh sáng kỳ lạ, người nào cũng không biết hắn ta đang nghĩ gì.

Trong tầm mắt của sáu bọn họ, cùng với vô số ánh mắt ở phía dưới.

12 lưu quang từ chủ điện bay ra, nhanh chóng xông lên phía chân trời.

12 lưu quang này bay qua, trong bầu trời nở rộ 12 quang mang màu sắc khác

nhau, giống như ngọn lửa ánh sáng ngọc.

Sau khi 12 hào quang nở rộ, trên bầu trời giống như xuất hiện một cái động lớn,

tối đen vô hạn.

Ở một chỗ khác động lớn, là một vùng hư vô.

“Thông đạo phi thăng? Thông đạo phi thăng bị phong kín sao?”

Bạch Trạch liếc mắt nhìn ra được, trong lòng lão ta mơ hồ có cảm giác bất an.

Tuy lão ta không biết vì sao vùng Thiên Địa này sẽ phong kín thông đạo, nhưng

lão ta luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản.

Hiện giờ đám Diệp Lạc giống như muốn phá phong tỏa của thông đạo.

Dưới loại tình huống này, sẽ xảy ra chuyện gì còn chưa biết…

Bạch Trạch vô cùng tin tưởng cảm nhận của mình, lão ta do dự một lát, vẫn

quyết định đi lên ngăn cản đám Diệp Lạc.

Lão ta thực sự cảm thấy, tùy tiện phá thông đạo, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn,

tốt nhất đừng nên lập tức phá.

Lúc này Bạch Trạch hóa thành lưu quang, bay về phía bầu trời…

….

Trên bầu trời Thái Nhất Kiếm Tông.

Một cửa động tối đen lộ ra, trong cửa động tối đen thâm thúy, không thể thấy rõ

cảnh sắc ở bên trong.

Ở trước cửa động, 12 bóng người đạp không mà đứng, đứng ở đó, trên người

một đám người đều tỏa ra khí thế khủng bố.

Trong đó, Diệp Lạc cầm đầu cầm một thanh thần kiếm màu đen, quanh người

có từng hào quang hình thành kiếm khí màu bạc, vờn quanh hắn ta, khiến hắn ta

nhìn qua giống như một kiếm tiên Viễn Cổ, bá đạo mà cường thế.

“Các vị sư huynh đệ, theo ta mở ra thông đạo.”

Đôi mắt Diệp Lạc nheo lại, nhìn chằm chằm hư vô tối đen trong cửa động phía

trước.

Hắn ta giơ thần kiếm màu đen trong tay lên, chuẩn bị chém về phía trước.

Hắn ta biết rất rõ, thông đạo tối đen trước mắt này, đó là phi thăng chi đạo, chỉ

cần chém rụng đường thông đạo này, con đường giữa thượng giới và thế gian sẽ

thông. Đến lúc đó, đương nhiên thượng giới chi khí tự nhiên dù ít dù nhiều sẽ

chảy xuống, bọn họ có thể dựa vào thượng giới chi khí tiến hành đột phá.

“Xin nghe theo lệnh của đại sư huynh.”

11 đệ tử khác của Vô Đạo Tông nhao nhao lấy bảo vật ra, vận dụng lực lượng

toàn thân, chuẩn bị đi theo Diệp Lạc.

Một khi Diệp Lạc bắt đầu phát động công kích đối với thông đạo phi thăng, bọn

họ sẽ lập tức đuổi kịp, cùng khởi xướng tấn công với thông đạo phi thăng, phá

thông đạo phi thăng này.

Ngay khi 12 người sắp cùng ra tay, ở phía xa có lưu quang bay vút mà đến.

Lưu quang này bay tới, dẫn tới Diệp Lạc và 11 người khác đều ngẩn người,

dừng động tác chuẩn bị, nhìn về phía lưu quang kia.

“Bạch tiền bối?”

Diệp Lạc thấy gương mặt thật của lưu quang, kinh ngạc một lát.

“Diệp tiểu hữu, còn có các vị tiểu hữu, tạm thời đợi đã! Thông đạo này đừng

nên dễ dàng mở ra thì hơn!”

Bạch Trạch nhanh chóng bay tới, mở miệng nói.

“Vì sao?”

Diệp Lạc nhíu mày hỏi một câu.

Không phá thông đạo, như vậy thượng giới chi khí không thể lưu thông, bọn họ

không thể đột phá.

“Các vị, các vị nên nghĩ lại xem, vì sao thông đạo tới thượng giới lại đóng, các

ngươi nhìn bên trong xem, có lẽ sẽ thấy được, thông đạo này là một vùng hư vô,

không có bất cứ dấu hiệu phong ấn gì, không giống phong ấn từ trong ra ngoài,

trái lại giống phong bế từ ngoài vào trong.”

Đôi mắt Bạch Trạch nhìn chằm chằm trong động to kia, chậm rãi mở miệng nói.

“Phong bế từ ngoài vào trong sao?”

Diệp Lạc và đệ tử của Vô Đạo Tông đều sửng sốt một lát.

Bọn họ thực sự không suy xét điểm này.

Bọn họ chỉ muốn phá thông đạo tới thượng giới, lưu thông thượng giới chi khí.

“Đúng vậy, ta hoài nghi là có người từ thượng giới phong bế thông đạo này, nếu

trong tình huống này, chúng ta cưỡng ép phá thông đạo, trái lại sẽ tạo thành ảnh

hưởng không biết.”

Bạch Trạch lắc đầu, lão ta thực sự không muốn dễ dàng thử phá thông đạo này.

Thiên Địa hiện giờ đã đến thời gian rất cấp bách, thời đại cũ mới sẽ nhấc lên đại

chiến bất cứ lúc nào.

Nếu vào lúc này, thượng giới gì đó lại chen vào một tay, vậy thì tình hình sẽ vô

cùng ác liệt.

Những lời này vang lên, khiến đám Diệp Lạc ngẩn người, có chút không lấy lại

được tinh thần.

Nếu không có Bạch Trạch nói, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới điểm này.

Nhưng thông đạo ở ngay trước mắt, chẳng lẽ thực sự không thử phá ra một

chút?

Các đệ tử của Vô Đạo Tông đều đang do dự.

Ngay sau đó, lại có hai lưu quang bay từ đằng xa tới.

Đúng là Lý Thành và Lâm Mạc.

So với trước, lúc này Lâm Mạc và Lý Thành khác trước rất nhiều, trên khí tức

cũng cường đại hơn, nhưng cực hạn chỉ là cảnh giới Đại Thừa.
Bình Luận (0)
Comment